Chương 2672: Rút (2)
Chương 2672: Rút (2)Chương 2672: Rút (2)
Át chủ bài đối phương lộ ra khiến La Chinh Thiên cũng có chút thất thân, bảy đạo Đại Ngụy sợ rằng không có đạo nào binh lực mạnh hơn được Hàn Bắc Đạo. Binh lực của Hàn Bắc Đạo đã so sánh với Tây Lương Quần.
Hàn Bắc Quân vây mà không công, hiển nhiên là không muốn lưỡng bại câu thương.
- Nếu có thể tìm ra quan chỉ huy của bọn họ, thế cục này có thể giải. - Khắp nơi đều là người, chúng ta cũng không biết quan chỉ huy này là chỉ huy quân đội này thế nào, cũng làm thế nào để tìm ra hắn?
Có tướng quân trầm giọng nÓI.
Bọn họ cũng nhìn ra được, Hàn Bắc Quân hiển nhiên không có ý định tụ tập lại quyết một trận tử chiến với Tây Lương Quân, bởi vì đây là cục diện lưỡng bại câu thương.
Hiện tại Tây Lương Quân tụ cùng một chỗ, Hàn Bắc Quân cũng tạm thời ngừng công kích.
- Rút.
La Chinh Thiên bỗng nhiên nói.
Rút?
Mười ba doanh tướng quần đều ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ không nghe nhầm chứ?
- Hiện tại binh lực Hàn Bắc Đạo tương đương với chúng ta, chúng ta lưu lại cũng có tác dụng øì? La Chinh Thiên chậm rãi nÓI.
Mười ba doanh tướng quân đều lập tức hồi thần, bọn họ chính là đến để cướp lấy Hàn Bắc Đạo, nhưng binh lực Hàn Bắc Đạo đáng sợ như vậy, bọn họ còn có cơ hội công thành sao? Căn bản không có, ngược lại là ở lại, phiêu lưu chưa biết phải đối mặt sẽ càng lúc càng lớn.
Chỉ là bọn họ hiện tại xem như đã xâm nhập Hàn Bắc Đạo, có thể bình yên rút về Tây Lương hay không cũng là một khảo nghiệm không nhỏ.
Hàn Bắc Quân ẩn nhẫn lâu như vậy, chính là muốn bọn họ xâm nhập phúc địa Hàn Bắc Đạo, từ đó khiến bọn họ muốn lui về cũng phải trả giá cực đắt.
Chỉ là cái này có thể trách Đại Tướng Quân sao? Không thể, bởi vì không ai có thể ngờ được bên Hàn Bắc Đạo lại có thể lặng lẽ øom được hơn hai mươi vạn đại quân, đây là tin tức không đúng mà tạo thành. Rút lui là lựa chọn duy nhất.
- Rút lui chưa chắc không có cơ hội.
La Chinh Thiên lại nói. Mười ba doanh tướng quân hiểu rồi, Đại Tướng Quân chưa từ bỏ, là muốn trong rút lui tìm kiếm cơ hội phản kích thích hợp.
Nếu khi Tây Lương Quân đang rút lui, Hàn Bắc Quân xuất hiện sai lầm trí mạng, bọn họ có thể lấy lùi làm tiến lật lại thế cục.
Nếu không thể tìm được cơ hội, vậy trực tiếp từ bỏ, bảo tồn quân lực.
Mười ba doanh tướng quân nghe lệnh, bắt đầu suất lĩnh quân doanh của mình, bày xong trận thế, rút lui ra ngoài.
Hiện tại Tây Lương Quân tụ hợp lại giống như mãnh hổ, Hàn Bắc Quân phân tán ra giống vậy đản sói. Tuy có tục ngữ nói mãnh hổ khó đấu đàn sói, nhưng ở trên hoang dã, mãnh hổ thường thường lại có thể xua đuổi được đàn sói.
Ỗ trong mắt các tướng quân Tây Lương, trừ khi Hàn Bắc Quân là hạ quyết tâm lưỡng bại cầu thương với bọn họ, nếu không thì rất khó cản được bọn họ rút lui, thậm chí mười ba doanh tướng quân của Tây Lương đều hi vọng Hàn Bắc Quân quấy nhiễu bọn họ rút lui, như vậy mới có thể tìm được cơ hội để phá cục diện bế tắc này.
Tây Lương Quân muốn rút lui, tiểu đội ở phía trước Hàn Bắc Quân nhanh chóng tránh ra, các võ giả Hàn Bắc bao vây Tây Lương Quân cởi trường cung, kéo cung đặt tên. Từng mũi phù tiễn hoặc ám khí khác đều bắn nhanh về phía Tây Lương Quần.
Bọn họ không thể cận công, chọn dùng biện pháp viễn công.
Tây Lương Quân đã sớm có phòng bị, không phải lấy ra phủ lục phòng ngự thì chính là giơ phù thuẫn, chống đỡ công kích tâm xa của Hàn Bắc Quân. Sau từng trận tiếng nổ mạnh, công kích tâm xa của Hàn Bắc Quân hiệu quả rất nhỏ, đồng thời phù lực của phù tiễn bắn ra hao hết báo hỏng, tiêu hao như vậy lại không thể giết chết bao nhiêu người, đúng là mất nhiều hơn được.
Chu Phàm bồng bênh trong không trung yên lặng suy tư, rất nhanh hắn thông qua thần cách hạ lệnh, bảo các tín đồ từ bỏ công kích như vậy, về phần hơn tám vạn Hàn Bắc Quân quan phương, đã không cần hắn quan tâm, có bọn Trứu Thâm Thâm chỉ huy phối hợp.
Trong trận phân tán chiến vừa rôi, các tiểu đội võ giả có thể phối hợp ăn ý, điều khiển dễ dàng như vậy, chính là Chu Phàm bảo thần cách điều phối, nếu không có thần cách phụ trợ điều phối, trận đó cũng không thể đánh đẹp như vậy.
Về phần hơn hai mươi vạn binh lực này, đều tín đồ của Tiểu Quyển Đại Tiên, nhân số bộ lạc man yêu và Hàn Bắc Đạo Tiểu Quyển Đại Tiên Giáo cộng lại mới đạt tới số lượng to lớn như vậy.
Nếu không có những tín đồ này, Chu Phàm cũng không có lòng tin đánh trận này với Tây Lương. Hiện tại Tây Lương Quân hiển nhiên là nhìn thấy không kiếm được lợi, chuẩn bị rút lui.
- Ta bỏ ra nhiều tâm tư như vậy, sao có thể để các ngươi cứ thế rời khỏi Hàn Bắc Đạo? Chu Phàm nghiêm mặt, hắn bay ra khỏi Tây Lương Quân, từ trong không trung hạ xuống.
Tây Lương Quân đang rút lui, Hàn Bắc Quân đuổi theo, trên đất tuyết đều là người đang chạy.
Chu Phàm hạ xuống mặt tuyết, có từng võ giả nhần loại hoặc man yêu cảm thấy về bên hắn, đứng ở phía sau.