Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 2007 - Chương 2693: Lửa Giận Công Tâm

Chương 2693: Lửa giận công tâm Chương 2693: Lửa giận công tâmChương 2693: Lửa giận công tâm

- Bàn công công đâu rồi? Có người nhìn Vương Triết hỏi.

- Hắn đang chỉ huy người giúp chúng ta ổn định trật tự ở tổ trạch.

Vương Triết trả lời.

Trong phòng nghị sự là một trận trầm mặc, hôm nay nếu không có Bàn công công bày ra kế sách này, lúc đó sẽ thế nào?

- Bàn công công liệu có cố ý hại chúng ta không? Có người nhỏ Øiọng nói. Năm mươi hai tộc lão bị giết, đối với ba tộc Tiêu Diệp Vương mà nói, đây là tổn thất rất lớn, cho nên hiện tại tĩnh tâm lại, khó tránh khỏi có người trong lòng cảm thấy lo lắng.

Nói hưu nói vượn.

Vương Triết nghiêm mặt nÓI:

- Nếu không giết các tộc lão, chúng ta có thể ngồi ở đây giống như bây giờ sao? Bàn công công chân tâm thực ý giúp chúng ta, sau này những lời như vậy đừng nói ra nữa.

Lời nói của Vương Triết dẫn tới hưởng ứng của không ít người.

Người lên tiếng đầu tiên vội vàng nói xin lỗi, kỳ thật hắn cũng có một chút hoài nghĩ, sao Bản công công lại hại bọn họ?

- Trước kia cha nuôi từng nói, khi người bị lửa lún vào càng sâu, vậy cho dù sự thực bày ra trước mắt bọn họ, bọn họ cũng sẽ không tin, bọn họ cũng không thể tin, bối vì cái giá của bị lừa là quá lớn, lớn đến bọn họ không thể chấp nhận được, chỉ có thể tiếp tục tự lừa mình.

Trên mặt Bàn công công mang theo nụ cười như có như không, bên cạnh hắn không có bất kỳ ai, hắn chỉ đang lầm bẩm,

- Cha nuôi, ngươi nhìn cho kỹ, xem chúng ta thay ngươi làm chuyện này đẹp thế nào.

Chuyện hắn phải làm cơ bản đã hoàn thành, tiếp theo cũng chỉ còn kết thúc công tác.

Chỉ là hiện tại vẫn không thể kết thúc, vẫn phải chờ một chút.

Hắn lấy ra một khí cụ truyền tin, truyền tin tức ra.

Tổ địa của ba nhà Tiêu Diệp Vương ở Thần Tướng Châu có kẻ mưu nghịch như Vương Triết, đương nhiên cũng có người trung thành và tận tâm với tộc lão và Tam Tướng.

Sau khi phản loạn phát sinh không bao lâu, tin tức nhanh chóng truyền vào Kính Đô, truyền vào trong tai Tam Tướng.

Tam Tướng đang vì biến hóa thế cục của Hàn Bắc Đạo, Thương Đông Đạo mà lo lắng không thôi, nghe thấy tin dữ này, Diệp Cao Sơn vốn thân thể có tật bệnh lại ho khan, khăn tay trắng che miệng của hắn đã nhuốm đầy máu đỏ. Hắn lửa giận công tâm mà ho ra máu. - Cao Sơn huynh, ngươi không sao chứ?

Vương Đạo Tử quan tâm nÓI.

Diệp Cao Sơn chỉ xua tay, cất khăn tay nhuốm máu đi,

- Ba người chúng ta hết lòng hết sức, cân nhắc tới rất nhiều chuyện, không nøở cuối cùng trong nhà lại gặp chuyện không may trước.

Vương Đạo Tử và Tiêu Hội đều hơi trầm mặc.

Ba tộc Tiêu Diệp Vương ở Thần Tướng Châu chính là căn cơ của bọn họ, hiện tại Thần Tướng Châu xảy ra chuyện, bọn họ đã thành nước không nguồn, cây không rễ.

Cũng chính là ba người bọn họ hiện tại mới có thể ổn định tâm thái, đổi lại là người khác sợ rằng đã sớm sụp đổ rồi.

- Ta lập tức về Thần Tướng Châu, giải quyết chuyện trong tộc. Tiêu Hội đề nghị.

- Không kịp.

Vương Đạo Tử thở dài:

- Các tộc lão đều chết, hiện tại đương quyền là phái thanh trắng không đồng ý với lý niệm của chúng ta, ngươi trở về thì bọn họ có trận pháp phòng ngự, ngươi muốn giải quyết bọn họ, độ khó rất lớn, hơn nữa giết bọn họ, với tình hình hiện tại trong tộc, ba tộc chúng ta sẽ lại nguyên khí đại thương. - Đám ngu xuẩn không hiểu thời thế.

Tiêu Hội nghiến răng nghiến lợi nói:

- Với bản sự của bọn họ, tuyệt đối không thể làm được đến mức này, khắng định có người ở sau lưng xui khiến chỉ điểm bọn họ. - Nếu là như vậy mới càng đáng sợ hơn.

Diệp Cao Sơn ho khan mấy tiếng nói: - Bọn họ giết tộc lão, cho dù chúng ta muốn giải hòa với bọn họ, tạm thời ổn định bọn họ cũng không thể làm được, người sau lưng bọn họ cũng sẽ không cho phép bọn họ làm như vậy.

- Bước tiếp theo của bọn họ khẳng định là nhằm vào chúng ta, ba tộc trưởng chúng ta vẫn còn, bọn họ an ngủ khó vên, trước tiên trấn an nhân thủ ở Kính Đô, thanh trừ nhân tố không ổn định, chuyện khác chậm rãi suy nghĩ. Tiêu Hội gật đầu, hắn bước nhanh rời khỏi, đi xử lý chuyện này, ở lại Kính Đô đều là tinh nhuệ của ba nhà Tiêu Diệp Vương, cũng là đội ngũ duy nhất có thể sử dụng sau khi bọn họ mất đi Thân Tướng Châu, không thể lại có sơ suất. Sau khi Tiêu Hội rời khỏi, Diệp Cao Sơn và Vương Đạo Tử đều trầm mặc ngồi đó, trong phòng thỉnh thoảng lại vang lên tiếng ho khan của Diệp Cao Sơn. - Đạo Tử huynh. Một lát sau, Diệp Cao Sơn nói:

- Việc đã đến nước này, chúng ta cũng phải chuẩn bị cho chuyện có thể phát sinh mới được.

Vẻ Vương Đạo Tử nghiêm trang nói:

- Nên như vậy.

Các thế gia đại tộc vốn đứng sai hạng ở Hàn Bắc Đạo cuối cùng vẫn khuất phục, dựa theo yêu cầu của Đạo Chủ Phủ, hiến ra hơn nửa tài sản trong tộc, trong lòng bọn họ hối hận không thôi, nếu không phải lúc trước...

Chu Phàm cũng không để ý tới các thế gia đại tộc này hối hận thế nào.
Bình Luận (0)
Comment