Trên mặt A Huy lộ ra vẻ khinh miệt, xem ra Tam Khưu Thôn thật sự hết người rồi, không ngờ phái ra một thiếu niên như vậy, cũng không biết đã bước vào Lực Khí Cao Đoạn chưa?
Những người còn lại đều tản ra, nhường ra không gian cho Chu Phàm và vị A Huy này.
A Huy xoay xoay cổ tay hai bên, hắn cười lạnh nói:
- Long thúc bảo ta thắng nhanh gọn một chút, vậy đừng trách ta quá dùng sức.
Chu Phàm không nói gì, hắn chỉ bình tĩnh nhìn đối thủ.
A Huy thấy Chu Phàm không nói gì, trong lòng giận dữ, lao nhanh tới gần, một quyền hung hăng đánh tới ngực Chu Phàm.
Quyền này của hắn toàn lực đánh ra, quyền đầu phát ra tiếng gió vù vù.
Nam tử trung niên đáng khinh ở bên cạnh Nghiêm Long Cầm nhìn thấy vậy, khóe miệng nhếch lên, trận của A Huy này Mãng Ngưu Thôn bọn họ nhất định sẽ thắng, bởi vì tuy A Huy còn trẻ tuổi, nhưng lại là võ giả có khí lực lớn nhất của Mãng Ngưu Thôn bọn họ, khoảng sáu ngàn năm trăm cân.
Đương nhiên cân nhắc đến khí lực của Tam Khưu Thôn Tam Khưu Thôn có hơn sáu ngàn cân, trước khi đến, bọn họ đã cho A Huy dùng dược vật có thể khiến khí lực tăng trưởng trong ngắn ngủi, hiện tại khí lực của A Huy đã có bảy ngàn cân!
Cho dù là Lỗ Khôi không bị thương, Mãng Ngưu Thôn bọn họ cũng có xác suất đại khái chiến thắng, huống chi là một hạng người vô danh không tên tuổi, làm sao có thể là đối thủ của A Huy?
Chỉ thấy nụ cười ở khóe miệng nam tử trung niên này còn chưa hoàn toàn lộ ra, đã triệt để cứng đờ, bộ dạng muốn cười lại không cười được đó trông rất là buồn cười.
Mắt hắn co rút lại, có thể nhìn thấy rõ ràng võ giả thiếu niên của Tam Khưu Thôn chỉ vươn tay ra nhẹ nhàng bâng quơ đỡ một quyền uy mãnh của A Huy.
Không trung phát ra tiếng nổ vang chưởng va chạm, tất cả điều này cho thấy quyền này của A Huy không phải không có lực lượng.
Nhưng tình cảnh trước mắt lại quỷ dị như vậy, thế vẫn chưa hết, tay võ giả thiếu niên đó nhanh chóng tóm lấy quyền đầu của A Huy, dùng sức hất ra ngoài.
A Huy tựa như rối gỗ bị người ta ném bay lên, hắn bay ra xa ba trượng mới đập xuống đất lăn đi, lăn tới hơn mười vòng hai mươi vòng mới ngừng lại.
Toàn thân A Huy đã dính đầy bụi bặm, không thể đứng lên.
Đây chỉ là chuyện trong nháy mắt, toàn trường yên lặng không tiếng động, những người bàng quan không ai ngờ luận võ vừa bắt đầu lại diễn biến thành cục diện như vậy.
Chu Phàm ôm quyền với hai vị võ giả của Mãng Ngưu Thôn, bình tĩnh hỏi:
- Đủ nhanh gọn chưa?
Đủ nhanh gọn chưa?
Nghiêm Long Cầm và nam tử trung niên đáng khinh đó không trả lời, bọn họ chỉ bước nhanh về phía A Huy, sau khi bọn họ đỡ A Huy dậy, mới phát hiện A Huy đã hôn mê bất tỉnh, nhưng không bị thương quá nặng.
Bị ném ra xa ba trượng, trán hắn còn sưng vù, hiển nhiên là khi rơi xuống đất đã đập đầu, cho dù là võ giả Bạo Phát Đoạn, thân thể cũng rất yếu ớt.
A Huy hôn mê bất tỉnh, vậy thắng bại tất nhiên nhìn cái rõ ngay.
Đám người Lỗ Khôi nhìn mà có chút ngây đơ, bọn họ cũng không nhìn ra A Huy bị Chu Phàm thoải mái đỡ được công kích, rồi ném ra xa như vậy thế nào?
Có điều bất kể là như thế nào cũng thắng rồi, trên mặt người của Tam Khưu Thôn đều lộ ra nụ cười.
Nghiêm Long Cầm và nam tử trung niên cõng A Huy cùng đi về, ánh mắt Nghiêm Long Cầm sắc bén nhìn chằm chằm Chu Phàm, hắn cũng cảm thấy có chút mạc danh kỳ diệu, nhưng hắn biết rõ, võ giả đột nhiên chui ra của Tam Khưu Thôn này sợ rằng cực kỳ không đơn giản.
- Trận đầu chúng ta thua.
Sắc mặt Nghiêm Long Cầm âm trầm, nói,
- Trận thứ hai để lại vào buổi sáng ngày mai, ngày mai gặp lại.
Nghiêm Long Cầm nói xong lời này cũng chẳng buồn để ý tới người của Tam Khưu Thôn, dẫn theo người của hắn xoay người rời đi.
Lỗ Khôi cười cười lớn tiếng châm chọc bọn Nghiêm Long Cầm vài câu, nhưng bọn họ cũng không có ý tứ tranh cãi, ngược lại đi càng nhanh hơn.
Người của Mãng Ngưu Thôn vừa đi, bọn Lỗ Khôi lại quay chung quanh Chu Phàm chúc mừng, sau đó mới về doanh địa làm việc, về phần trận đánh ngày mai, đoàn người đều cố ý không nói tới.
Võ giả Bạo Phát Đoạn bên Mãng Ngưu Thôn phái ra khẳng định là Nghiêm Long Cầm, hai thôn trước kia đã có xung đột mấy lần, cũng coi như là hiểu rõ về nhau.
Thực lực của Nghiêm Long Cầm rất mạnh, sợ là cho dù cách Bạo Phát Cao Đoạn cũng không còn cự ly quá xa, trước kia trong Tam Khưu Thôn cũng chỉ có Lỗ Khôi ở Lực Khí Đoạn có cơ sở rất vững chắc, từ đó ở Bạo Phát Đoạn mới có thể mở rộng ưu thế là có thể sánh ngang với hắn.
Nhưng Lỗ Khôi ở thời kỳ toàn thịnh cũng không dám nói mình nhất định có thể thắng được Nghiêm Long Cầm, càng đừng nói hiện tại thương thế chưa khỏi.