Chương 2681: Khoan dung rộng lượng
Chương 2681: Khoan dung rộng lượngChương 2681: Khoan dung rộng lượng
- Hàn Bắc Đạo nhất định sẽ phát binh tới Thương Đông Đạo à? Cho dù phát binh Thương Đông Đạo, chúng ta cũng có thể đời một chút, việc gì phải vội va lui binh?
Chiến Vô Cực có chút bất mãn nói.
- 'Ti Thủ đại nhân, trước tiên không nói Hàn Bắc Đạo và Thương Đông Đạo đều thuộc về hệ thư viện, cho dù không thuộc về, Hàn Bắc Đạo dưới tình huống có thừa lực, chỉ sợ cũng không muốn Thương Đông Đạo bị Đông Việt chúng ta chiếm lĩnh, cho nên Hàn Bắc Đạo xuất binh giúp Thương Đồng Đạo là chuyện rất có thể. - Về phần đợi thêm một chút mới triệt binh. Tướng quân đó tạm dừng một chút nói:
- Chúng ta ở lại, dưới tình huống tin tức không rõ, chúng ta cũng không dám tiếp tục tấn công từng tòa thành trấn như lúc trước, nếu vào Thương Đông Đạo quá sâu, chúng ta muốn rời khỏi sẽ rất khó. - Cho dù ở lại tại chỗ quan sát động thái, mỗi ngày đều sẽ là tiêu hao rất lớn.
- Đúng vậy, chúng ta không biết Hàn Bắc Đạo sẽ xuất binh lúc nào, nếu bọn họ không xuất binh, chúng ta không dám động, nếu xuất binh chúng ta lại càng không dám động.
Lại có một tướng quân cười khổ nói:
- Tác dụng ở lại tại chỗ quan sát là không lớn.
- Cho dù chúng ta trả giá đắt để đánh hạ hơn nửa Thương Đông Đạo, nhưng không thể đánh hạ Thương Đông Đạo Thành cũng không có ý nghĩa, vạn nhất khi chúng ta đang tấn công Thương Đông Đạo Thành, Hàn Bắc Đạo xuất binh vòng sau tập kích chúng ta...
Chiến Vô Cực ở trong doanh trướng nghe các tướng quân nói xong, không nhịn được mà rùng mình, nếu loại tình huống này xuất hiện, sợ rằng Đông Việt sẽ toàn quân bị diệt ở Thương Đông Đạo. Tống Tu Vi cũng hiểu lo lắng của các tướng quân, chính là nói Tây Lương Quân đại bại, vậy ngay cả Đông Việt Quân bọn họ cùng xuất chinh cũng thua triệt để rồi.
- Vậy rút quân.
Tống Tu Vi hổn hển nói:
- Đám mọi rợ Tây Lương đó bình thường thì tính vi tinh tướng mình là vô địch thiên hạ, nhưng vừa đánh trận đã tiêu chảy rồi, đúng là mất mặt. Mắt thấy Tống đại học sĩ bình thường tính tình nho nhã cũng chửi bậy, các tướng quân lại không cười, bọn họ đều về mặt đau khổ, bởi vì sau khi trở về bọn họ cũng sẽ phải gánh trách nhiệm vì thất bại của trận chiến này.
Những văn thần của Đông Việt xưa nay đối ngoại thì khúm núm, đối nội lại trọng quyền xuất kích, sức chiến đấu võ mồm rất cao, chính là đứng đầu ba nước. Hàn Bắc Đạo Giành được thắng lợi, vẫn rơi vào trong vui sướng của thắng lợi. Chu Phàm sử dụng thần cách, bảo Thập đại hộ pháp của Tiểu Quyển Đại Tiên Giáo chỉ huy võ giả không phải quan gia ai về nhà nấy, chờ sau khi xác định chiến công, hắn sẽ không tiếc ban thưởng, nguyện lực nên cho sẽ cho, vật tư tu luyện nên cho sẽ cho.
Nói chung vật tư bên Tây Lương sẽ cuồn cuộn không ngừng đưa tới, hiện tại hắn không thiếu vật tư.
Cho dù là thân cũng cần ban thưởng rõ ràng, không thể để tín đồ liều mạng cho Tiểu Quyển Đại Tiên, cuối cùng lại không có được øì.
Về phần võ giả quan gia lại càng không nhỏ hắn lo, ban thưởng võ giả quan gia nên có đương nhiên sẽ có. Sau khi Chu Phàm xử lý xong những chuyện vụn vặt này, hắn lợi dụng Toái Không Cốt của Tiểu Muội, về tới Hàn Bắc Đạo Thành. Đương nhiên hắn trở lại Hàn Bắc Đạo Thành f không rêu rao, trong Hàn Bắc Đạo Thành cũng tiếng hoan hô không ngừng.
Sau khi Chu Phàm trở lại Hàn Bắc Đạo Chủ Phủ, đã nói tin tức hắn trở với Đỗ Nê và Dạ Lai Thiên Hương. Đỗ Nê và Dạ Lai Thiên Hương đều hiểu Chu Phàm khẳng định là nắm giữ một loại bản sự có thể truyền tống cự ly xa, có điều Chu Phàm không nói, bọn họ cũng không hỏi. - Ngươi cuối cùng cũng trở lại rồi, mỗi ngày đều có rất nhiều người xếp hàng chờ đặp ngươi.
Đỗ Nê cười nói.
Chu Phàm cười lạnh một tiếng, việc này trước khi hắn đánh đuổi Tây Lương Quân chưa trở về Đỗ Nê đã nói với hắn rồi.
Những người đến Hàn Bắc Đạo Chủ Phủ là thế gia của Hàn Bắc Đạo phái tới câu tình, lúc trước chỉ có một bộ phận nhỏ thế gia Hàn Bắc Đạo nguyện ý tiếp nhận sự lãnh đạo của Hàn Bắc Đạo Chủ Phủ, cũng xuất binh trợ giúp, đại bộ phận thế gia là không xuất binh viện trợ.
Hiện tại nhìn thấy Chu Phàm giết liền hai tu sĩ Nguyên Thần Cảnh, lại tay nắm nhiều binh lực như vậy, những thế gia bàng quan này đều triệt để hoảng rồi, ý đô đến xin Hàn Bắc Đạo Chủ Chu Phàm này tha thứ cho bọn họ.
Các Thế gia đêu rất khôn khéo, sau trận chiến này, không ai có thể làm dao động tới địa vị của Chu Phàm, đạo thánh chỉ ở Kính Đô lại thành chuyện cười, bọn họ chỉ có thể đến dập đầu xin tha.
- Nói với bọn họ, bản Đạo Chủ không phải loại người khí lượng hẹp hỏi, trước øiờ luôn có một tấm lòng khoan dung độ lượng. Chu Phàm nói:
- Bọn họ làm sai, bản Đạo Chủ nguyện ý tha thứ cho bọn họ, có điều có một tiền đề, bọn họ trong chiến tranh không xuất lực, vậy sau trận chiến này, phải hiến tài vật để trợ giúp xây dựng Hàn Bắc Đạo.