Chương 2608: Thế gia tam lão
Chương 2608: Thế gia tam lãoChương 2608: Thế gia tam lão
Hiện tại hắn đang bay tới phương hướng Kính Cung, kỳ thật Đại Ngụy Thiên Tử thế nào, đối với hắn mà nói đều ở quan trọng, hắn không có lòng trung thành gì với Đại Ngụy Thiên Tử cả, Kính Cung lúc này sợ răng càng nguy hiểm hơn.
Sở dĩ hắn muốn bay tới Kính Cung, đó là bởi vì Đại tiên sinh bảo hắn đến. Đại tiên sinh bình thường đối đãi với hắn không tồi, hắn nhất định phải tới xem thử, đương nhiên nếu phát hiện chuyện không thể làm, vậy hắn sẽ chỉ lập tức rời đi.
Hiện tại hắn vẫn chưa hiểu rõ, ai phát động trận nhiêu loạn này?
Chỉ dựa vào Hoạt Tử Thi và Thập thất hoàng tử khẳng định là không có bản sự này.
Bỗng nhiên ý thức ẩn chứa trong linh niệm đang khuếch tán ra ngoài của hẳn cảm giác được nguy hiểm cực lớn, hắn lập tức bồng bềnh đứng lại trong không trung, không tiên về phía trước nữa.
Phía trước có ba đạo thân ảnh từ trong bóng tối hiện ra.
Linh niệm của Chu Phàm khuếch tán, ba đạo thân ảnh đó trở nên rõ ràng. Là ba lão giả mặc áo dài vàng đỏ lam, bọn họ bổng bểnh ở trên trời lạnh lùng nhìn Chu Phàm.
- Tìm được ngươi rồi.
Lão giả áo đỏ mở miệng nói:
- Dư nghiệt Chu gia, tuy không biết vì sao gia chủ lại coi trọng ngươi như vậy, ở thời điểm khẩn cấp thể này, còn muốn ba người chúng ta tự mình tới giết ngươi, nhưng đã tới rối...
Vô số cầu lửa từ trên trời hạ xuống, bao phủ phạm vi mười trượng ở trong đó. Chu Phàm rút đao ra khỏi vỏ, hắn chém ra một đao.
Tử kim quang mang rời đao bay ra, hóa thành một tâm cự thuân to lớn, cầu lửa hạ xuống đập lên trên tử kim cự thuần, phát ra tiếng va chạm bùm bùm.
Sắc mặt lão giả áo đỏ hờ hững, phù chủng của hắn lập tức khuếch tán, du dịch (dịch dấu) xanh lá tràn ngập toàn bộ không gian.
Cầu lửa hạ xuống du dịch xanh lá. Ẩm.
Du dịch xanh lá bạo phát thành hỏa diễm lục sâm, đốt cháy cả bầu trời, chiều sáng cả mầy phường thị phía dưới.
Lập tức dẫn tới sự chú ý của vô số tầm mát. - Đi thôi.
Lão giả áo đỏ thản nhiên nói, ở trong mắt hắn, dư nghiệt Chu gia không có khả năng sống sót, Bất Tử Cảnh là không thể sống sót trong phù chủng của hẳn.
- Đi đâu?
Trong hỏa diễm truyền ra thanh âm của Chu Phàm.
Biển lửa lục sẫm tách thành hai nửa, Chu Phàm từ bên trong chậm rãi bay ra, hãn không chịu một chút thương tồn.
Hắn nhìn ba lão giả, kỳ thật trong nháy mắt ba lão giả này xuất hiện, hắn thử sử dụng Vương Chi Ngụy Tưởng kéo họ vào trong ảo tượng chiều sâu, chỉ là thất bại.
Vậy chỉ có thể chứng minh một chuyện, ba lão giả này đều có thực lực Linh Niệm Cảnh, thực lực cao hơn hắn là không thể kéo vào trong ảo tượng chiều sâu.
Gọi hắn là dư nghiệt Chu gia, vậy chỉ có là tử địch Chu gia.
Sắc mặt lạnh lùng của Ba lão giả hơi trở nên ngưng trọng.
- Nếu ta không nhìn lầm, vừa rồi đó là thiên phú quyệt nhân Hỏa Vẫn của Diệp gia.
Chu Phàm lạnh lùng nói.
Ba nhà Tiêu Diệp Vương đều là thế gia có thiên phú quyệt nhân, Chu Phàm đương nhiên sẽ không ngay cả tin tức như vậy cũng không biêt.
Xem ra tử địch Chu gia không chỉ có Tiêu gia, hai nhà Diệp Vương cũng có liên quan.
- Đừng lãng phí thời gian, gia chủ còn đang chờ chúng ta tới hỗ trợ, chúng ta cùng ra tay, giêt hăn.
Lão giả áo lam quát khẽ.
Từ trong túi trữ vật của hắn bay ra một luồng ánh sáng xanh da trời, khi hắn bắt lây ánh sáng xanh da trời, ánh sáng xanh da trời hóa thành một thanh trường cung băng tuyết, hắn kéo dây băng, băng lam quang lạp đang hội tụ.
Chu Phàm có một loại cảm giác sởn gai ốc bị nhằm vào, hãn chém ra một đao, chính là mãy trắm đạo đao mang màu xám băn nhanh.
Đây là đao mang đạo thức Quy Nhất cấp bậc Linh Niệm Cảnh, môi một đạo đều cực kỳ đáng sợ.
Thân thể lão giả áo đỏ nhấp nhoáng, hán chăn ở trước mặt, giang hai tay, thân thể tuôn ra ánh sáng vàng óng, hóa thành đại thuân vàng óng. Toàn bộ Quy Nhất Đao Mang đều chém lên trên đại thuận vàng óng, đại thuân không hề hao tổn.
Sắc mặt Chu Phàm hơi trầm xuống, đây là thiên phú quyệt nhân Vương Thuần của Vương gia, được gọi là có thể chổng đỡ tất cả thương tổn, loại thiên phú quyệt nhân này quả nhiên có chô hơn người.
Không trung lại có hỏa diễm cự cầu giồng như thiên thạch hàng lâm xuồng.
Du dịch xanh lá cũng đang lan ra. Điều này khiến Chu Phàm không kịp phát động công kích nữa.
Cầu lửa màu đỏ và du dịch xanh lá chạm vào nhau, hỏa diễm xanh lá phát nổ, trong không trung dâng lên từng cô gió lửa.
Chu Phàm lại từ trong gió lửa xông nhanh ra.
Chỉ là lúc này, một chùm sáng băng lam bắn nhanh về phía hắn.
Chu Phàm cũng chỉ kịp khiến thân thể lướt ngang một chút, xoẹt, chùm sáng băng lam xuyên qua vai trái của hãn.
Nẵng lượng cường đại mà lạnh lẽo ý đồ lan ra trong thân thể hẵn, đóng băng sinh cơ của hắn.
Chu Phàm hự một tiếng, cỗ năng lượng cường đại khỏi lẽo đó nhanh chóng bị chân nguyên của hắn bóp chết.