Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 291 - Chương 291. Đông Phương Lai Nhân (2)

Chương 291. Đông phương lai nhân (2) Chương 291. Đông phương lai nhân (2)

Mắt Vương Thiến Anh đã mù, Yến Quy Lai không thể không làm chậm lại cước trình để Vương Thiến Anh theo kịp, bọn họ đi được khoảng nửa canh giờ, Yến Quy Lai đi ở phía trước bỗng nhiên mở miệng nói:

- Dừng lại.

Vương Thiến Anh dùng lỗ tai nghe ngóng, nhưng không nghe thấy gì, nàng hỏi:

- Đại nhân, phía trước có quái quyệt xuất hiện à?

Yến Quy Lai lắc đầu nói:

- Không phải quái quyệt, mà là có người tới đây.

Ở trên xích đạo hẻo lánh xa thành phố này có thể gặp phải con người, không thể không nói là một chuyện rất hiếm thấy, nhưng hai người phía trước đang chậm rãi đi tới xuất hiện ở đây lại không phải chuyện quá kỳ quái.

Hai người tiến về phía Yến Quy Lai, là một hòa thượng tai to mặt lớn, hắn mặc tăng y làm từ cây bông gòn, tăng y mới tinh, sắc mặt lại trầm như mây mù, ở trong ấn tượng của Yến Quy Lai, hắn chắc không phải vì chuyện gì mất hứng mới có sắc mặt như vậy, mà giống như từ khi sinh ra đã vậy.

Hòa thượng tai to mặt lớn này là đồng lứa ở Nghi Loan Ti với hắn, Thiên Lương Lý Nghi Loan Ti An Bắc Sứ Viên Huệ Hòa Thượng.

Về phần một người còn lại thì Yến Quy Lai không nhận ra, tầm mắt hắn phần lớn là đặt ở trên người kẻ này, người này là một nam tử trung niên mặt trắng không râu, nam tử này mặc một kiện cẩm y trường bào màu xanh viền vàng sang đẹp quý phái, mang theo nụ cười thản nhiên, lộ ra vẻ khoan thai thong dong, giống như là người đọc sách xuất ngoại rong chơi.

Ánh mắt Yến Quy Lai nghiêm lại, hắn đã có một chút suy đoán đối với thân phận của nam tử trung niên này, hắn chắc là người của Đông Phương gia, người của Đông Phương gia có huyết mạch quyệt nhân Thanh Ngọc Thể, nhưng có một số tộc nhân huyết mạch sẽ ẩn vào trong cơ thể, dung mạo không khác gì người thường, cho nên cho dù nam tử trung niên này không có dung nhan giống như thanh ngọc, cũng không ảnh hưởng đến Yến Quy Lđến có phỏng đoán như vậy.

Viên Huệ Hòa Thượng thấy Yến Quy Lai, sắc mặt hắn vẫn âm trầm, chỉ bình tĩnh nói:

- A di đà Phật, vốn đang cho rằng phải phí một chút thời gian, không ngờ lại đụng phải ở đây, Đông Phương thi chủ, vị này chính là An Đông Sứ Yến Quy Lai đại nhân.

- Yến đại nhân, vị này là Đông Phương Vũ thí chủ của Đông Phương gia, hắn tới tìm ngươi có việc, ta dẫn hắn tới đây.

- Đa tạ.

Trên mặt Yến Quy Lai không có vẻ bất ngờ, hắn nhìn về phía Đông Phương Vũ,

- Ngươi là vì chuyện Đông Phương Ngọc mà tới à?

Đông Phương Vũ cười cười nói:

- Vừa hay ta đang ở gần Thiên Lương Lý, được cha mẹ hắn nhờ vả, tới đây thăm vị hậu bối này, không biết hắn thế nào rồi?

Yến Quy Lai đưa chủy thủy của Đông Phương Ngọc cho Đông Phương Vũ, sắc mặt bình tĩnh nói:

- Hắn chết rồi.

- Ồ, Đông Phương Ngọc là chết như thế nào?

Đông Phương Vũ chỉ cúi đầu liếc chủy thủ tinh xảo một cái, trên mặt hắn không hề có vẻ kinh ngạc, bởi vì khi hắn đang tới đây, cũng nhận được tin tức Đông Phương Ngọc đã chết, hắn đến là để hỏi rõ chuyện này.

Yến Quy Lai không nhanh không chậm nói:

- Hắn theo ta đi thảo phạt Kiển Thụ, làm đội tiên phong điều tra, tiểu đội hắn dẫn theo, bất hạnh gặp phải Thụ Kiển Tử vây công, toàn quân bị diệt mà chết trận.

- Đơn giản như vậy thôi à?

- Đơn giản vậy thôi!

Nụ cười trên mặt Đông Phương Vũ hơi thu liễm, nói:

- Yến đại nhân, ta hi vọng ngươi nói chi tiết hơn một chút.

Yến Quy Lai lắc đầu nói:

- Không thể chi tiết hơn được, khi hắn chết, ta không có mặt, sau khi tiêu diệt Kiển Thụ, mới tìm được quần áo và thanh chủy thủ này của hắn.

Nụ cười của Đông Phương Vũ hoàn toàn biến mất, ánh mắt biến thành có chút sắc bén nói:

- Yến đại nhân, ngươi nói như vậy, ta trở về không thể ăn nói với cha mẹ hắn.

Sắc mặt Vương Thiến Anh khẽ biến, mắt nàng đã mù, nhưng lỗ tai không điếc, nàng biết người tên là Đông Phương Vũ này tức giận rồi.

Có điều đối với Đông Phương Vũ, Yến Quy Lai lại vẫn duy trì bình tĩnh nói:

- Đông Phương tiên sinh, ngươi muốn ta nói thế nào?

Đông Phương Vũ lạnh lùng nói:

- Ta muốn biết chân tướng sự việc, cho dù đệ tử của Đông Phương gia chết rồi cũng phải chết một cách rõ ràng.

- Cái chết của Đông Phương Ngọc không rõ ràng à?

Yến Quy Lai hỏi lại.

- Yến đại nhân, thực lực của Đông Phương Ngọc có không ra gì tới mấy, cũng là một võ giả Tốc Độ Đoạn, hắn không đánh lại Thụ Kiển Tử thành đàn, nhưng nhìn thấy Thụ Kiển Tử tới, cũng có thể trốn đi, hơn nữa hắn có Thanh Ngọc Thể, Thụ Kiển Tử muốn phá phòng ngự của thân thể hắn cũng không đơn giản như vậy.

Đông Phương Vũ nghiêm mặt nói.

Yến Quy Lai hơi trầm mặc một chút nói:

- Ngươi đã không tin, vậy ta có cách nói thứ hai, ngươi có muốn nghe thử không?

Đông Phương Vũ hừ lạnh một tiếng nói:

- Ngươi cứ nói nghe chút đi, ta sẽ phán đoán thật giả.

- Vẫn trước đó hỏi một câu, ngươi có hiểu gì về Đông Phương Ngọc không?

Yến Quy Lai bỗng nhiên hỏi.

Bình Luận (0)
Comment