Chu Phàm cảm thấy khiếp sợ, Ngưng Lô Hoàn này cường hãn đến có thể không đếm xỉa tới ngưỡng cửa của cấp bậc, vậy đan dược này đúng là quá quý giá.
- Đây vốn chính là đan dược chuyên dụng của Cửu Lô Bạo Nhiên Công, có loại hiệu quả này, cũng không có gì thần kỳ, võ giả tu luyện công pháp bạo phát khác ăn vào sẽ chỉ có hại chứ không có tác dụng gì.
Vụ nghĩ nghĩ một chút lại bổ sung.
Ngưng Lô Hoàn Chu Phàm xem như đã hỏi xong, thời gian cấp bách, hắn cũng không tiếp tục hỏi nữa, đưa đao gỉ mà là cho Vụ:
- Vậy đao gỉ này thì sao?
Vụ vốn không muốn cầm đao, nhưng hắn do dự một chút, vẫn cầm lấy.
Vụ nắm chặt chuôi đao, thân đao dài nhỏ rung rung một chút, đột nhiên biến thành sáng ngời, vết gỉ đã mất hết, thân đao sáng như tinh thần rực rỡ.
Vô số khối lồi trên sống đao biến thành ánh sáng màu xanh biếc, đây căn bản không phải là vẩy cá, mà là vảy rồng.
Trên mặt Vụ lộ ra một tia khái.
Chu Phàm hít sâu một hơi, nhìn đao nhỏ đã không còn vết gỉ trong tay Vụ, vội nói:
- Đây là làm thế nào vậy?
Đao này đúng là tạo cho người ta một loại cảm giác kinh diễm.
Vẻ cảm khái Trên mặt Vụ ẩn đi, hắn thản nhiên nói:
- Loại người nhau ngươi, nhớ mà hiểu được chỗ đặc thù của đao này.
Chu Phàm trợn mắt nói:
- Nói thừa, nếu ta hiểu, còn cần ngươi giám định làm cái gì?
- Đao gỉ phần lớn là phế đao từ đao tốt chuyển hóa thành, một khi đao gỉ sét, vậy triệt để phế.
Vụ chậm rãi giải thích,
- Nhưng thế gian này vô kì bất hữu, có một số đao từ khoảnh khắc đúc ra chính là đao gỉ.
Chu Phàm có chút ngạc nhiên, đúc ra chính là đao gỉ sét?
- Đó là bởi vì nguyên nhân chất liệu à?
Chu Phàm chỉ có thể nghĩ đến nguyên nhân này.
Vụ lắc đầu nói:
- Có một số là vì nguyên nhân chất liệu, có một số lại bởi vì đủ loại nguyên nhân, những đao vào khoảnh khắc sinh ra đã gỉ sét phần lớn đều là danh đao lợi nhận, mà nổi danh nhất có ba mươi sáu thanh, được gọi là Tam Thập Lục Tú Đao, thanh này chính là một trong số đó.
Vụ nhìn hàng chữ trên thân đao, bỗng nhiên cười lạnh nói:
- Tinh sương tự hữu tình? Tinh chuyển sương giáng vĩnh hằng bất biến, tự hữu tình thực tắc vô tình chi cực, đây là một thanh đao vô tình, tên của nó gọi là Tinh Sương.
- Tinh Sương Đao...
Chu Phàm cảm thấy Vụ luôn là cảm xúc bình tĩnh, đối với thanh đao này lại có dao động không nhỏ, hắn không nhịn được nói:
- Ngươi và thanh đao này...
Sắc mặt Vụ bình tĩnh lại, hắn nhìn về phía Chu Phàm nói:
- Ta từng là chủ nhân của thanh đao này, bằng không sao ta lại dùng năm năm thọ mệnh để đổi nó?
Trong lòng Chu Phàm kinh ngạc không thôi, hắn không ngờ Vụ thì ra chính là chủ nhân của thanh đao này.
- Ta cũng không ngờ nó lại ở dưới đáy sông, không ngờ còn do ngươi câu lên.
Vụ lại chậm rãi nói,
- Đáng tiếc, ta chỉ nhớ ta từng dùng thanh đao này. . .
Vụ nói tới đây thanh âm thấp trầm xuống, trong mắt hắn lộ ra một tia ảm đạm.
Nhớ là từng dùng?
Chu Phàm yên lặng nhìn Vụ, suy đoán, chẳng lẽ đây là một lão đầu cô đơn mất trí nhớ đáng thương à?
- Quên thì từ từ nhớ, rồi sẽ nhớ ra mà.
Chu Phàm mở miệng trấn an.
Ánh mắt Vụ lại biến thành lạnh lùng, hắn hờ hững nói:
- Chúng ta lại nói về Tinh Sương Đao, nó là danh đao lợi nhận, nhưng đao gỉ tốt tới mấy thì cũng chỉ là đao gỉ.
Chu Phàm cảm thấy lời này của Vụ rất vô nghĩa, hắn nhìn Tinh Sương Đao trong tay Vụ tuyệt không gỉ, mà sắc bén chói mắt.
- Ngươi có thể cảm thấy ta đang lừa ngươi.
Vụ giống như nhìn ra suy nghĩ trong lòng Chu Phàm,
- Là vì ngươi căn bản không hiểu đao gỉ.
- Tam Thập Lục Tú Đao lúc khởi đầu, đều có một quá trình dần dần hết gỉ, có cái là dùng máu, có cái là thông qua đao kiếm chém vào, càng đánh càng mới, mà Tinh Sương Đao ở trong đao gỉ cũng là rất đặc thù, cái nó cần là sát khí.
- Chỉ cần ngươi tay cầm nó chém giết càng nhiều quái quyệt hoặc là người, nó sẽ biến thành càng lúc càng mới, cho đến khi khôi phục tư thái danh đao chân chính, thậm chí là vượt qua tất cả danh đao trên thế gian.
- Có điều một khi rời khỏi chủ nhân của nó, nó lại sẽ biến thành đao gỉ, ta có thể khiến nó biến thành như vậy.
Vụ nhẹ nhàng vung đao mỏng như sương sao trong tay lên, lưỡi đao sắc bén cắt một dòng sương mù ra làm hai đoạn,
- Là vì ta là một trong số những chủ nhân của nó, ta từng dùng nó giết đủ nhiều cường địch.
Trên mặt Vụ lộ ra vẻ cười nhạo:
- Ở hiện tại ở trong tay ngươi, nó chỉ là một thanh đao gỉ, đây cũng là nguyên nhân vì sao ta lại nói nó ở trong tay ngươi lại không có giá trị lớn.
Chu Phàm ngạc nhiên:
- Nó còn có thể nhận ra ai là chủ nhân của nó à?
- Nhận ra mà có gì kỳ quái, phàm là danh đao trên thế gian đều có linh.