Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1804 - Chương 2490: Lại Bộ Và Phái Dã Hồ (2)

Chương 2490: Lại bộ và phái Dã Hồ (2) Chương 2490: Lại bộ và phái Dã Hồ (2)Chương 2490: Lại bộ và phái Dã Hồ (2)

Chỉ là dựa vào Ninh Thiên Thụy và Hồ Thư Minh sao?

Khi Chu Phàm đang suy tư việc này, một nam tử trung niên mặc quan phục đỏ, dưới căm có một dúm râu dài đi vào đại sảnh, ánh mắt hẳn có chút sắc bén quan sát Chu Phàm một chút, lập tức lại vẻ mặt ôn hòa chắp tay cười nói:

- Vị này khẳng định là Hàn Bắc Đạo Chủ Chu đại nhân.

- Ninh đại nhân.

Chu Phàm cũng đứng lên chắp tay cười nói.

Quyển lực của Đạo Chủ rất lớn, nhưng trên bậc quan hai người lại tương đương, sau khi hai người chào hỏi nhau, lại ngồi xuồng nói chuyện phiểm vài câu, không bao lâu sau có ba quan viên cầm một tập giây tiền vào làm thủ tục cho Chu Phàm. Sau khi làm xong thủ tục tương quan, Ninh Thiên Thụy cười nói:

- Chu đại nhân, chúng ta đã sớm an bài xong chỗ ở của ngươi, lát nữa ta sai người dân ngươi đi.

- Đa tạ Ninh đại nhân, nhưng ta đã sớm tìm được chồ ở rồi, không làm phiền Ninh đại nhân.

Chu Phàm khách khí nói.

- Chu đại nhân nhanh như vậy đã tìm được chô ở rổi à?

Ninh Thiên Thụy có chút kinh ngạc nói:

- Chu đại nhân muốn tự mình tìm chỗ ở thì không có vần để, nhưng thỉnh cầu Chu đại nhân nói cho ta biết ngươi nghỉ ngơi ở đâu?

- Cái này không phải ta muốn thăm dò chô ở của Chu đại nhân, mà là nếu Thánh Thượng triệu kiến Chu đại nhân, ta cũng tiện phái người đi thông tri.

- Xưa nay ta thích cái thứ thi thư này, ở thư viện kết bạn với một bằng hữu giáo tập, cho nên đang ở ngay thư viện tham thảo thi từ với vị bắng hữu đó, Ninh đại nhân có thể phái người tới đó tìm ta.

Chu Phàm mặt mày tươi cười nói. Cho dù tất cả mọi người đều biết Chu Phàm là thuộc phái thư viện, nhưng hắn cũng không muốn người ta tìm được cớ hạch tội hắn.

- Thì ra Chu đại nhân đang ở thư viện. Ninh Thiên Thụy gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, hắn lại cười nói:

- Ta cũng từng nghe nói tài văn chương thi từ của Chu đại nhân, một bài thơ phóng khoáng Cúc Hoa Đài và một bài từ uyển chuyển hàm xúc Thanh Thanh Mạn được truyền khắp thiên hạ, cái tên Chu hoa cúc là cả thiên hạ đều biết, thật sự khiến những hạng người không có tài văn chương như chúng ta hâm mộ không thôi.

Cái tên Chu hoa cúc cả thiên hạ đều biết... Khóe miệng Chu Phàm giật giật, hắn cảm thấy có chút chột dạ, miễn cưỡng cười gượng một tiếng nói:

- Có gì đâu có gì đâu, chỉ là may mắn làm ra thôi.

Chu Phàm không muốn ở lại nữa, mà là cáo từ.

Ninh Thiên Thụy khách khí giữ lại một chút, thấy Chu Phàm kiên trì muốn rời đi, liền khách khí tiễn Chu Phàm ra khỏi Lại bộ.

Ninh Thiên Thụy quay về đại sảnh, ngồi xuống uống ngụm trà, mặt lộ vẻ suy tư. - Đại nhân.

Một hạ quan thân tín của hắn bước vào, hơi khom người.

- Có chút kỳ quái.

Ninh Thiên Thụy thấp giọng lầm bầm.

- Kỳ quái ở đầu?

Thân tín vội hỏi, nếu Ninh Thiên Thụy không mở miệng, hắn cũng không dám hỏi, nhưng đại nhân đã mở miệng, hắn tất nhiên phải thức thời hỏi một chút.

- Chu Phàm này từ đầu tới cuối biểu hiện đều không có vần để quá lớn, cũng không nhìn ra nông sâu, nhưng có chô không đúng, vừa rồi khi ta khen tài văn chương thi từ của hắn là thiên hạ đều biết, hắn dường như có chút không vui. Ninh Thiên Thụy nhướng mày nói:

- Là ta nói lỡ lời à?

- Giống như khi ngươi vỗ mông ta, cho dù ta biết là giả, ta cũng sẽ rất cao hứng.

Thân tín nịnh nọt cười nói:

- Ta bình thường đối với đại nhân đều là ăn ngay nói thật, không có nửa câu khen láo.

- Con người ngươi, chỉ được cái giỏi nói chuyện.

Ninh Thiên Thụy cười ha ha nói.

- Đại nhân, Chu Phàm tới báo cáo, vậy chúng ta có cần mượn chuyện này làm chút gì đó không?

Thân tín đó lại hạ giọng hỏi. - Không cần.

Nụ cười trên mặt Ninh Thiên Thụy thu liêm,

- Cái này không cần thiết.

Thân tín không hỏi nhiều, chỉ hơi gật đầu, lui ra ngoài.

Ninh Thiên Thụy lại uống ngụm trà, trên mặt hắn lộ ra nụ cười ý vị thâm trường, hăn nói không cẩn thiết, là vì Chu Phàm tới báo cáo, vậy lúc này sợ răng tin tức sớm đã truyền ra từ Lại bộ, tới tai tất cả đại nhân vật Kính Đô. Kỳ thật phái Dã Hồ và Chu Phàm cũng có mâu thuân không nhỏ, như vị trí Tiêu Lôi Châu Tứ Chinh Sứ chính là phái Dã Hổ đoạt được từ trong tay Chu Phàm, đồng thời Chu Phàm tới Hắc Thủy Đô Hộ Phủ nhậm chức, phái Dã Hồ cũng ở trong đó bỏ ra khí lực rât lớn, còn có Hoa Phi Hoa từng thuộc phái Dã Hổ... Chu Phàm này cũng biết chui, vừa rồi không thể hiện ra một chút nào, giống như chuyện chưa từng phát sinh vậy.

Có điều Ninh Thiên Thụy không cảm thầy kỳ quái, dầu sao có thể ở tuổi này lên làm Hàn Bắc Đạo Chủ, sao có thể coi hắn như một người trẻ tuổi bình thường.

Chỉ vậy...

- Kính Đô này nước sâu không thấy đáy, không có thang tồt, cần thận không chêt chìm.

Ninh Thiên Thụy cười khẽ, buông chén trà nghĩ.
Bình Luận (0)
Comment