Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 340 - Chương 340. Xông Trận

Chương 340. Xông trận Chương 340. Xông trận

- Ta muốn thử xem, chỉ thủ thì quá bị động, cho dù chúng ta có thể phòng thủ được, chỉ sợ cũng sẽ chết rất nhiều người.

Chu Phàm trầm mặc một chút, ánh mắt kiên định nói.

Đối với kế hoạch của hắn, bản thân hắn vẫn có lòng tin nhất định.

Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý, sắc mặt Mao phù sư ngưng trọng nói:

- Chúng ta sẽ tận lực nghĩ cách kéo dài thời gian cho ngươi.

- Vậy kính nhờ.

Chu Phàm nhẹ giọng nói.

Gió thổi đến, Bạch Mao Thảo Địa có một chùm lông trắng giống như tuyết nhẹ phiêu tán trong không trung.

Ba trăm Nhân Thối Đạo ở ngoài ba mươi trượng đang kiên nhẫn chờ đợi, chỉ cần đội di chuyển không có dấu hiệu đào tẩu, bọn họ sẽ một mực chờ đợi, cho đến khi thời gian nửa nén hương trôi qua.

Mà tất cả thôn dân của đội di chuyển đều biết bọn họ sắp phải đối mặt là kẻ địch gì, cảm xúc khủng hoảng lan ra trong đám người.

Các nam nhân cường tráng của ba thôn vẫn yên lặng đứng dậy, bọn họ phải bảo vệ người nhà của mình, không thể chỉ trông vào đội hộ vệ số lượng ít ỏi đó.

Bọn Chu Nhất Mộc, Đại Liễu, Trương Mộc Tượng cũng tay cầm vũ khí gia nhập vào trong chiến đấu.

Chu Phàm tâm tình phức tạp nhìn Chu Nhất Mộc, biết mình không thể ngăn cản hắn, đây là tôn nghiêm của hắn, hắn không thể cuộn mình ở phía sau một đám phụ nữ và trẻ em.

- Không cần lo lắng cho ta, ta sẽ bảo hộ tốt bản thân.

Chu Nhất Mộc chỉ lạnh lùng nói, sau đó hắn nhìn nhìn xung quanh lại thấp giọng nói với Chu Phàm:

- Nếu thật sự không chống đỡ được, ngươi tìm cơ hội che chở mẹ ngươi rời khỏi, nếu mang theo mẹ ngươi cũng không thoát được, vẫn tự ngươi đi đi.

- Đừng có bất kỳ băn khoăn gì, không thể toàn bộ đều chết ở đây được, ngươi đào thoát rồi, ta và mẹ ngươi cho dù chết cũng không có bất kỳ tiếc nuối gì.

Chu Nhất Mộc nghĩ nghĩ một chút lại bổ sung.

Chu Phàm chỉ bình tĩnh gật đầu, trên thực tế ở trong tay Nhân Thối Đạo, nếu chiến bại, mang theo một đám nữ nhân căn bản không trốn được xa, nhưng hắn cũng không thể một mình đào tẩu.

Bọn họ chỉ được phép thắng không được phép bại.

Sầu Hầu cũng muốn đi theo phụ thân của mình cùng chống lại kẻ địch, nhưng Chu Phàm ngăn cản hắn.

- Ngươi đã đứt một tay, cho dù không đứng ra cũng không ai nói gì ngươi, nếu ngươi đi rồi, ai sẽ bảo hộ mẹ ngươi?

Chu Phàm nhìn Sầu Hầu lạnh giọng hỏi.

Sầu Hầu nắm chặt Hàn Cốt Bạch Côn, khớp ngón tay hắn trắng bệch, nhưng cuối cùng vẫn bắn theo an bài của Chu Phàm.

Bọn Quế Phượng, Tiểu Liễu chỉ đứng ở tại chỗ, sắc mặt trắng bệch, nhưng cũng không làm được gì.

- Mẹ, các ngươi không cần lo lắng, nhớ kỹ đợi lát nữa bất kể phát sinh chuyện gì cũng không được tản ra.

Chu Phàm cười cười dặn dò.

- A Phàm, mẹ biết rồi, mẹ sẽ chiếu cố tốt bản thân, ngươi cũng phải chiếu cố tốt bản thân.

Hốc mắt Quế Phượng có chút đỏ lên nói.

Tiểu Liễu thì cầm chặt đoản nhận trong tay, nàng mấp máy môi, muốn nói gì, lại không nói ra được.

Chu Phàm xoay người rời khỏi, hắn đi vào trong lều trại, sau đó cởi cự đao trên lưng xuống, bắt đầu dán từng tấm phù chỉ vàng to bằng ngón tay lên trên sống đao, phù lục giấy vàng tỏa ra quang mang xanh da trời sáng ngời, phù tuyến nhỏ lan ra trên thân đao, ba mươi tấm phù lục giấy vàng khiến cho phù tuyến nhỏ màu vàng đã phủ kín thân hắc đao đen đỏ.

Phù tuyến màu vàng dày đặc giống như hoa văn tinh mỹ khắc trên thân hắc đao, lưỡi đao sắc bén.

Hắn lại dùng vải trắng quấn cự đao lại, đeo trên lưng.

Phiền toái nhất của Lợi Kim Phù Thượng phẩm Hoàng cấp chính là thượng phù, hắn có ba đạo Lợi Kim Phù, nhưng trận chiến này sợ là chỉ có cơ hội dùng một đạo, cho nên hắn phải nắm chắc thời cơ.

Chu Phàm lại rút Tinh Sương Đao ra, dùng Khu Tà Đấu vẩy bốn ngấn mực ở trên, ngấn mực tản ra, nhuộm đao gỉ thành màu mực.

Cất đao vào vỏ, hắn mới rời khỏi lều trại, đi đến chỗ các võ giả của Tam Khưu Thôn đang hội tụ lại, thời gian đã đến rồi.

...

- Thập Tam, đến giờ rồi, xem bọn họ thương lượng ra kết quả gì?

Thủ lĩnh nhìn về phía đội ngũ di chuyển, mở miệng nói.

Hai chân Thập Tam kẹp một cái, Tử Hồn Mã chậm rãi tiến về phía bên kia.

Chu Phàm thấy vậy, hắn lên ngựa cũng chậm rãi xông ra.

Bọn Hoàng phù sư không hè bất ngờ, đây là chuyện bọn họ sớm đã thương lượng trước.

Thập Tam của Nhân Thối Đạo thấy đi ra là một trẻ tuổi võ giả, mày hắn hơi nhíu lại, tay phải vỗ nhẹ loan đao trên yên ngựa, nếu đối phương dám giở trò gì, trực tiếp giết là được.

Chu Phàm đến bên cạnh Nhân Thối Đạo Thập Tam, tay trái hắn kéo cương ngựa, ngựa ngừng lại, mấy ngày nay rèn luyện, khiến cho kỹ thuật cưỡi ngựa của Chu Phàm đã biến thành vô cùng thành thạo.

- Câu trả lời của các ngươi là....

Thập Tam mở miệng hỏi.

Chu Phàm không nói gì, tay phải khẽ động, Tinh Sương Đao đã ra khỏi vỏ, dưới ánh mặt trời, thân đao, không có một chút ánh sáng nào tỏa ra.

Bình Luận (0)
Comment