Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 2011 - Chương 2697: Phá Đi Cân Bằng (2)

Chương 2697: Phá đi cân bằng (2) Chương 2697: Phá đi cân bằng (2)Chương 2697: Phá đi cân bằng (2)

Sau khi Chu Phàm rời khỏi, tu Sĩ võ giả của thư viện cũng từ trong trận pháp xông ra, chiến đấu với những tu sĩ võ giả bao vây thư viện.

Cân bằng được duy trì một đoạn thời gian ở Kính Đô đã bị phá, trong thành khắp nơi đều đang chém giết, dân chúng bình thường trong nháy mắt chiến tranh lại phát sinh đã trốn vào trong nhà, sợ bị vạ lây.

Chu Phàm bay trong không trung, nhìn từng luồng khói đen dâng lên trong thành, tốc độ của hắn lại đẩy nhanh mấy phần, tu sĩ biết bay chung quy chỉ là số ít, sau khi hắn thi triển ảo thuật tiến vào trạng thái ẩn thân, người có thể phát hiện ra hắn cơ hồ là không có.

Hắn không mất bao nhiêu thời gian đã lại thấy Nghi Loan T¡ Tổng Phủ, chỉ là xung quanh Nghi Loan Ti Tổng Phủ đều bị tu sĩ võ giả bao vây, bọn họ đang không ngừng công kích đại trận phòng hộ của Nghi Loan TÌ.

Lồng ánh sáng màu xanh đã khuếch tán của Nghi Loan T¡ Tổng Phủ đang lung lay sắp đổ, Nghi Loan T¡ Tổng Phủ chỉ phòng thủ chờ trợ giúp, không ra ngoài chém giết với những người công kích.

- Trên trời có người tới øần.

Có tu sĩ thế gia tay cầm khí cụ giảm sát quát lớn. Chỉ một thoáng đã có vô số phù tiễn, phù câu bắn về phía Chu Phàm đang ẩn thân.

Chu Phàm chỉ cười lạnh một tiếng, hắn chém ra một đao, đao cương va chạm với những phù tiễn phù cầu đó, hóa thành sương khói hỏa diễm các màu nổ tung trong bầu trời.

Hắn giải trừ trạng thái ẩn thân mượn cơ hội này cấp tốc đáp xuống đường phố, cũng rút ra Đức Tự Đao. Tu sĩ võ giả của thế gia cũng không hề e sợ, xông sát về phía hắn.

Chu Phàm vung song đao, với cảnh giới tu vi hiện tại của hắn, cho dù là Khoái Đao Cương bình thường nhất, căn bản cũng không phải tu sĩ võ giả bình thường có thể chống đỡ. Mỗi một đạo Khoái Đao Cương chém trúng một võ giả, đều khiến thân thể cường hãn của võ giả tứ phân ngũ liệt, huyết nhục bắn tung.DOC FULL.VN - K h o t r u y ệ n d i c h m i ễ n p h í

Chỉ trong chớp mắt, đã có mấy trăm tu sĩ võ giả chết dưới song đao của hắn.

- Là ngươi, sao ngươi có thể ở Kính Đô?

T¡ thanh âm giận dữ của Tiêu Hội đang đốc chiến vang lên, nguyên thần màu vàng của hắn đã lao giữ về phía Chu Phàm.

- Thù hận của ta và ba nhà các ngươi cũng tới lúc tính toán rồi.

Chu Phàm cười ha ha, thân thể hắn cũng nguyên thần xuất khiếu.

Nguyên thần của Tiêu Hội thấy Chu Phàm nguyên thần xuất khiếu, nguyên thần của hắn bỗng nhiên lui nhanh, cười khẩy nói:

- Ngươi cho rằng ta không biết đây là ảo thuật của ngươi à?

Hắn sớm dã biết, Chu Phàm căn bản chưa tiến vào Nguyên Thần Cảnh, chỉ là dùng ảo thuật đặc biệt để giết Nguyên Thần Cảnh.

Trận đánh của Chu Phàm và Lý Thôi Nguy đã sớm được truyền khắp cả thiên hạ đều biết!

- Có phải ảo thuật hay không, ngươi nói không tính.

Nguyên thần của Chu Phàm đã bắn ra, giết tới Tiêu Hội.

Nguyên thần của Tiêu Hội vẫn chém giết cùng một chỗ với nguyên thần thật giả khó có thể nói rõ của Chu Phàm, từng cỗ năng lượng cường đại khuếch tán ra, tu sĩ võ giả ở phụ cận điên cuồng bay ngược, rời xa khu vực này.

Đông Môn Xuy Địch và Tuệ Nguyên ở Trong Nghĩ Loan T¡ Tổng Phủ chính là chờ Chu Phàm tới, nếu không có Tiêu Hội Nguyên Thần Cảnh ở đây, hai người bọn họ căn bản không có bất kỳ phần thắng nào. Hiện tại Chu Phàm cuối cùng cũng tới, Đông Môn Xuy Địch cười ha ha, cùng Tuệ Nguyên dẫn theo tu sĩ VÕ Øiả trong phủ từ bên trong giết ra chém giết với người của thế gia Tam Tướng.

Tiêu Hội càng đánh lại càng cảm thấy khiếp sợ, nguyên thần này truyền tới Nguyên thần chỉ lực đồi dào, sao lại giống như giả được?

Chẳng lẽ người này trong khoảng thời gian ngắn này đã bước vào Nguyên Thân Cảnh rồi sao?

Tuyệt không có khả năng. Tiêu Hội quát lạnh một tiếng, nguyên thân màu vàng của hắn bỗng nhiên có một luồng quang mang xanh lam bay ra, hạ xuống trên tay hóa thành một cây quạt màu xanh lam, quật vẫy một cái, chính là một trận cuồng phong màu xanh lam thổi quét xung quanh.

Nguyên thân của Chu Phàm bị cắt thành tứ tản. - Giả quả nhiên chính là giả.

Tiêu Hội cười lạnh nói, Phả Hư Phiến trong tay hắn chính là một kiện linh bảo trần quý của Tiêu gia, chuyên môn nhằm vào ảo thuật.

Hắn nhìn chung quanh, ý đồ tìm ra chỗ ẩn thân của Chu Phàm.

Chỉ là nguyên thần của Chu Phàm rất nhanh đã ngưng tụ ra ở chỗ cách Tiêu Hội mười trượng, - Ai nói ta là giả?

- 'Ta nói là thật chính là thật.

Nguyên thần màu vàng của Chu Phàm vừa nói xong, nguyên thần không ngừng phân tách ra từng đạo. Lập tức có mấy chục nguyên thần của Chu Phàm xuất hiện.

- Đến bao nhiêu cũng vô dụng.

Tiêu Hội vung Phá Hư Phiến, từng đợt cuồng phong xanh lam quét tới nguyên thần của Chu Phàm.

Mấy chục nguyên thần của Chu Phàm đồng loạt ra quyền, mỗi một quyền đêu có năng lượng to lớn từ trên quyền đầu bộc phát ra, trực tiếp đánh tan cuồng phong.

Những nguyên thần màu vàng này đều nhảy lên, xông tới nguyên thần của Tiêu Hội.

Nhìn nguyên thần của Chu Phàm giống như châu chấu lao tới, nguyên thân của Tiêu Hội cảm thấy tuyệt vọng, hắn biết rõ đây là ảo thuật, vì sao không thể phá được?
Bình Luận (0)
Comment