Chương 2678: Hoà đàm
Chương 2678: Hoà đàmChương 2678: Hoà đàm
La Chinh Thiên nói:
- Lần này La mỗ là muốn đại biểu Lương Quốc chúng ta đạt thành hoà đàm với Hàn Bắc Đạo.
- Hoà đàm?
Chu Phàm nói:
- Đại Tướng Quần, ta không nghe nhầm chứ, ngươi nói hoà đàm á?
- Ta nói chính là hoà đàm. La Chinh Thiên lại khẳng định nói. - Đại Tướng Quần muốn nói chuyện gì?
Trong lòng Chu Phàm có một số suy đoán.
- Hoà đàm đương nhiên là hai bên không khai chiến nữa, chúng ta sẽ rời khỏi Hàn Bắc Đạo, mà Hàn Bắc Quân không thể truy kích chúng ta.
Chu Phàm vừa nghe vậy liền cười nói:
- Đại Tướng Quân, có phải ngươi nghĩ đơn giản quá không, vì sao chúng ta phải để các ngươi bình yên rời khỏi Hàn Bắc Đạo? Hiện tại là bọn họ chiếm ưu thế, Tây Lương Quân lại muốn cứ vậy mà đi â?
- Chúng ta sẽ không cho gì cả.
La Chinh Thiên nói:
- Nếu Chu đại nhân không muốn hoà đàm, buổi sáng ngày mai, Tây Lương Quân chúng ta sẽ toàn bộ phân tán ra, chủ động xuất kích, quyết một trận tử chiến với Hàn Bắc Quân các ngươi. - Không cân Chu đại nhân nói, chúng ta cũng biết phần thắng của chúng ta rất xa vời, nhưng Chu đại nhân phải biết rằng, cho dù Hàn Bắc Quân có thể thắng chúng ta, sau một hồi ác chiến như vậy, Hàn Bắc Quân còn có thể còn lại bao nhiêu người?
- Đến lúc đó Chu đại nhân lấy gì ra để duy hộ sự ổn định của Hàn Bắc Đạo? Chu Phàm hơi trầm mặc, nếu Tây Lương Quân thật sự muốn tử chiến với Hàn Bắc Quân, đối với Hàn Bắc Quân mà nói đích xác không phải chuyện tốt, sau một hồi chiến tranh, Hàn Bắc Đạo tuyệt đối sẽ nguyên khí đại thương. Hắn vốn là định dùng thủ đoạn dao mềm cắt thịt, cắt đến khi Tây Lương Quân sụp đổ mới thôi, nhưng La Chinh Thiên này hiển nhiên cũng nghĩ tới điểm này, không định để mặc Tây Lương Quân cứ tiếp tục như vậy.
- Tử chiến nói ra cũng khéo, ta không tin Tây Lương Quân có thể chiến người cuối cùng!
Chu Phàm lạnh lùng nói, quân đội bình thường dưới tình huống biết tất bại, muốn đánh tới lưỡng bại câu thương với quân địch, cũng không dễ dàng, phần lớn là sĩ khí sẽ rơi vào đáy cốc, vừa chạm vào đã tán loạn không thành quân.
- Chu đại nhân, ngươi là muốn đánh cuộc một phen à? Ta rất có lòng tin đối với năng lực chỉ huy quần đội tác chiến của mình, có biện pháp cổ vũ sĩ khí trong quân, khiến bọn họ liều mạng với Hàn Bắc Quần.
La Chinh Thiên nói:
- Nếu Chu đại nhần không tin, vậy cũng không sao, cho dù giống như Chu đại nhân nói, có lẽ quân đội của chúng ta sẽ chiến đến một nửa thì tán loạn.
- Các ngươi thật sự có thể thu thập cục diện sao? Những binh lính tán loạn này, bọn họ muốn chạy trốn, các ngươi có thể lưu lại bao nhiêu người? Đến lúc đó bọn họ lẻn vào trong hoang dã, khi vì đồ ăn sẽ tập kích thôn trấn, sẽ chỉ khiến Hàn Bắc Đạo thành một mảng hỗn loạn, đối với Hàn Bắc Đạo cũng có lợi ích gì?
Chu Phàm khen ngợi:
- Đại Tướng Quân đúng là giỏi ăn nói, ta thiếu chút nữa thì không nhịn được mà đồng ý thả cho các ngươi đi, chỉ là các ngươi xâm nhập lãnh địa của ta, nếu thực sự thả các ngươi rời đi như vậy, đừng nói các thuộc hạ của ta sẽ không đáp ứng, cho dù là ta cũng không nguyện ý.
- So với thả hổ về rừng, ngày sau hổ lại đến, ta thà trả giá nhất định, lưu lại toàn bộ Tây Lương Quân các ngươi, đã không còn trăm vạn đại quân này, Tây Lương có lẽ sẽ xong đời. La Chinh Thiên thở phào, hắn biết Chu Phàm nói như vậy, chính là đã bước đầu đồng ý, hiện tại chỉ là điều kiện chưa bàn được mà thôi, kỳ thật hắn cũng hiểu, muốn Chu Phàm thả bọn họ rời đi, không trả giá nhất định là không được.
Bởi vì điều kiện không đúng, cho dù Hàn Bắc Đạo và Tây Lương đánh tới lưỡng bại cầu thương, nhưng Hàn Bắc Đạo chỉ là một đạo trong bảy đạo của Đại Ngụy, nó vẫn còn cơ hội khôi phục nguyên khí, mà Tây Lương muốn khôi phục nguyên khí, căn bản chính là chuyện không thể, đây là sẽ diệt quốc.
- Không biết Hàn Bắc Đạo muốn øì, mới nguyện ý thả chúng ta rời khỏi?
La Chinh Thiên trực tiếp hỏi.
- Cái này á... Chu Phàm nghĩ một chút vẫn không vội nói ra, hắn bảo La Chinh Thiên cho hắn một chút thời gian để tìm người thương nghị. Sau khi Chu Phàm kết thúc trò chuyện với La Chinh Thiên, gọi đám người Trứu Thâm Thâm, Trương Lý Tiểu Hồ tới, kể lại chuyện hòa đàm với La Chinh Thiên.
Sau khi người trong lều trại nghe xong sắc mặt khác nhau.
- Ngươi quyết định muốn hòa đàm à?
Trứu Thầm Thâm hỏi.
- Nếu không thì còn có thể thế nào?
Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ bất đắc đĩ nói:
- Nếu chúng ta bức Tây Lương Quần quýnh lên, Tây Lương Quần muốn đồng quy vu tận với chúng ta, đối với chúng ta lại có lợi ích gì?
- Cho bọn họ lui về cũng được, kỳ thật nhân thủ hôm nay chúng ta hao tổn cũng không nhỏ.
Hậu Thập Tam Kiếm đồng ý với quyết nghị này.
Hiện tại La Chinh Thiên biểu lộ ra quyết tâm không để họ đi thì sẽ tử chiến, đối với Hàn Bắc Đạo mà nói, đây tuyệt đối không phải chuyện tốt.