Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1905 - Chương 2591: Hoàng Thất Bí Đàm

Chương 2591: Hoàng thất bí đàm Chương 2591: Hoàng thất bí đàmChương 2591: Hoàng thất bí đàm

Đoan Mộc Tiểu Hồng ở trước mặt tất cả mọi người, lập đạo thệ, bảo đảm Đại Ngụy Thiên Tử không thể tiến vào Đạo cảnh.

Chu Phàm nhìn mà kinh hồn táng đảm, nếu đổi lại là hắn, bất kể là như thế nào cũng không dám làm bảo đảm cho Đại Ngụy Thiên Tử như vậy, bởi vì Đại Ngụy Thiên Tử quá thần bí, ai biết được hắn có phải đang một mực ngụy trang không?

- Có Đại tiên sinh làm người bảo đảm, chúng ta không có vấn đề.

Tống Tu Học cười nói.

Thế là chuyện đã thương lượng xong, Đại Ngụy Thiên Tử bảo sứ tiết hai nước Lương Việt ở lại trong cung, chờ thương lượng ra hợp đồng hợp tác cụ thể, ba phương đều xác nhận không có vấn để, lại sau khi Đại Ngụy Thiên Tử lập quỷ thệ, hợp tác này chính là chân chính hoàn thành. Chúng thần Trong Tử Nguyên Điện rât nhanh liền lui xuồng.

Long công công phụ trách an bài cho sứ tiết hai nước.

Trong điện cũng chỉ còn lại Đại Ngụy Thiên Tử cùng với tiểu thái giám hầu hạ và thị vệ thủ ngoài điện.

- Các ngươi đều ra ngoài đi.

Đại Ngụy Thiên Tử nói.

Các tiểu thái giám và thị vệ đều khom mình hành lễ lui ra.

Đại Ngụy Thiên Tử từ trên Tất Hắc Hoàng Tọa đi xuồng, hắn cứ vậy đứng nhìn Tât Hắc Hoàng Tọa.

Ở trước mặt hoàng tọa, hắn là Thiên Tử cao quý cũng lộ ra có chút nhỏ bé. - Thật không biết ngươi có gì tốt? Đại Ngụy Thiên Tử thở dài một tiếng, - Nếu năm đó ta không lựa chọn trở thành Hoàng để, có lẽ ta đã không cần gánh vác nhiều như vậy...

Có lẽ cảm thấy lời này quá thừa, hắn hơi trầm mặc, lắc đầu, trên đời lẫy đầu ra nều, hãn cũng không thể quay đầu, từ thời khắc hắn được xác nhận là Thiên Tử, vận mệnh đã an bài rồi, hắn đã định trước phải gánh những thứ này.

Hắn lại nghĩ tới chuyện hôm nay, nói khẽ:

- Hi vọng bọn họ là chân tâm thực ý kết minh, như vậy cũng tốt, tốt với tất cả mọi người.

Sứ tiết hai nước đều có người chuyên môn chiêu đãi.

Không có việc gì, Chu Phàm và Đoan Mộc Tiểu Hồng, Trần Chứng ngổi phù xa rời khỏi Kính Cung.

Sau khi rời khỏi Kính Cung, Chu Phàm mới nhíu mày nói:

- Không đúng.

- Cái gì không đúng?

Trần Chửng hỏi.

- Vừa rồi Đông Việt Đại Học Sĩ và Tây Lương Đại Tướng Quân ra ngoài giữa cuộc, để chúng ta thương nghị một đoạn thời gian ở Tử Nguyên Điện. Chu Phàm nói:

- Nếu chúng ta muốn lập bẫy khi bọn họ tiển vào, rất thể tìm một tử sĩ giả trang Đại tiên sinh, lập đạo thệ, hai người đều là người thông minh nhất đăng, vì sao bọn họ không đề xuất nghỉ ngờ đổi với điều này?

Đoan Mộc Tiểu Hồng và Trần Chửng ngơ ngác nhìn nhau, đây quả thật là một vấn đề, cái này dính dáng đến số lượng Quý Anh nhiều như vậy, Tông Tu Học và La Chinh Thiên chắc phải làm việc cần thận mới đúng, vì sao không để xuất nghỉ ngờ?

- Chẳng lẽ bọn họ không phải tới để cầu danh ngạch vào cung? Mà là có mưu đổ khác?

Sắc mặt Trần Chửng hơi trầm xuống nói.

- Cũng chưa chắc.

Đoan Mộc Tiểu Hồng suy nghĩ một chút nói:

- Có lẽ là dưới tình huống lúc đó, bọn họ không nghĩ quá nhiều, đương nhiên cũng có thể là biết thư viện chúng ta xưa nay làm việc luôn quang minh chính đại, sẽ không lây danh dự của thư viện ra đặt trên loại chuyện này.

Nếu thư viện liên hợp với quan gia cùng nhau giở trò lừa Quý Anh của hai nước Lương Việt, vậy chăng khác nào là kẻ trộm, truyền ra ngoài, cho dù là người đọc sách của Đại Ngụy cũng sẽ cảm thầy thất vọng đổi với thư viện, phải biết rằng bản thân bất chính, làm sao có thể dạy ra đệ tử làm việc đoan chính?

Đối với thư viện mà nói, là một đả kích rất nghiêm trọng.

Cho dù thực sự có mưu kế như vậy, thư viện cũng sẽ không tham dự vào. Lời nói của Đoan Mộc Tiểu Hồng cũng có đạo lý nhất định.

Nhưng Tống Tu Vi và La Chinh Thiên thực sự là bởi vì tin vào danh dự của thư viện mà không đề xuất nghi ngờ sao?

Chu Phàm đối với điều này vẫn tổn tại hoài nghi, nếu đổi lại là hăn, cho dù danh dự của thư viện không tổi, hắn cũng sẽ không dễ dàng tin. - Quả thật không thể lơ là, đợi lát nữa ta liên hệ với bên Kính Cung, nói lại việc này với bọn họ, bảo khiển bọn họ phải cần thận một chút.

Đoan Mộc Tiểu Hồng nghĩ một chút lại nói:

- Kỳ thật không cần quá lo lắng tới vấn đề này, nơi này là Kính Đô, bãt kể là hai người La Chinh Thiên ở trong cung hay là người bọn họ mang đền, nếu thật sự lòng mang ác ý, cũng không làm được gì.

- Sư huynh nói rất có lý, chúng ta chỉ cần cẩn thận chú ý là được.

Trần Chửng cũng nói như vậy.

- Đại tiên sinh, Thánh Thượng thật sự không thể tiển vào Đạo cảnh sao? Chu Phàm hỏi, hắn từ lúc ra khỏi Kính Cung đã một mực hiều kỳ vần để này. - Đúng vậy.

Đoan Mộc Tiểu Hồng nói:

- Nếu không sao ta dám làm đảm bảo như vậy cho Thánh Thượng?

- Chu Phàm, ngươi là lo lắng Thánh Thượng tiên hành ngụy trang đổi với cảnh giới của mình à?

Trần Chửng cười hỏi.

Chu Phàm không phủ nhận, gật đầu. - Ngươi cứ yên tâm, khả năng này căn bản không tổn tại.
Bình Luận (0)
Comment