Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1864 - Chương 2550: Bắt Sống Thi Giáp Nguyên

Chương 2550: Bắt sống Thi Giáp Nguyên Chương 2550: Bắt sống Thi Giáp NguyênChương 2550: Bắt sống Thi Giáp Nguyên

Đông Môn Xuy Địch thấy đại công cáo thành, hắn cười ha ha, bàn tay béo múp to đùng tùy ý duôi ra, giổng như diều hâu bắt gà tóm lấy Thi Giáp Nguyên,

- Chư vị, đa tạ, sau khi trở về, ta khẳng định sẽ bẩm báo chỉ tiết, không thiếu công lao của các ngươi. Trong lòng Đông Môn Xuy Địch đương nhiên cao hứng, hắn toàn bộ quá trình không xuất thủ, chẳng khác nào là nhặt không một công lao.

Sắc mặt hai vị Quốc sư lộ ra vẻ mỏi mệt khẽ lắc đầu, mặc dù hai người bọn họ là Quốc sư, nhưng thực lực vẫn kém Thi Giáp Nguyên một chút, cho dù hai người cùng xuất thủ thuận lợi phong cẩm một thân tu vi của Thi Giáp Nguyên, cũng khó tránh khỏi cảm thấy mỏi mệt.

Thi Giáp Nguyên trải qua gào thét bi phần lúc ban đầu, hiện tại đã triệt để nhăm mắt lại, im lặng. Đoan Mộc Tiểu Hồng đi tới nói:

- Đông Môn đại nhân, ta cùng ngươi đi thầm vần hãn.

- Lời này của Đại tiên sinh chính hợp ý ta.

Đông Môn Xuy Địch cười nói, kỳ thật cho dù Đoan Mộc Tiểu Hồng không nói, hăn cũng sẽ yêu câu như vậy.

Bởi vì lần trước bọn họ mất nhiều tâm tư như vậy, thiểu chút nữa thì tiêu diệt được Hoạt Tử Thi, cuối cùng tuy sắp thành lại bại, nhưng bọn họ cũng tra ra được rât nhiều chuyện bãt thường, đồng thời chỉ về phía Kính Đô.

Vạn nhất Thi Giáp Nguyên nói ra tin tức kinh thiên động địa gì, chỉ dựa vào một mình Đông Môn Xuy Địch hăn là không gánh nổi trách nhiệm này, có Đại tiên sinh thư viện bên cạnh, vậy không sợ nữa.

- Chu đại nhân, là ngươi phát hiện Thi Giáp Nguyên, ngươi cũng đi cùng đi.

Đông Môn Xuy Địch nói.

Chu Phàm và Đoan Mộc Tiểu Hồng, Đông Môn Xuy Địch cùng nhau áp giải Thi Giáp Nguyên, tu sĩ khác cũng nhao nhao tản đi.

Võ giả Nghỉ Loan Tỉ lưu lại quét dọn chiến trường.

Hai vị Quốc sư cũng tách ra rời đi, giống như hợp tác vừa rồi chưa từng phát sinh vậy.

Đông Môn Xuy Địch xách Thi Giáp Nguyên, hắn ngổi vào thanh đồng phù xa chuyên thuộc của mình, Chu Phàm và Đoan Mộc Tiểu Hồng cũng ngồi lên.

Thanh đồng phù xa này là được định chế riêng cho Đông Môn Xuy Địch, cũng là phù xa lớn nhất Nghỉ Loan Ti Tổng Phủ, chở nặng đương nhiên không có vần để, mẫu chốt là không gian phải đủ lớn, nếu không thì không chứa được loại người vượt trọng tải như Đông Môn Xuy Địch. Dù là phù xa lớn nhất, một mình Đông Môn Xuy Địch cũng chiêm mât một nửa không gian.

Chu Phàm và Đoan Mộc Tiểu Hồng ngổi vào vân lộ ra có chút chật chội. Đông Môn Xuy Địch vén rèm, một tu sĩ của Tổng Phủ lập tức khom mình hành lê với hắn.

- Toàn thành giới nghiêm, phòng ngừa Hoạt Tử Thi gây sự.

Đông Môn Xuy Địch trầm giọng nói. Thi Giáp Nguyên đã bị bắt, nhưng Hoạt Tử Thi khẳng định vẫn còn người ở Kính Đô, loại chuyện này không thể không đề phòng.

Tân tu sĩ đó lập tức lĩnh mệnh rời đi. Lúc này phù xa mới chậm rãi di động, tiền về phương hướng Tổng Phủ. Chung quanh phù xa còn có tu sĩ võ giả của Nghỉ Loan Tỉ đang cảnh giới. Kỳ thật có ba người bọn Chu Phàm ở đây, cho dù Hoạt Tử Thi nhận được tin tức, cũng không dám đền chịu chết. Đông Môn Xuy Địch buông mành, lúc này hắn mới nhìn về phía Thi Giáp Nguyên một mực nhằm mắt trầm mặc, cười nói:

- Thi Giáp Nguyên à Thi Giáp Nguyên, ngươi không ngờ ngươi cũng có hôm nay phải ư?

Thi Giáp Nguyên mở mắt, ánh mắt lạnh lùng nhìn Chu Phàm,

- Là ngươi sử dụng ảo thuật đối với ta?

Nếu không trúng ảo thuật lợi hại như vậy, hắn làm sao lại rơi vào hoàn cảnh này?

Cả đời hắn kinh lịch phong phú, lại chưa từng gặp phải ảo thuật quỷ dị như vậy, hắn không ngờ khi chân nguyên bị phong ân, mới thoát ra khỏi ảo thuật.

- Không phải ta.

Chu Phàm lắc đầu nói.

- Là ảo thuật ta thi triển.

Đoan Mộc Tiểu Hồng nói.

Thi Giáp Nguyên suy sụp nói:

- Không ngờ ngươi còn có ảo thuật lợi hại như vậy.

Trong mắt Đông Môn Xuy Địch cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, bởi vì hắn cũng không biết Đoan Mộc Tiểu Hồng tu ảo thuật.

Trên thực tế Đoan Mộc Tiểu Hồng cũng quả thật không hiểu ảo thuật, hắn là đánh yểm trợ cho Chu Phàm. Ảo thuật tất nhiên là Chu Phàm lợi dụng Vương Chỉ Ngụy Tưởng thi triển ra, hăn không muốn để người ta biêt hắn có một con át chủ bài lợi hại như vậy, chỉ có thể dùng thuật pháp truyền âm nhập mật nhờ Đại tiên sinh yểm hộ cho hắn.

Thậm chí trong nháy mắt vừa gặp phải Thi Giáp Nguyên, hăn ngay cả một nửa thực lực cũng không thi triển ra, chỉ muốn cầm chân Thi Giáp Nguyên.

Nếu không chỉ dựa vào thực lực Bất Tử Cảnh của Thi Giáp Nguyên, cho dù là Quỷ Tu, cũng không thể chống đỡ được quá lâu trên tay hắn.

Đương nhiên Chu Phàm cũng cảm thấy may mắn vì mình không nghĩ tới giết Thi Giáp Nguyên, nếu không Thi Giáp Nguyên sử dụng Thi Lô Thiên Ma Thuật tự bạo, hắn khẳng định sẽ không sao, nhưng người trong thành sẽ rất thảm.

Tha trước chuyện cũng không thể biết Thi Giáp Nguyên tu luyện thuật pháp liều mạng ác độc như vậy, hắn theo bản năng muốn ẩn tàng thực lực, ngay cả thi triển ảo thuật cũng chọn dùng biện pháp mưa xuân thấm đất không tiếng động, trong lúc đánh nhau lặng lẽ dần dần ảnh hưởng tới Thi Giáp Nguyên, chính là để đủ bí mất.
Bình Luận (0)
Comment