Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1886 - Chương 2572: Lại Lừa Ta

Chương 2572: Lại lừa ta Chương 2572: Lại lừa taChương 2572: Lại lừa ta

Đương nhiên đó là bởi vì hoàng thất Lý thị Đại Ngụy đại đa số không ở Kính Đô, mà là tập trung ở Vương Địa Châu của Thiên Mộc Đạo.

Kỳ thật một ngàn năm sinh sản ngàn năm, nhân khẩu rất khổng lồ, cho dù ba đại thế gia Tiêu Diệp Vương đều độc chiếm một phường, cũng không thể dung nạp được, bọn họ cũng giống như hoàng thất Đại Ngụy, trong bảy đạo ngoài Kính Đô đều có lãnh địa của ba nhà.

Trừ ba phường Tiêu Diệp Vương danh khí rất lớn ra, Kính Đô còn có rất nhiều phường thị phú quý phồn hoa, như Trường Hưng Phường chính là một trong số đó.

Trường Hưng Phường đều là nơi ở kiểu trang viên, bên ngoài có hộ vệ canh gác, hoàn cảnh thanh u, nếu không có thiệp mời, bách tính bình thường căn bản không thể dễ dàng tiến vào nơi như vậy. Kính Đô là hạch tâm của Đại Ngụy, thế gia cự phú tụ tập rất nhiều, giống như cát sông Hằng, nhiều tới đểm không hết, những thế gia cự phú này quan hệ lại rắc rồi phức tạp, môi một thế gia đều nuôi dưỡng môn khách được gọi là lục lại, để chải chuốt quan hệ của những thể gia cự phú này. Cũng vì vậy, cho dù là đệ tử thế gia đại tộc đi ra, vui chơi ở Kính Đô, cũng sẽ bảo trì tư thái khiêm tốn, gặp chuyện lại đối đãi cẩn thận, bởi vì bọn họ cũng không biết, người bọn họ trêu chọc liệu có phải chính là gia tộc mà bọn họ không thể trêu chọc hoặc là phải trả giá rất đắt mới có thể trêu chọc được không.

Một chiếc xe ngựa đỗ lại ngoài trang viên Trường Hưng Phường.

Chu Phàm từ trên xe ngựa đi xuống, hắn ngẩng đầu nhìn hai chữ Nguyệt Phủ viết trên bảng hiệu. Ngoài cửa Phủ trừ thủ vệ đứng ra, còn có một phụ nhân trung niên.

- Trần tiền bối.

Chu Phàm cười cười ân cần thăm hỏi, phụ nhân trung niên này là Trần Bác Bì hầu hạ bên cạnh Trùng Nương, hai người từng gặp mặt ở Cao Tượng Huyện.

- Khách nhân, mời theo ta.

Trần Bác Bì chỉ hơi gật đầu nói.

Chu Phàm biết Trần Bác Bì luôn là thái độ như vậy, hắn theo Trần Bác Bì đi vào Nguyệt Phủ.

Cửa rất nhanh đã được đóng lại.

Có chút nằm ngoài dự đoán của Chu Phàm là trong phủ không giăng đèn kết hoa, không có một chút bầu không khí vui mừng nào. Điều này khiến hắn hơi nhướng mày, không phải nói là thành thân à? Vì sao lại văng vẻ như vậy?

Hắn muốn hỏi Trần Bác Bì, nhưng hắn vần ngậm miệng không hỏi, bởi vì hắn biết Trần Bác Bì là tâm phúc của Trùng Nương và Cửu Nguyệt, nều Cửu Nguyệt đã phân phó, Trần Bác Bì chung quy sẽ không nói.

Vả lại lát nữa có thể nhìn thấy bọn họ, cũng không gẩp nhất thời.

Chu Phàm được dẫn vào trong đại sảnh Nguyệt Phủ.

Lý Cửu Nguyệt mặt mày tươi cười nhìn hắn,

- Chu huynh, biệt lai vô dạng, ta còn lo ngươi không tới.

- Vì sao ta lại không tới?

Chu Phàm cười khẽ hỏi lại. Trần Bác Bì khom người lui ra ngoài. - Nào, uống trà.

Lý Cửu Nguyệt nhiệt tình mời Chu Phàm ngổi xuông.

Chu Phàm không khách khí ngổi xuống uông một ngụm trà nói:

- Ngươi lại làm trò quỷ gì thế? Không phải ngươi nói hôm nay là ngày thành thân à? Chắc không phải là lừa ta chứ?

Hắn từng cho rằng Lý Cửu Nguyệt là một người thành thật, nhưng sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, hắn không tin nữa, Lý Cửu Nguyệt ở phương diện nào đó là đángtín - nhiệm, nhưng có đôi khi lại nói dồi hết lần này tới lần khác, cho nên lời nói của Lý Cửu Nguyệt là phải nửa tin nửa ngờ. - Sao ta có thể lừa Chu huynh?

Khóe miệng Lý Cửu Nguyệt hơi nhếch lên, hăn thây Chu Phàm trợn mắt, mới sửa lại:

- Trước kia ta là lừa Chu huynh, nhưng đó là trước kia, lần này ta ư lừa Chu huynh.

Chu Phàm không tin nói:

- Ngươi không trang trí một chút à? - Không cần trang trí, những cái này đều là hình thức, ta và Trùng Nương đều không bận tâm tới những thứ trên hình thức này.

Lý Cửu Nguyệt nói.

- Tùy ngươi, vậy tân khách khác đâu? Chu Phàm nói:

- Ngươi chỉ mời một mình ta thôi à? - Thành thân này của các ngươi là làm cho ta xem sao?

Chu Phàm cố nén lửa giận trong lòng, - Nếu phải, ta không sao, các ngươi mau chóng bắt đầu rổi mau chóng kết thúc, sau đó ta muôn gặp Mộng Mộng, không quây rầy các ngươi nữa. Hắn thật sự không rõ Lý Cửu Nguyệt và Lý Trùng Nương đang làm gì, rõ ràng đã nói là phu thê giả, còn nói muốn thành hôn, nhưng loại thành hôn không có tân khách ngổi đây này có thú vị không?

Làm cho hắn xem cũng có ý nghĩa gì. - Chu huynh, ngươi tức giận à?

Ánh mắt Lý Cửu Nguyệt giống như nhìn thằng vào lòng người.

- Không. Chu Phàm nhấp ngụm trà,

- Vì sao ta phải tức giận.

- Ngươi khẳng định là tức giận.

Lý Cửu Nguyệt nói:

- Lúc trước ngươi từng thừa nhận là thích Trùng Nương.

- Không giấu gì Chu huynh, ta đến Kính Đô đã được một đoạn thời gian, bài Điệp Luyên Hoa đó là viêt vì Trùng Nương đúng không?

- Y đái tiệm khoan chung bất hối, vi y tiêu đặc nhân tiểu tụy, viêt rât hay. Chu Phàm:

- Còn nữa, ta nghe nói ngươi thu dưỡng ba nghĩa tử, vì sao ngươi phải thu dưỡng nghĩa tử, định vì Trùng Nương mà cả đời không cưới à?
Bình Luận (0)
Comment