Chương 2577: Lập hoàng trữ (2)
Chương 2577: Lập hoàng trữ (2)Chương 2577: Lập hoàng trữ (2)
Nghĩ chắc phái Dã Hổ, Đại Phật Tự, thế gia cũng không chỉ một danh ngạch tiến cử.
Về phần danh ngạch trong tay mười tám đại tổng quản Kính Cung nhìn thì rất nhiều, nhưng chỉ cẩn là người sáng suốt đều có thể nhìn ra, những thái giám đó là không dám tiến cử, ổ, có lẽ Nga công công đó dám, nhưng ai có thể mời được Nga công công?
Cho nên danh ngạch trong tay mười tám đại tổng quản Kính Cung là không cần phải suy nghĩ.
Cho dù là ba danh ngạch này, các quan văn của thư viện cũng không biết nên tiến cử ai, lại cân nhắc lợi hại trong đó thế nào.
- Ngũ tiên sinh, ngươi cho rằng nên làm thế nào?
Các quan văn tranh luận một lúc, vẫn giao quyển quyết định cho Trần Chứng. - Không cần lo lắng, nhân tuyển thì chúng ta có thể từ từ nghĩ, vội vàng quyết định, không có bất kỳ lợi ích gì cho chúng ta.
Trần Chứng nói:
- Hiện tại các ngươi phải sửa sang lại tư liệu của tất cả hoàng tử, nhớ kỹ phải điều tra rõ ràng, đã có phái hệ nào ủng hộ bọn họ chưa, còn cả phẩm hạnh tính cách của bọn họ thế nào cũng phải ghi lại...
Trần Chửng lên tiếng, người dưới tách ra làm việc, trong lòng bọn họ hiểu rằng, tuy Trần Chửng nói không cần lo lắng, nhưng chuyện đã lửa sém lông mày, ba nhà thế gia, phái Dã Hổ, Đại Phật Tự sẽ không chờ bọn họ. Triều nghị ngày mai vừa mở, nói không chừng bốn danh ngạch bên quan văn sẽ được xác định, nếu thư viện không nói ra nhân tuyển hoàng tử của mình, vậy danh ngạch này sẽ bị phái hệ khác cướp đi.
Trần Chửng thấy người dưới tản đi, hắn mới đứng lên, rất nhanh liền trở về thư viện, gặp Đoan Mộc Tiểu Hồng.
Hắn vừa lo lắng vừa tức giận nói:
- Sư huynh, hiện tại phải làm sao đây?
Hắn lo là thư viện không lấy ra được nhân tuyển hoàng tử, giận là hắn một mực để nghị với lão sư và sư huynh, chuyện hoàng trữ phải sớm làm chuẩn bị, chỉ là lão sư và sư huynh đều áp dụng thái độ thờ ơ đổi với chuyện này.
Đoan Mộc Tiểu Hồng đương nhiên cũng biết lời nói không đầu không đuôi này của Trần Chứng là thể nào, chuyện sắp lập hoàng trữ đã sớm truyền ra ở thượng tầng Kính Đô. Đoan Mộc Tiểu Hồng hơi trầm mặc, loại chuyện lập hoàng trữ này đương nhiên là không đơn giản, đây chính là vua tương lai của Đại Ngụy, không phải một câu phẩm hạnh không ngại thì có thể tùy tiện tiến cử, thư viện phải chọn ra một Thái tử hợp với ý của thư viện mới được.
Nếu không chọn ra được, với nội tình của thư viện, trong tương lai đương nhiên sẽ không có đại sự gì, nhưng như vậy chung quy vân sẽ chịu thiệt. - Tuy lão sư nói không cần để ý, nhưng Thánh Thượng đã hạ mệnh _ lệnh như vậy, chúng ta đừng ngại nỗ lực đi làm.
Đoan Mộc Tiểu Hồng nói:
- Sư đệ ngươi toàn quyền phụ trách, nếu ngươi chọn ra một hoàng tử không liên quan tới thế lực khác mà lại có đức hạnh kiêm bị thì càng tốt. - Nếu không thể, vậy đừng ngại lui mà cầu thứ, lấy năng lực làm chủ, cho dù vị hoàng tử đó được phái hệ khác ủng hộ cũng không sao, thư viện ủng hộ hắn, tương lai hắn đi lên hoàng vị, cho dù không thể hổi báo như phái hệ phía sau hắn, cũng không thể sinh ra ảnh hưởng quá lớn đối với thư viện. Trần Chứng chỉ đau đầu gật đầu, tỏ vẻ biết rồi, cũng chỉ có biện pháp này, hăn không nhịn được nói:
- Sư huynh, người dưới còn đưa ra một lo lắng, hoài nghi Thánh Thượng trong danh ngạch hoàng tử chúng ta tiến cử là một người cũng sẽ không chọn.
- Sư đệ, ngươi cảm thấy chuyện như vậy có khả năng sao?
Đoan Mộc Tiểu Hồng không đáp mà hỏi lại.
- Ta cảm thấy khả năng này không lớn.
Trần Chửng lắc đầu nói:
- Cho dù lập Thái tử, đối với Thánh Thượng mà nói, cũng không ảnh hưởng quá lớn, Thánh Thượng không cần thiết phải dùng tiểu tâm tư như vậy.
- Hơn nữa Thánh Thượng muốn lập hoàng trữ, cũng có thể bởi vì chuyện Thập thât hoàng tử khiên cho hắn ý thức được vần để, dứt khoát lập hoàng trữ, trần an lòng người, thuận tiện đoạn tuyệt tâm tư của hoàng tử khác.
Đoan Mộc Tiểu Hồng thở dài nói:
- Quả thật có thể tạo được tác dụng trân an lòng người, nhưng muốn đoạn tuyệt tâm tư tranh đoạt hoàng vị của những hoàng tử đó, đây không phải là lập hoàng trữ rồi thì có thể giải quyết. Trần Chửng hơi trầm mặc, hắn biết sư huynh nói đúng, từ xưa đền nay, chỉ cần chưa thực sự phần ra thăng bại, ai lại cam tâm chắp tay nhường hoàng vị cho người khác?
Tranh đoạt hoàng vị cũng là đẫm máu nhất.
- Sư huynh, danh ngạch trong tay Chu Phàm và Tống Tinh Thần thì nên xử lý thể nào?
Trần Chứng lại nói tới chuyện khác.
- Chúng ta cũng không có nhân tuyển hoàng tử thích hợp, bảo bọn họ tự xử lý đi.
Đoan Mộc Tiểu Hồng lắc đầu nói. Trần Chửng khẽ gật đầu, hắn cũng nghĩ như vậy, nếu bên thư viện có hoàng tử đang nâng đỡ, vậy đương nhiên phải câu thông với hai người bọn Chu Phàm một chút, để bọn họ tiến cử hoàng tử của mình, nhưng bọn họ cũng không có, không cần thiết phải nhắm vào danh ngạch tiến cử trong tay bọn Chu Phàm.