Hai bên xa xa truyền đến động tĩnh chém giết, bản thể của Quỷ Nghênh Thân ở chỗ bọn họ, vậy đang đánh với đội tuần tra chỉ có thể là những người giấy đó, nếu chỉ là người giấy, có hai võ giả dẫn dắt, trong nhất thời vẫn chưa đến mức bị đánh tan.
Trong lòng Chu Phàm có suy nghĩ như vậy, trực đao của hắn đã bổ chéo tới, phá giải một lần nguy hiểm cho Lỗ Khôi.
Tuy hắn không phải Bạo Phát Đoạn, nhưng cơ sở vững chắc, khí lực cao tới một vạn năm ngàn cân, so với Bạo Phát Đoạn của Lỗ Khôi cũng chỉ hơn được một chút, nếu không hắn đã sớm đánh chết tân nương rồi.
Đao pháp dưới sự thi triển của Truy Phong Thế lại rất mau lẹ, thỉnh thoảng có mấy đao chém được tới trên người quỷ tân nương, lại không thể bổ ra được áo đỏ đặc thù đó của nàng, nhưng cũng khiến nàng đau đến kêu oa oa.
Mấy lần nàng muốn giết chết Chu Phàm, nhưng Chu Phàm đều nhạy bén né được, ba người Lỗ Khôi lại không cho nàng cơ hội.
Quỷ tân nương này sức khỏe vô cùng, thân thể cấp Hắc Oán cứng cỏi hơn Thiết Phát Thú không biết bao nhiêu lần, nhất là tốc độ của nàng cực nhanh, cho dù là lấy một địch bốn cũng không rơi vào thế hạ phong.
Nhưng nàng càng đánh càng mạnh mẽ, nàng có chút bực bội, đột nhiên không để ý tới bất kỳ công kích nào đánh về phía nàng nữa, một thanh tóm lấy trường mâu đang đâm tới, đột nhiên kéo một cái.
Lỗ Khôi không kịp đề phòng, bị nàng kéo bay tới.
Cặp mắt đó của nàng nhìn chằm chằm Lỗ Khôi, đánh ra một chưởng.
Lỗ Khôi kinh hãi, dưới vội vàng, hắn chỉ có thể đánh tới một quyền.
Ầm.
Quyền chưởng chạm nhau, Lỗ Khôi bị đánh bay ra ngoài, va xuống mặt cỏ, lăn vài vòng.
Lúc này công kích của Chu Phàm và hai vị Phù Sư đều đánh vào trên người quỷ tân nương, phát ra tiếng keng keng, bình bịch.
Nàng bị đánh cho thân thể run lên mấy cái, nhưng rất nhanh lại thản nhiên như không dùng hai tay đánh về phía hai vị Phù Sư Hoàng, Mao.
Chu Phàm lui về phía sau mấy bước, hắn vội vàng liếc Lỗ Khôi ở xa xa, Lỗ Khôi nỗ lực ngồi dậy, miệng mũi đều là máu, hiển nhiên đã không còn sức tái chiến.
Chu Phàm cắn răng, hắn biết cứ tiếp tục như vậy, khẳng định là sẽ hỏng hết, cũng không bận tâm nhiều nữa, hắn cất đao vào vỏ, đột nhiên quát:
- Hai vị lão đại nhân, các ngươi nghĩ cách thay ta khống chế nó một lúc.
Chu Phàm nói xong đã cầm lấy Bạo Bồ Tửu bên hông, uống một ngụm.
Trong lòng hai vị Phù Sư Hoàng, Mao cười khổ không thôi, bọn họ không biết Chu Phàm muốn làm gì, nhưng muốn khống chế quái quyệt này một lúc, nói thì dễ mà làm mới khó.
Có điều bọn họ chỉ có thể tận lực mà làm.
Chu Phàm uống Bạo Bồ Tửu, tứ chi bát hải đều biến thành nóng bỏng, tay phải hắn cầm cự đao, vải trắng tuột xuống, lộ ra thân đao dày đặc phù văn màu vàng.
Viêm Dương Khí lan ra cự đao, bốc lên viền lửa.
Bang bang hai tiếng, hai vị Phù Sư Hoàng, Mao chẳng những không cản được quỷ tân nương, còn bị đánh bay ra ngoài.
Nhưng chỉ trong nháy mắt quỷ tân nương vỗ chưởng xong dừng lại, Chu Phàm đã bổ tới, hai chân hắn giậm trên mặt đất, tốc độ tăng vọt, đã tới trước người quỷ tân nương.
Cự đao vung ra, dùng tốc độ vô cùng nhanh chóng chém xuống.
Quỷ tân nương hú lên một tiếng, toàn thân nàng run rẩy, nàng có thể cảm nhận được chỗ đáng sợ của cự đao này, thân thể nàng di động sang bên.
Nhưng đã quá muộn rồi, lưỡi đao của cự đao có từng đạo kim tuyến nhỏ vụn hỗn loạn đã chém dứt cả cánh tay trái của nàng.
Máu đỏ tươi phun lên mặt cỏ.
Hai vị Phù Sư đại nhân bị đánh bay ra ngoài, khóe miệng bọn họ trào ra một tia máu, thân thể phóng to đã hồi phục nguyên trạng, thời kỳ bùng nổ của bọn họ đã trôi qua, có điều bọn họ chưa kịp cảm thấy nản lòng vì thời kỳ bùng nổ đã hết, bọn họ chỉ ngạc nhiên nhìn phía trước.
Bọn họ ngẩng đầu, đập vào mắt đầu tiên là thấy Chu Phàm tay cầm cự đao chém đứt cánh tay trái của quỷ tân nương.
Quỷ tân nương phát ra tiếng rít đau đớn xé rách màng tai, nàng ngay lập tức phóng tới kiệu hoa đen.
Nhưng Chu Phàm sớm đã đoán được, đao thứ hai của hắn chém nhanh về phía kiệu hoa đen, thậm chí là còn nhanh hơn khi quỷ tân nương muốn lao tới một chút.
Đó là bởi vì Vụ từng nói với hắn, kiệu hoa đen là cầu nối bản thể của Quỷ Nghênh Thân, chỉ cần nàng chui vào trong kiệu hoa, sẽ có thể tới kiệu hoa khác.
Quỷ tân nương không dám đón đỡ cự đao, nàng lướt ngang, tránh được đao này, nhưng cũng mất đi cơ hội tiến vào kiệu hoa.
Chu Phàm lao nhanh, cự đao của hắn tiếp tục quét về phía kiệu hoa đen, xoẹt một tiếng, kiệu hoa bị cự đao bổ cho tan tành.
Quỷ tân nương há cái miệng đen xì phát ra tiếng gầm rú phẫn nộ.
Chu Phàm cười lạnh một tiếng, cự đao của hắn lại chém tới quỷ tân nương.
Quỷ tân nương vô cùng kiêng kị cự đao, bị đánh cho liên tục lui về phía sau, nàng không có tay trái, bị thương khiến cho tốc độ của nàng cũng chậm đi không ít.