Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1867 - Chương 2553: Huyền Hòa Điện

Chương 2553: Huyền Hòa Điện Chương 2553: Huyền Hòa ĐiệnChương 2553: Huyền Hòa Điện

Về phần Thi Giáp Nguyên lập đạo thệ liệu phải vì muốn chết vì đạo tâm phản phệ hay không, bọn họ bắt được Thỉ Giáp Nguyên, Thi Giáp Nguyên muốn thông qua đạo thệ chết đi là chuyện rât dê dàng, chỉ là chết như vậy, Thi Lô Thiên Ma Thuật của hắn bị phong ẩn, cái chết của hắn sẽ không có ý nghĩa.

Thi Giáp Nguyên chắc không phải muốn tự sát.

- Ta Đông Môn đại nhân cũng nghĩ như vậy.

Đoan Mộc Tiểu Hồng nói:

- Để tránh bất ngờ, ta và Đông Môn đại nhân thương lượng, thay phiên nhau trông chừng Thi Giáp Nguyên. - Đương nhiên để tránh bởi vì ta rời khỏi thư viện, lại xuất hiện chuyện thư viện bị tập kích, ta đã làm ra an bài chu mật ở thư viện. - Vậy có người tới cứu hắn không? Chu Phàm hỏi, nếu có khẳng định không cứu ra được, nêu không sẽ không có chuyện Thi Giáp Nguyên khai nhận về sau.

Nghỉ Loan T¡ Tổng Phủ tuyệt đối là một trong mây nơi an toàn nhât Kính Đô, Hoạt Tử Thi muốn cứu Thi Giáp Nguyên ra, căn bản là chuyện không thể.

- Không, hai ngày này thế lực lớn nhỏ của Kính Đô đều biết chúng ta bắt được Thi Giáp Nguyên, người tới tìm hiểu tin tức ngược lại không ít, đại đa sô đều bị chúng ta đuổi về, nhưng có. một sổ thê lực có tư cách biết một số tình huồng, chúng ta cũng sẽ báo cho chỉ tiết.

Đoan Mộc Tiểu Hồng nói:

- Trong đó quan văn do Tam Tướng cầm đầu yêu cầu Nghỉ Loan Tỉ Tổng Phủ giao Thi Giáp Nguyên cho bọn họ.

- Lý do là gì?

Chu Phàm hỏi:

- Chuyện Hoạt Tử Thi không phải do Nghi Loan T¡ Tổng Phủ phụ trách ư? Đối với đả kích tổ chức tà ác, là chức trách của Nghỉ Loan Ti, quan văn không ngờ yêu cầu Nghi Loan Tỉ Tổng Phủ giao ra Thi Giáp Nguyên?

- Lý do bọn họ đưa ra rất nhiều, một lý do chủ yếu nhất là Hoạt Tử Thi tàn bạo, dùng hiển tế làm chủ để tu luyện bí thuật quỷ đạo không được cho phép, cũng không biêt đã giêt hại bao nhiêu tính mạng của con dân Đại Ngụy, án kiện trọng đại, đã vượt qua chức trách của Nghỉ Loan T¡ Tổng Phủ, nên giao ra do Hình bộ, Kính Cung, Nghỉ Loan Ti, ba bên cùng hội thẩm. Đoan Mộc Tiểu Hồng nói:

- Có điều bị Đông Môn đại nhân cường ngạnh đuổi về.

Chu Phàm cười thầm trong lòng, Đông Môn Xuy Địch là sợ người khác chia công lao của hẳn, hăn đương nhiên không muốn Tam Tướng nhúng tay.

- Ta cũng không đồng ý, bởi vì nếu Thi Giáp Nguyên rời khỏi Nghỉ Loan Tỉ Tổng Phủ, đạo thệ này sẽ mất tác dụng, nghe nói Tam Tướng không phục, còn thượng tâu lên Thánh . Thượng, chỉ là Thánh Thượng chẳng buồn đề ý.

Đoan Mộc Tiểu Hồng nói đến đây, sắc mặt trở nên nghiêm túc,

- Đuổi những người này về rồi, ta và Đông Môn đại nhân thay phiên trông coi Thỉ Giáp Nguyên. - Vốn cho rằng hai ngày này khẳng định sẽ có chuyện nào đó phát sinh, sẽ có người tới cứu Thi Giáp Nguyên, ai ngờ, căn bản không có bât kỳ động tĩnh gì, đền đêm qua, thời gian vừa qua, Thi Giáp Nguyên tuân thủ lời hứa nói ra.

Chu Phàm không hỏi là nói gì, Đoan Mộc Tiểu Hồng đã nói lát nữa sẽ biết, hắn chỉ lộ ra vẻ suy tư,

- Không ai tới cứu Thi Giáp Nguyên, trên thực tế Tổng Phủ có Đại tiên sinh các ngươi, Thi Giáp Nguyên căn bản không thể thoát ra được.

- Thi Giáp Nguyên cũng có thể biết, vậy hắn làm như vậy có ý nghĩa gì?

- Đây cũng là chỗ ta lúc đầu nghĩ _ không thông, ta đặc biệt sau khi hắn khai ra thì hỏi hắn, mới biết vì sao hăn lại làm như vậy.

Đoan Mộc Tiểu Hồng chậm rãi nói. Chu Phàm nhìn Đoan Mộc Tiểu Hồng, muốn biết đáp án.

- Thi Giáp Nguyên nói có người từng nói, nều hãn bị bắt, vậy khăng định có thể cứu hãn ra, hiện tại đã không ai cứu hắn, vậy hắn không cẩn thiết phải giữ bí mật cho người đó nữa. Đoan Mộc Tiểu Hồng nói.

Trong lòng Chu Phàm muốn hỏi người đó là ai?

Trong lúc hai người nói chuyện, đã đền Kính Cung, bọn họ thuận lợi thông qua kiểm tra, thanh đồng phù xa trực tiếp tiền vào Kính Cung, ngừng lại ở Huyển Hòa Điện.

Đoan Mộc Tiểu Hồng dẫn theo Chu Phàm tiên vào Huyền Hòa Điện, nhìn thây Đông Môn Xuy Địch đang mặt ủ mày ê, hắn không ngừng dùng khăn tay lau mổ hôi trên trán. Trong lòng Chu Phàm có chút kinh . ngạc, Thi Giáp Nguyên khai nhận rồi, đây là một công lớn, vì sao Đông Môn Xuy Địch lại giồng như tai vạ đền nơi vậy?

- Đại tiên sinh, ngươi tới rồi.

Đông Môn Xuy Địch giống như một quả cầu thịt di động lăn tới, hắn muốn nói lại thôi, cuôi cùng chỉ thở dài một tiểng,

- Ta nên đẻ bọn họ mang Thi Giáp Nguyên đi, việc này ta làm đúng là quá ngu.

Vẻ mặt Đông Môn Xuy Địch đầy hối hận.

- Đông Môn đại nhân, ngươi đang sợ gì?

Sắc mặt Đoan Mộc Tiểu Hồng bình tĩnh nói. Đông Môn Xuy Địch lộ ra vẻ mặt đau khổ, hắn không muốn nhiều lời, hiện tại hắn muốn rũ bỏ cũng đã muộn rồi, hắn chỉ dịch tới một góc rồi ngồi xuống, chuẩn bị giống như trước kia làm một người ẩn thân, chỉ là lần này muốn làm người ẩn thân cũng không dễ dàng.

Rất nhanh Tam Tướng bước vào.

Đây vẫn là lần đầu tiên Chu Phàm nhìn thấy Tam Tướng, hai mắt hắn hơi híp lại.
Bình Luận (0)
Comment