Chương 2610: Trước cửa cung (2)
Chương 2610: Trước cửa cung (2)Chương 2610: Trước cửa cung (2)
Băng tiễn đó va chạm với mấy đạo Quy Nhãt Đao Mang rồi vỡ vụn.
Lão giả áo vàng chắn ở phía trước phát ra một tiềng hét, nhưng hắn cũng chỉ có thể phát ra một tiếng hét. Đao mang to lớn che trời phủ đất đã xế thân thể giông như quả cầu Thịt to lớn của hắn thành từng mảnh.
Đao mang tiếp tục tiến về phía trước, cắt lão giả áo đỏ và lão giả áo lam đang muôn né tránh thành vô sô huyêt nhục.
Chu Phàm thấy ba người đã bị giết, Thương Tâm Tiểu Đao của hắn bay về, Tâm Chỉ Pháp Tắc được giải trừ. Hắn vươn tay ra thu lại túi trữ vật trên người ba lão giả, khiển hắn cảm thầy đáng tiếc là băng cung uy lực. không tổi đó đã bị đao mang của hắn hủy diệt.
Chiến đấu giải quyết nhanh chóng, Chu Phàm ngay cả Vương Chỉ Ngụy Tưởng cũng không dùng, chỉ thôi động Tâm Chi Pháp Tắc phổi hợp với Long Thần Ngữ đã trực tiếp có thực lực nghiền ép.
Dẫu sao đây cũng là Linh Niệm Cảnh mà thôi, cho dù là Nguyên Thần. Cảnh, trừ khi là tu sĩ Nguyên Thần - Cảnh đỉnh cấp như Đại tiên sinh, nếu không cũng không phải là đổi thủ của hãn.
Có điều trong lòng hắn hiểu rằng, ba Linh Niệm Cảnh này có thể chính là nội tình của Tiêu Diệp Vương Tiêu Diệp Vương.
Nói cách khác hắn vừa giết chết nội tình của ba nhà Tiêu Diệp Vương.
- Như vậy cũng tốt, nếu các ngươi thật sự chỉ có trình độ này, vậy tôi nay ta sẽ kết thúc với các ngươi.
Hắn tiếp tục bay về phía Kính Cung. Kỳ thật không phải ba nhà Tiêu Diệp Vương không đủ mạnh, mà là bọn họ không ngờ tốc độ trưởng thành của Chu Phàm lại nhanh chóng như vậy, bọn họ chưa bao giờ dám coi thường Chu Phàm, nhưng sự đánh giá cao trong lòng bọn họ vân là xem nhẹ. Càng lúc càng nhiều thế lực ùa tới Kính Cung, Thiên Kính Đại Nhai đã chém giết tới máu chảy thành sông. Trước cửa cung có ba đại thế gia và Thiên Quyệt Minh đang phòng thủ. Nhưng Đại hoàng tử dẫn theo Thực Nhật giáo chúng, Lục hoàng tử có Diện Thủ Hội, Tứ thập ngũ hoàng tử suất lĩnh Huyễn Nhân Hội còn có thế lực của hoàng tử khác đều đến.
Trận công kiên tàn khốc đẫm máu trước cửa cung đã bắt đầu. Tu sĩ võ giả của Ba đại thế gia và Thiên Quyệt Minh tử thủ ở cửa cung. Rất nhiều hoàng tử đến trước cửa cung đều hẹn ngầm cường công.
Nếu không phải đây là chí bảo Thông Thiên Kính, sợ răng tường gương màu đỏ này đã sớm sụp đổ.
Mỗi một giây đều có người nhiều không đầm được chết đi.
Cửa cung đã bị thi thể và máu tươi lấp đầy, năng lượng chân nguyên, phù lục khí cụ phát ra bay múa đầy trời. Các hoàng tử đều biết rõ, trước mắt mẫu chôt nhất là Thông Thiên Kính. Ai có thể từ trong tay Đại Ngụy Thiên Tử tiếp nhận Thông Thiên Kính, người đó chính là tân hoàng Đại Ngụy.
Một khi Thông Thiên Kính bị nắm giữ, lại giải trừ phong cấm, vậy không ai có thể chồng đỡ được một kích của chí bảo này, đến lúc đó bọn họ sẽ thua triệt để.
e b o o k sh o p . vn - e b o o k t r u y ệ n d ị c h g i á r ẻ
Tất cả mọi người đều đang cược.
Mà muốn có được Thông Thiên Kính, vậy đầu tiên là thông qua cửa cung, cho nên người của ba đại thế gia và Thiên Quyệt Minh đang tử thủ, thế lực các hoàng tử mang đến cũng đang mãnh công.
Hơn nữa càng lúc càng nhiều hoàng tử dân theo người của mình gia nhập vào cuộc tấn công ở cửa cung, Thập thất hoàng tử dẫn theo thành viên của Hoạt Tử Thỉ tới.
Chỉ là thời khắc này, không ai có tâm tư để ý tới Thập thất hoàng tử bị dán nhãn là mưu nghịch, bọn họ hiện tại đều là mưu nghịch.
Thập thất hoàng tử dẫn theo thành viên của Hoạt Tử Thi cũng gia nhập cuộc tấn công đối với cửa cung, hắn cũng không phải loại ngu xuẩn, đương nhiên hiểu ba đại thể gia chỉ là lừa gạt hắn, căn bản không có lòng ủng hộ hắn làm vua.
Nếu không phải tu sĩ võ giả của ba đại thể gia và Thiên Quyệt Minh sớm đã bô trí trước, thành lập phù trận phòng ngự cường đại, phòng ngự đã sớm bị phá rổi.
Nhưng bọn họ có thể thủ vững cửa cung bao lâu, trong lòng bọn họ cũng không tự tin.
Trước cửa Kính Cung trở thành chiến trường thảm thiết nhất.
Trong Kính Cung, mỗi một chỗ đều có người đang chém giết tranh đầu vì chủ tử của mình.
Tiếng chém giết vang trời.
Ngoài Tử Nguyên Điện đã hội tụ một lượng lớn thủ vệ. Trong Tử Nguyên Điện chỉ có một mình Đại Ngụy Thiên Tử, hắn đang uồng rượu, tiềng chém giết bên ngoài truyền đến từng đợt.
Hắn khẽ thở dài, hắn quá tự đại.
Nếu không cũng sẽ không xuất hiện cục diện như vậy.
Nếu hắn hơi đặt một chút tâm tư ở trên những chuyện này, đã sớm phát hiện mới đúng.
- Lão sư, ngươi chắc đã sớm biết rồi à?
Hắn nhẹ giọng hỏi.
Thánh nhân đương nhiên không ở đây.
- Ta vốn cho răng ngươi là cảm thấy thất vọng với ta, mới rời khỏi Kính Đô chu du các nước đi, hiện tại xem ra thất vọng là có, nhưng sợ rằng nhiều hơn là để những người đó có thể phóng tay liều một phen.
Sắc mặt hắn chua chát nói.
- Nhưng bọn họ lại vì gì?
Hắn ngổi trên bậc tử ngọc, nhìn Tất Hắc Hoàng Tọa, bông nhiên biêt bọn họ là vì gì...
- Nhưng cho dù như vậy, cũng có ý nghĩa gì?
Hắn có chút mất mát.