Điều này dường như có chút không tầm thường, Nghi Loan Ti vốn nên là sáng sớm đã tới hiện giờ lại vẫn chưa tới.
Ngược lại là võ giả thôn phái tới đều đến rồi, đã được đưa đi nghỉ ngơi.
Chu Phàm xoay người tới kho binh khí, hắn muốn tìm một vỏ đao, chỉ là thân đao gỉ của Tinh Sương Đao quá đặc biệt, ít có vỏ đao thích hợp, cuối cùng hắn chỉ có thể tìm một cái miễn cưỡng ghép lại được.
Về phần thanh cự đao đó bởi vì đã không còn Lợi Kim Phù, Chu Phàm ư mang theo nó nữa.
Chu Phàm từ kho binh khí đi ra, suy nghĩ người của Nghi Loan Ti chắc không phải trên đường xảy ra vấn đề rồi chứ, nếu còn không đến, vậy hắn tìm một nơi thanh tĩnh luyện đao một chút cũng tốt.
Có điều hắn đứng ở trước kho binh khí rất nhanh lại thấy đã có hai đội viên đội tuần tra nghênh đón ba người đi vào doanh địa.
Hoàng phù sư đang một mực đứng quan vọng mặt lộ vẻ vui mừng nghênh đón.
Trong ba người này có Nghi Loan Ti An Đông Sứ Yến Quy Lai mà lúc trước Chu Phàm đã từng gặp, bên hông Yến Quy Lai dắt hồ lô rượu màu băng lam, trên lưng hắn đeo một thùng rượu gỗ cao bằng nửa người.
Về phần hai người một trái một phải hắn lộ ra càng đặc biệt hơn.
Một người là bà lão, bà lão tóc trắng như tuyết, lại có một đôi lông mày đen như chữ bát, mặt, môi đều không có chút màu máu, giống như người chết từ trong mồ chui ra, trên người nàng ta chỉ thắt phù đại, vai trái đỡ một hòm sắt to, trên mặt lại không hề lộ ra vẻ tốn sức.
Người còn lại thì là một tiểu hài tử bảy tám tuổi, tiểu hài tử này mặc cẩm y, mặt như ngọc xanh, phấn điêu ngọc trác, có một đôi mắt hẹp dài, tạo cho người ta một loại cảm giác âm trầm, trong ánh mắt lại lộ ra vẻ kiêu căng, bên hông đeo một thanh chủy thủ ngắn bên trên gắn hồng ngọc cùng với phù đại vải vàng.
Mặt tiểu hài tử là màu xanh ngọc, cùng bà lão nhìn thì không giống nhân loại bình thường, điều này khiến Chu Phàm thấy mà thầm kinh ngạc.
Có điều Chu Phàm chỉ đứng ở bên cạnh nhìn, không tùy tiện đi tới, dẫu sao hắn không phải người của Nghi Loan Ti, dưới tình huống không có ai gọi hắn, hắn đi tới cũng không thích hợp.
Hoàng phù sư khách khí đón người vào phòng nghị sự, rất nhanh hắn liền lui ra, nói một câu với hai đội viên tuần tra ở cửa.
Đội viên tuần tra vội vàng rời đi.
Hoàng phù sư đi một vòng, nhìn thấy Chu Phàm đang khoanh tay nhìn về phía hắn.
Hoàng phù sư bước tới bên Chu Phàm, hắn vẫy tay.
Chu Phàm đi tới hỏi:
- Nghi Loan Ti cũng chỉ có ba người tới à?
Cho dù Chu Phàm đã từng được kiến thức thực lực của Yến Quy Lai, nhưng bọn họ phải đối mặt là Kiển Thụ, ba người này thật sự có đủ không?
Hoàng phù sư gật đầu nói:
- Nếu không phải chỉ có ba người, cũng sẽ không cần võ giả của ba thôn chúng ta hiệp trợ, Yến đại nhân ở bên trong, ngươi có muốn vào gặp hắn một chút không?
Chu Phàm lắc đầu, hắn và vị Yến Quy Lai đó chỉ gặp mặt một lần, đối phương tặng hắn một bầu rượu, nếu nói có thân quen, vậy cũng chưa chắc.
Nếu trong phòng chỉ có một mình Yến Quy Lai, Chu Phàm có lẽ sẽ tới gặp một chút, cảm tạ hắn lần trước tặng Bạo Bồ Tửu, nhưng hiện tại trong phòng còn có hai người lạ, vậy không thích hợp.
- Cũng đúng, ôn chuyện có thể để sau, hiện tại làm chính sự quan trọng hơn.
Hoàng phù sư không khuyên nữa, hắn lại nói,
- Yến đại nhân bảo tất cả võ giả tham gia thảo phạt tới tập hợp, ta đã sai người đi gọi rồi.
Chỉ chốc lát sau, võ giả của ba thôn đều tụ tập đến doanh địa.
Hai vị Phù Sư Hoàng, Mao nhỏ giọng thương lượng với bốn võ giả của Tam Khưu Thôn bọn Chu Phàm.
- Dựa theo phân phó của Yến đại nhân, mỗi thôn chỉ có thể lưu lại một người đóng giữ, Tam Khưu Thôn chúng ta hiện tại có sáu võ giả, trong năm chỉ có thể để một người ở lại đóng giữ.
Hoàng phù sư chậm rãi nói,
- Ta và Mao huynh là Phù Sư của Nghi Loan Ti, lần chiến đấu này là phải tham gia.
- Bốn người các ngươi ai ở lại thủ Tam Khưu Thôn?
Hoàng phù sư nhìn về phía bốn người Chu Phàm,
- Ta kiến nghị để La thôn chính ở lại.
Hiện tại trong bốn người, thực lực của La Liệt Điền yếu nhất, hơn nữa hắn là thôn chính, bất kể là chuyện trong thôn hay là chuyện của đội tuần tra, hắn đều có thể xử lý thích đáng, cho nên Hoàng phù sư mới kiến nghị như vậy.
Ba người Chu Phàm, Lỗ Khôi, Trứu Thâm Thâm đối với điều này cũng không có dị nghị gì.
Chuyện nhân tuyển thảo phạt Kiển Thụ của Tam Khưu Thôn được quyết định đơn giản như vậy.
Chu Phàm nhìn những võ giả trên doanh địa, lần này Mãng Ngưu Thôn có năm võ giả tham gia, ba người Tống phù sư trong đội thăm dò lần trước cũng có mặt.
Về phần Ẩn Phúc Thôn vốn có sáu võ giả bao gồm cả Phù Sư, nhưng đội thăm dò đã chết hai người, còn lại bốn người, phải để lại một người đóng giữ thôn, nhân số gia nhập đội thảo phạt của bọn họ là ít nhất, chỉ có ba người.