- Vậy không thể bàn nữa, ngươi cũng biết ta không thể có nhiều sâu xám như vậy, nếu có nhiều sâu xám như vậy, ta còn sợ không câu được một bộ công pháp Bạo Phát Đoạn ưu tú à?
Chu Phàm có chút bất đắc dĩ nói.
- Lãng phí nước bọt!
Vụ trở mặt, ngồi xuống uống trà, không để ý tới Chu Phàm nữa.
Chu Phàm tiếp tục bắt đầu luyện đao, khí lực của hắn vẫn chưa tới cực hạn, có thể chờ một chút, đợi tới khư tập tháng sau xem có tin tức gì về công pháp Bạo Phát Đoạn không, có điều trải qua những gì thằng ôn Vụ này vừa nói, trong lòng hắn chỉ muốn kiếm được công pháp Bạo Phát Đoạn có thể bùng nổ sáu lần.
Ở trong khư tập muốn giao dịch được loại công pháp Bạo Phát Đoạn này thì hi vọng chính là cực kỳ xa vời.
Một lát sau, Vụ nhìn Chu Phàm đang luyện đao lại ở bên cạnh châm ngòi thổi gió:
- Đừng nói ta không nhắc nhở ngươi, ngươi muốn ở chỗ này câu lên được công pháp Bạo Phát Đoạn, đương nhiên là không thành vấn đề, nhưng muốn câu lên công pháp Bạo Phát Đoạn cực phẩm thì xác suất chính là rất nhỏ.
- Trừ khi ngươi lại để thuyền đi tới mười mét, vậy thì xác suất có được công pháp Bạo Phát Đoạn cực phẩm sẽ tăng cao, nhưng làm như vậy, mồi câu ngươi cần cũng tăng, chắc mồi câu của ngươi sẽ không quá đủ dùng.
Chu Phàm lập tức cảm thấy Vụ rất phiền.
Đúng là quá đê tiện, nói giảm xuống rất lớn các loại khả năng hắn có được công pháp Bạo Phát Đoạn cực phẩm, nói đi nói lại, vẫn là ý đồ khiến hắn dùng thọ mệnh trao đổi công pháp trong tay hắn.
Chu Phàm hừ lạnh một tiếng, không để ý tới tiện nhân này nữa, chuyên tâm luyện đao, thọ mệnh của hắn tiêu hao quá nhanh, trước khi không thể bổ sung thọ mệnh, nếu không phải gặp phải đại sự chân chính, hắn sẽ không lại dùng bất kỳ thọ mệnh nào để giao dịch với Vụ nữa.
Buổi sáng hôm sau, Chu Phàm vẫn giống thường ngày đi tới doanh địa tuần tra, sau khi hoàn thành một loạt chuyện vụn vặt, hắn lại dẫn theo Lão Huynh tới Tiểu Khưu Hồ tuần tra.
Đội tuần tra trừ mấy thiết tắc đó ra, cũng không có quá nhiều quy củ, Chu Phàm muốn một mình tuần tra Tiểu Khưu Hồ, bất kể là không ai cũng không dám nói gì.
Đến Tiểu Khưu Hồ, Chu Phàm lại suy nghĩ chuyện công pháp Bạo Phát Đoạn, không nghĩ ra thì tiếp tục luyện đao, Truy Phong Thế của Lưu Quang Khoái Ngân Đao Quyết hắn đã càng lúc càng thành thạo, luyện Truy Phong Thế một lúc, hắn lại tu luyện đao thuật cơ bản.
Truy Phong Thế chỉ cần thành thạo chiêu số, nhưng đao thuật cơ bản lại phải tốn một lượng lớn thời gian để luyện tập, bất kể đao khách lợi hại cỡ nào, đều sẽ không bỏ qua loại luyện tập cơ bản này.
Tuần tra sợ nhất chính là trời mưa, nhưng hôm nay sắc trời sáng trong, trời xanh vạn dặm không mây, từng trận gió thổi tới.
Thời tiết như vậy, ít nhất buổi sáng không cần lo lắng sẽ biến thành ngày mưa dầm.
Chu Phàm yên tâm luyện tập, Lão Huynh ngồi xổm bên cạnh Mạch Khuyên, cảnh giác nhìn xung quanh, đây cũng là nguyên nhân Chu Phàm yên tâm.
Kỳ thật với cảnh giới của hắn, hắn chỉ mong có thêm mấy con Hắc Du, để hắn quét sâu xám một chút, tối hôm qua sau khi nghe thấy những lời nói đó của Vụ, hắn biết với số sâu xám của mình muốn câu lên công pháp Bạo Phát Đoạn cực phẩm là còn lâu mới đủ.
Nhưng Hắc Du Quái Quyệt cũng không phải hắn muốn quét là có thể quét.
Trừ Chu Phàm, đội viên tuần tra khác chỉ mong mỗi ngày đều bình an.
Đương nhiên Chu Phàm chỉ hi vọng đến là Hắc Du Quái Quyệt, ngàn vạn lần đừng là Huyết Du Quái Quyệt, Huyết Du Quái Quyệt đối với hiện tại hắn mà nói thì vẫn có một chút nguy hiểm.
Chu Phàm đang luyện tập đao thuật bỗng nhiên ngừng lại, hắn cảm thấy có chút không thích hợp, hắn nhìn Lão Huynh một cái.
Lão Huynh vẫn ngồi, có điều cặp tai dựng của nó hơi giật giật.
Chu Phàm nhìn quét xung quanh, đồng thời dỏng tai lắng nghe, xa xa loáng thoáng có thanh âm gì đó truyền đến.
Là tiếng kèn.
Tiếng kèn cao vút mà chói tai, giống như từ chỗ sâu nhất dưới đáy lòng vang lên.
Tiếng kèn truyền đến trước hết, sau đó là tiếng la, tiếng loe, tiếng xập xõa truyền đến, giống như có hộ gia đình nào đó tổ chức chuyện vui.
Nhưng nơi này chính là Mạch Khuyên, cho dù trong thôn có người làm việc vui, tiếng nhạc cũng không truyền đến đây được.
Tiếng rất nhiều nhạc khí xen lẫn vang lên ở vùng hoang vu dã ngoại này, lộ ra rất đột ngột.
Chu Phàm đã dán hai đạo Tiểu Diễm Phù lên binh khí.
Lão Huynh cũng từ nằm biến thành đứng.
Chu Phàm dùng lỗ tai cẩn thận phân biệt phương hướng thanh âm truyền đến, rất nhanh hắn nhìn về phía Tiểu Khưu Hồ, thanh âm là từ bờ bên kia truyền đến.
Tiếng nhạc càng lúc càng rõ ràng, mang theo một loại cảm giác quỷ dị.
Dường như là nhà nào đó của Tam Khưu Thôn ra ngoài nghênh kiệu hoa trở lại vậy, nhưng thôn phong bế, cho dù là cưới gả với ngoại giới, cũng sẽ không làm ầm làm ĩ như vậy, bởi vì muốn kiệu hoa bình yên xuyên qua dã ngoại, là một chuyện rất khó khăn, không ai lại làm như vậy, làm như vậy rất dễ khiến hôn sự biến thành tang sự.