Chương 2625: Ý đồ của phái Dã Hồ (2)
Chương 2625: Ý đồ của phái Dã Hồ (2)Chương 2625: Ý đồ của phái Dã Hồ (2)
Hắn nói ra lời này, trên mặt Hồ Thư _ Minh và Ninh Thiên Thụy lộ ra vẻ thất vọng.
- Trần đại nhân.
Đông Môn Xuy Địch và Tuệ Nguyên lại lo lãng nói, hai người bọn họ không rõ vì sao Trần Chứng lại không đồng ý?
- Bỏ phiếu gì, Thánh Thượng không thoái vị, là thái độ của thư viện chúng ta, tuyệt đôi không thể thay đổi.
Trần Chửng xụ mặt nói, hắn là cảm thầy thái độ của phái Dã Hồ rất kỳ _ quái, đồng thời cũng không cần thiết phải cược.
Lúc này Tuệ Nguyên và Đông Môn . Xuy Địch mới có phản ứng, đúng rồi, vì sao bọn họ phải cược?
Vạn nhất thua thì chính là hoàn toàn xong đời? Bọn họ vừa rổi muốn cược, hiển nhiên bị Ninh Thiên Thụy và Hổ Thư Minh dân nhầm đường, hai người này có vần để.
- Đã đều không muốn bỏ phiếu, vậy thôi.
Ninh Thiên Thụy thở dài một tiếng nói.
Lập tức trong phòng là một mảng trầm mặc.
Sắc mặt Vương Đạo Tử âm trầm nhìn Trần Chứng, ngũ đệ tử của thánh nhân thư viện này, thiên phú tu hành không ra gì, nhưng trên một số chuyện nào đó thì khứu giác thật sự là quá nhạy bén,
- Ngươi là phát hiện thế nào?
Đông Môn Xuy Địch và Tuệ Nguyên đều hơi ngần ra, phát hiện gì? Sắc mặt Trần Chửng có chút vi diệu nói:
- Bọn họ biểu hiện quá sốt sắng, khi Tiêu đại nhân phản cũng có chút không thích hợp, cho nên ta nhìn ra, phái Dã Hổ là người của các ngươi. Thủ lĩnh phía sau màn của Phái Dã Hồ là Tam Tướng?
- Thánh Thượng khinh thường chơi những trò quyền mưu này, thực sự có vồn liểng có tâm tư bổi dưỡng một phái hệ, cũng chỉ có ba nhà Tiêu Diệp Vương chúng ta.
Diệp Cao Sơn ho khan nói:
- Có điều để tránh các ngươi biết, chúng ta một mực không dám đề phái Dã Hổ tiếp xúc quá gần với chúng ta.
- Chỉ là không ngờ, vào loại thời khắc mẫu chồt này, vân bị ngươi nhìn ra. Trần Chửng trầm mặc một chút hỏi: - Phái Dã Hổ xưa nay tự xưng là rời rạc, các ngươi làm thể nào bảo đảm bọn họ năm trong khổng chế của ngươi?
Đây một mực là nghi vấn trong lòng rất nhiều người.
- Phái Dã Hồ là phái hệ bè phái nhiều nhât.
Hổ Thư Minh cười nói:
- Nhưng Trần đại nhân không biết, tất cả bè phái đều là người của thể gia chúng ta, chỉ cần người đứng đầu bè phái là người của thể gia chúng ta, - phái hệ này sẽ năm trong không chế của chúng ta.
- Cao minh.
Trần Chửng không thể không khen ngợi, nghe thì rất đơn giản, nhưng khó nhất là thân phận của nhiều người đứng đầu bè phái như vậy lại không có một ai bị tra ra là có liên quan tới thể gia.
- Thế gia chúng ta ở phương diện tu hành có lẽ không bằng thư viện, Đại Phật Tự, nhưng trên kinh doanh ở quan trường, không chề quyền mưu, lại bỏ ra vô số tâm tư.
Vương Đạo Tử thản nhiên nói.
Đông Môn Xuy Địch và Tuệ Nguyên đều giật nảy mình, đúng là quá nguy hiểm, bọn họ thật sự không am hiểu những quyển mưu này.
Đoan Mộc Tiểu Hồng lại một mực tự hiểu lây mình, cho nên mới để mặc sư đệ của mình làm.
Trần Chửng không mắc mưu, nhưng trên mặt lại không lộ ra bất kỳ vẻ cao hứng nào, - Ta cũng chỉ là trong lòng có suy _ đoán, vì sao các ngươi phải nói thăng ra?
- Bởi vì không cần thiết phải che giầu.
Vương Đạo Tử nói:
- Đã không thể lừa được các ngươi, chúng ta sẽ quang minh chính đại cho các ngươi hiểu một sự thật.
- Hiện tại trong đây trừ bốn người các ngươi ra, chúng ta và người bên ngoài đại đa số người là đồng ý Thánh - Thượng thoái vị, các ngươi chỉ là số ít. - Cho nên ta hi vọng các ngươi minh bạch, Thánh Thượng thoái vị chính là chiều hướng phát triển.
Tâm tình Đông Môn Xuy Địch, Tuệ Nguyên đều trở nên trầm trọng, phái Dã Hồ đứng ở bên thể gia, đổi với bọn họ mà nói quả thật là đả kích trầm trọng.
Bất kể là vũ lực hay là thế lực ủng hộ, bọn họ đều rơi vào thê yêu.
- Cho dù là như vậy thì sao?
Đoan Mộc Tiểu Hồng nói:
- Đấy căn bản không phải chuyện thiểu số phục tùng đa sổ, mà là chúng ta không đồng ý chính là không đồng ý.
Chúng ta không đồng ý chính là không đồng ý.
Lời này càn quấy giống như tiểu hài tử cãi nhau.
Nhưng chính là lời nói như vậy, lại khiển sắc mặt Tam Tướng khó coi.
- Đại tiên sinh nói rất hay.
Đông Môn Xuy Địch cười nói: - Cho dù các ngươi có nhiều người đồng ý tới mẫy, nhưng chúng ta. muốn phản đổi, các ngươi có thể làm gì được chúng ta?
Có người thở dài một tiếng.
Người thở dài chính là Đại Phật Tự Thủ Tọa, tất cả tầm mắt đều hạ xuông người hãn.
Đại Phật Tự Thủ Tọa từ lúc tiến vào phòng nghị sự đã không mở miệng, hắn nhìn về phía Đoan Mộc Tiểu Hồng,
- Đại tiên sinh việc gì phải kiên trì như vậy, ngươi chắc hiểu thánh nhân kỳ thật cũng muốn Thánh Thượng - thoái vị, Đại tiên sinh là quân tử, nếu không muốn làm chuyện như vậy, có thể bảo trì thái độ trầm mặc.
Sắc mặt Trần Chửng khẽ biến, hắn không thể phản bác lời nói của Đại Phật Tự Thủ Tọa, bởi vì hắn đã biết, lão sư quả thật là muốn Thánh Thượng thoái vị.