Chương 2606: Còn có thể đánh không
Chương 2606: Còn có thể đánh khôngChương 2606: Còn có thể đánh không
Cho dù chuyện hôm nay hắn quả thật chưa từng thầy, nhưng cũng không thể khiền trong lòng hăn dâng lên quá nhiều gợn sóng.
Hắn hơi nghiêng đầu, nhìn về phía ngoài viện lạc, lại hiểu nhiều chuyện hơn.
Hoàng thất Đại Ngụy đối đãi với hắn _ rât hậu, chô ở cũng tùy hắn chọn, chô ở hắn chọn rất thanh tĩnh.
Hắn run rẩy đứng lên.
Hai tiểu thái giám phụ trách hầu hạ hắn vội vàng bước nhanh tới, hầu hạ vị lão tổ tông này mặc cẩm măng bào này.
Bọn họ đương nhiên cũng nhìn thấy trời thay đổi, nhưng chỉ cẩn trời không sập xuông, bọn họ không thê đi đâu, chỉ có thể cần thận hầu hạ vị lão tổ tông trong cung này.
Lão giả mặc áo măng bào, trên khuôn mặt đầy nếp nhăn của hắn mang theo bớt già trắng, cười lên có chút âm trầm, lại cộng thêm tóc trăng thưa thớt, nhìn càng khủng bổ hơn.
- Hai người các ngươi lát nữa ở lại trong viện, đừng đi đâu.
Lão thái giám cười nói:
- Vận khí tốt, nói không chừng còn có thể sống sót.
- Trong cung, chính là như vậy, mỗi lần phát sinh đổ máu, luôn sẽ có người chết đi, luôn sẽ có người lên như diều gặp gió, nhưng các ngươi nên nhớ kỹ, thái giám chúng ta có lợi hại tới mây cũng chỉ là thái giám. Hai tiểu thái giám hoang mang ngỡ ngàng, lại không biêt nên nói cái gì cho phải.
Lão thái giám không để ý tới hai người bọn họ nữa, mà là chắp tay sau lưng, chậm rãi đi ra. Chờ hắn ở ngoài viện lạc là Hữu Tướng đương triều Tiêu Hội cùng một đại hán trung niên tóc đen.
- Hôm nay may mắn được nhìn thấy truyền kỳ sống, có chết cũng không oán.
Trên mặt đại hán trung niên lộ ra nụ cười cuồng nhiệt:
- sư phụ ma quỷ đó của ta trước khi chết một mực nhắc tới lão nhân gia ngươi, nói hắn nghĩ không thông nhất là vì sao lão nhân gia có thể sống lâu như vậy?
- Sư phụ ngươi là ai?
Nga công công cười hỏi.
- Tông chủ Cuồng Huyết Tông tiền nhiệm, Đô Thanh Y.
Đại hán trung niên cung kính nói: - Bỉ nhân là tông chủ Cuồng Huyết Tông hiện tại, Thiên Hạ Đệ Tam.
- Đỗ Thanh Y?
Nga công công nói với vẻ khinh bỉ:
- Không nhận ra, Cuồng Huyết Tông thì ta có nghe qua.
Thiên Hạ Đệ Tam không giận ngược lại cười ha ha nói:
- Tên sư phụ phế vật đó của ta, lão nhân gia không nhận ra cũng không có gì lạ, nhận ra mới là lạ, bởi vì hắn quá phề vật, ta cũng không chịu được hãn, cho nên ta vặt đầu hắn xuồng, dứt khoát tự mình làm tông chủ.
- Không phải vừa rồi ngươi hỏi vì sao ta có thể sống lâu như vậy sao?
Nga công công chậm rãi nói. - Bởi vì sao?
Nụ cười Trên mặt Thiên Hạ Đệ Tam thu liêm.
Tiêu Hội một mực không nói gì cũng ngưng thần lãng nghe.
Sợ rằng
Có lẽ ở Đại Ngụy khó có thể tìm ra người trường thọ hơn Nga công công. - Bởi vì ta nói ít.
Nga công công nói.
Thiên Hạ Đệ Tam và Tiêu Hội ngơ ngác nhìn nhau, Thiên Hạ Đệ Tam ngây ra một thoáng nói:
- Lão nhân gia đúng là biết nói đùa. - Ta không nói đùa.
Nga công công lắc đầu nói: - Nói ít mới sống lâu, tối nay lải nhải với các ngươi như vậy là không giổng ta bình thường, có điều người già rồi, nửa người đã xuổng hổ, khó tránh khỏi có đôi khi thích lải nhải vài câu. - Chỉ dựa vào tiểu nhỉ Tiêu gia cùng một tu sĩ nhà quê của Tây Lương, cũng muốn giữ lão đầu tử này ở lại đây sao?
- Lão nhân gia.
Tiêu Hội nghiêm túc thí lễ:
- Nếu ngươi nguyện ý không để ý tới việc này, vậy sau tôi nay, ba nhà Tiêu Diệp Vương nhât định sẽ khắc ghi ơn này.
- Các ngươi rốt cuộc muốn làm gì? Nga công công xụ mặt nói:
- Các ngươi biết các ngươi làm như Vậy, sẽ chết bao nhiêu người sao không? Uống cho hoàng thất Đại Ngụy hậu đãi ba nhà các ngươi như vậy.
- Ba nhà Tiêu Diệp Vương vĩnh viễn sẽ không phản bội hoàng thất Đại Ngụy.
Tiêu Hội nói:
- Chỉ là chúng ta không đồng ý với cách ha hành sự của Thánh Thượng, hi vọng Thánh Thượng có thể thoái vị nhượng hiển cho hoàng tử.
- Sao ngươi có thể biết tân quân liệu có càng bất kham hơn không? Thanh âm của Nga công công biến thành có chút nghiêm khắc.
Tiêu Hội hơi trầm mặc, Đại Ngụy Thiên Tử là đời sau bất kham hơn đời trước, đây đã là sự thực không thể tranh cãi, hắn lắc đầu nói: - Chúng ta muốn thử làm một chút thay đổi.
- Vào lúc thế này à?
Nga công công châm biếm:
- Tiểu tử Tiêu gia, ngươi cho rằng ta lầm cẩm đầu óc mãt linh à, không nhìn ra các ngươi đang nghĩ gì sao? Chỉ là ta không ngờ các ngươi lại to gan như vậy, cho nên đừng nói những lời quán miện đường hoàng đó để lừa người.
- Hữu Tướng đại nhân.
Thiên Hạ Đệ Tam bực mình nói:
- Ngươi tán gẫu với hắn xong chưa? Sắc mặt Tiêu Hội âm trầm, hắn biết trận chiền này sợ rắng là không thể tránh được,
- Nếu ngươi vẫn ở thời kỳ cường thịnh, hai người chúng ta sợ rằng khó có thể cản được ngươi, nhưng ngươi đã già rồi, còn có thể chiến được không?
- Đúng vậy.