Chương 2702: Khôi phục
Chương 2702: Khôi phụcChương 2702: Khôi phục
- Chạy thoát rồi à?
Trên mặt bọn Chu Phàm đều lộ ra về ngạc nhiên. Cái này khác với dự đoán của bọn họ, bọn họ vốn cho rằng Vương Đạo Tử, Diệp Cao Sơn và Thất thập nhất hoàng tử đường cùng không lối trước khi chưa triệt để tuyệt vọng sẽ ở lại Kính Cung ngoan cố chống cự, ai ngờ lại chạy nhanh như vậy, dứt khoát như vậy.
Phải biết rằng lúc ấy trong tay bọn họ có tu sĩ cường đại Mộc Câu Kiếm này, chưa chắc đã thua!
Chẳng trách Kính Cung không khởi xướng được bất kỳ chống cự ra hồn nào, chỉ một mực cố thủ, thì ra là đã không có chủ tâm cốt.
Bọn Chu Phàm vội vàng phát ra tin tức, sai người của bọn họ đóng cửa thành Kính Đô lại, lùng bắt ba người Vương Đạo 'Tử. Đúng là giảo hoạt, sắc mặt Chu Phàm lạnh lùng, chắc là sau khi Tiêu Hội bị bắt, ba người Vương Đạo Tử quyết đoán từ bỏ Kính Cung mà thoát đi, hiện tại mới muốn bắt bọn họ về, sợ rằng đã quá muộn.
Dù là như vậy, bọn Chu Phàm vẫn không chịu bỏ qua bất kỳ cơ hội nào, phái người tìm kiếm tất cả cái góc của Kính Cung một lượt, vẫn không tìm được ba người Vương Đạo Tử, mới chứng thực ba người Vương Đạo Tử thật sự đã thoát khỏi Kính Cung. Không tìm được ba người Vương Đạo Tử, mọi người không khỏi thất vọng, nhưng vẫn tới trước cửa Tử Nguyên Điện, bái kiến Đại Ngụy Thiên Tử.
Đại Ngụy Thiên Tử sắc mặt bình tĩnh nghe báo cáo của đám người Đông Môn Xuy Địch, sau khi nghe xong, hắn hơi gật đầu, nhưng không ra khỏi Tử Nguyên Điện, bọn Chu Phàm cũng không bước vào Tử Nguyên Điện.
Trong lòng bọn họ hiểu, Thánh Thượng sau khi trải qua trận biến hóa đó, trước khi chưa nắm lại Thông Thiên Kính, là sẽ không tin lời nói của bất kỳ aI. Đồng thời có không ít người trong lòng đang lờ mờ lo lắng một số chuyện có liên quan tới Thánh Thượng.
Nhưng cho dù là cảm thấy lo lắng, bọn họ cũng chỉ có thể mạo hiểm để Thánh Thượng nắm lại Thông Thiên Kính.
Bởi vì Đại Ngụy không thể rời khỏi Thánh Thượng, nhất là hiện tại dấu hiệu đại kiếp đã xuất hiện.
Đại kiếp không biết lúc nảo sẽ tới, không có Thông Thiên Kính, nói không chừng Đại Ngụy sẽ không vượt qua được lần đại kiếp này.
Đây cũng là nguyên nhần cho dù bọn Đoan Mộc Tiểu Hồng lòng mang lo lắng, cũng chỉ có thể làm như vậy.
Đại Ngụy Thiên Tứ một mực nhắm mắt bỗng nhiên mở mắt, ánh rất lạnh lùng. Huyết Tự Phù trên Thông Thiên Kính đã bị cọ rửa sạch sẽ, lại biến thành hồ xanh, mặt gương trơn nhãn xuất hiện từng gợn sóng.
Sau khi Mộc Cầu Kiếm bay ra khỏi đô thành hào hùng, có một chiếc xe ngựa đang đỗ cạnh xích đạo chờ hắn. Mộc Cầu Kiếm hạ xuống đất, một hán tử dáng người khỏe mạnh đứng cạnh xe ngựa, hắn vội vàng khom mình hành lễ với Mộc Cầu Kiếm.
Mộc Cầu Kiếm chỉ hơi gật đầu với hán tử này, người nảy là một võ giả Khí Cương Đoạn đã đoạn tuyệt hi vọng với Đạo cảnh, bị hắn cưỡng bức dụ dỗ lập quỷ thệ, hứa sẽ đưa hắn ra khỏi Đại Ngụy Quốc.
Mộc Cầu Kiếm không do dự nữa, hai tay kết ấn, thân thể co lại thành một đoàn ánh sáng bảy màu, sáu thanh ngần kiếm lượn lờ quanh ánh sáng, hóa thành hộp màu bạc.
Xa phu đó vội vàng tiếp lấy hộp bạc bay tới, hắn đặt hộp bạc trên xe ngựa, cũng khởi động phủ trận che chắn trên xe, phù trận này là Mộc Câu Kiếm phí tâm bố trí. Sau khi xa phu làm xong tất cả những điều này, hắn ØIØ roi ngựa trong tay lên, lái xe ngựa rời đi.
Trung tâm gợn sóng Thông Thiên Kính tỏa ra bay ra một chùm sáng xanh da trời chỉ to bằng hai ngón tay.V I P T R U Y E N F U L L - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í
Chùm sáng chỉ trong nháy mắt đã biến mất ở trước mặt gương, xuất hiện trên xe ngựa đang lao nhanh trên xích đạo, sau đó hạ xuống. Ánh sáng xanh da trời bao bọc lấy xe ngựa, tỏa sáng rực rõ, xe ngựa bốc hơi, xa phu bốc hơi, hộp màu bạc bốc hơi, bất kể là xa phu hay là hộp màu bạc, đêu ngay cả một tiếng kêu thảm cũng không thể phát ra.
Ở nơi cực xa, Mộc Cầu Kiếm mở mắt, miệng phun một búng máu, khí thế cũng vì thế mà trở nên uể oải, chỉ là không đợi trên mặt hắn triệt để hiện lên vẻ phẫn nộ, sắc mặt đã cứng lại, bởi vì tay chân hắn đang hóa thành quang lạp xanh da trời phiêu tán. - Sao có thể như vậy được...
Mộc Cầu Kiếm kinh hãi tuyệt vọng nhìn tứ chi đã hóa thành quang lạp tiêu tán, tứ chi đang cấp tốc tản ra quang lạp xanh da trời, thân thể hắn cũng đang tan ra.
Hắn cắn răng, hai nguyên thần từ trong nhân hồn hải bay ra,từ bỏ nhục thân. Chỉ là hai nguyên thần của hắn cũng hóa thành quang lạp xanh da trời tiêu tán, lần này hai nguyên thần của hắn đều trở nên run rầy.
Một nam tử khôi vĩ mặc áo trắng xuất hiện trước mắt Mộc Câu Kiếm.
- Tông chủ, cứu ta.
Hai nguyên thần của Mộc Cầu Kiếm hét lên cầu cứu nam tử.
Nam tử chỉ bình tĩnh nhìn, hai nguyên thần của Mộc Cầu Kiếm rất nhanh cũng triệt để hóa thành quang lạp xanh da trời tản đi. Vẻ mặt nam tử mới bắt đầu có biến hóa rất nhỏ, một tia sợ hãi hiện lên trên mặt hắn, nếu là người biết rõ hắn, khẳng định sẽ bởi vì vẻ sợ hãi trên mặt hắn mà chấn động, bởi vì ở Man Tinh Giới chuyện có thể khiến hắn cảm thấy sợ hãi là quá ít.