Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 370 - Chương 370. Một Đánh Ba

Chương 370. Một đánh ba Chương 370. Một đánh ba

La Liệt Điền mở miệng hỏi,

- Quy củ chúng ta nói ra, các ngươi lại không chấp nhận, vậy chính là các ngươi không có gan này.

Trương Nhất An chỉ thản nhiên nói:

- Ta cảm thấy phải sửa Quy tắc này một chút, hai bên chúng ta đều phái ra ba võ giả khác nhau, một người chỉ có thể đánh một trận, bất kể thắng thua đều không thể tiếp tục, các ngươi cảm thấy có được không?

- Không được, dựa vào cái gì mà phải sửa quy củ? Các ngươi khởi xướng khiêu chiến, chỉ cần quy củ của chúng ta là công bằng, vậy phải dựa theo quy củ của chúng ta.

Sắc mặt Nghiêm Long Cầm khẽ biến nói.

Trong lòng Trương Nhất An trầm xuống, quả nhiên giống như hắn nghĩ, trong ba thôn có một cao thủ, khiến những võ giả dế nhũi của Đê Khưu Nguyên này tràn ngập lòng tin.

- Chúng ta đương nhiên chấp nhận quy tắc của các ngươi, có điều chúng ta phải có quyền sửa một chút chứ, nếu các ngươi không đồng ý quy tắc ta sửa vừa rồi cũng không sao, vậy ta yêu cầu sửa số trận một chút, từ ba trận đổi thành năm trận, năm trận thắng ba, cái khác không thay đổi, các ngươi cảm thấy thế nào?

Trương Nhất An cười cười nói.

Hắn cũng không tin kẻ được gọi là cao thủ đó có thể thắng liền ba trận.

Ba trận đổi thành năm trận?

Điều này khiến võ giả của ba thôn trở nên do dự.

- Quy tắc khác ta cũng không sửa, chỉ là thay đổi số trận đấu, các ngươi chắc sẽ không thể không đồng ý chứ ?

Trương Nhất An nhìn võ giả của ba thôn cười hỏi.

Ở trong mắt Trương Nhất An, nếu ba thôn thực sự có cao thủ, vậy có thể là võ giả vượt qua Bạo Phát Cao Đoạn, cũng chính là Kháng Kích Đoạn.

Nhưng cho dù là Kháng Kích Đoạn, cũng chỉ là khỏe mạnh một chút, khí lực khi bạo phát thì có chút tiến bộ hơn lúc trước một chút, một người thắng liền hai trận đã mệt mỏi rồi, còn muốn thắng ba trận? Điều này căn bản là không thể.

Tình huống ác liệt nhất là cao thủ đó thật sự thắng được Hồng Diêu Thôn hai trận, nhưng sau đó Hồng Diêu Thôn vẫn có thể dựa vào nội tình của mình để đánh thắng ba thôn.

Kỳ thật theo Trương Nhất An, ba thôn nhỏ đến từ Đê Khưu Nguyên xa xôi, lấy đâu ra cao thủ có thể thắng bọn họ hai trận? Những cái này chỉ là cách làm trước nay luôn cẩn thận của hắn mà thôi.

Bọn Lỗ Khôi nhìn về phía Chu Phàm, muốn Chu Phàm quyết định, dẫu sao đánh hai trận và đánh ba trận là khác biệt rất lớn, bọn họ cũng không biết Chu Phàm có nắm chắc không?

Chu Phàm chỉ hơi gật đầu.

Một màn này bị Trương Nhất An nhìn thấy, trong lòng hắn có chút kinh ngạc, người thanh niên đó chính là cao thủ ẩn tàng của ba thôn à?

Có điều không sao cả, cao cũng có thể cao tới đâu? Sắc mặt Trương Nhất An bình tĩnh lại, những kẻ nhà quê đến từ thôn hẻo lánh này, chỉ sợ là không biết chênh lệch giữa bọn họ và Hồng Diêu Thôn.

- Quy tắc khác không thay đổi, năm trận thì năm trận, giờ ngươi không có gì để nói nữa chứ?

Lỗ Khôi hô lên với Trương Nhất An.

- Được rồi, vậy xin tám vị Phù Sư làm chứng kiến.

Trương Nhất An mỉm cười nói.

Thôi Vũ cũng hưng phấn cười cười, năm trận rất tốt, nói không chừng hắn có thể một đánh ba.

Hai bên lại xác định quy tắc chi tiết hơn, rồi bắt đầu dời bước đến nơi thích hợp.

Tranh chấp giữa ba thôn và Hồng Diêu Thôn dùng loại phương thức như vậy để giải quyết, sáu vị Phù Sư của ba thôn cùng với hai vị Phù Sư Đổng Khai cũng không có dị nghị gì, dẫu sao bọn họ đều cảm thấy bên mình có đủ phần thắng.

Hai nhóm người đi tới một mặt cỏ bằng phẳng, hầm hầm nhìn đối phương.

Tám vị Phù Sư bảo hai bên phái ra đại biểu thông qua bốc thăm để quyết định ai phái ra đối thủ trước, kết quả là Hồng Diêu Thôn bốc trúng phái người ra trước.

Phái người ra trước thường thường là thiệt hơn một chút, có điều Hồng Diêu Thôn không hiểu ba thôn, ba thôn cũng không hiểu Hồng Diêu Thôn, cái này từ trên ý nghĩa nào đó mà nói ai phái người trước cũng không có nhiều ý nghĩa.

- Trương thôn chính, vậy để ta đánh cho bọn họ hoa rơi nước chảy đi.

Thôi Vũ tay trái tóm vai phải, vai phải xoay xoay, mắt lộ vẻ hưng phấn nói.

- Không được, Thôi đội trưởng, ngàn vạn lần đừng khinh thị đối thủ, mục tiêu của chúng ta là Phần Cốc Địa, không thể có sơ sót.

Sắc mặt Trương Nhất An nghiêm túc nói.

Thôi Vũ ừ một tiếng, cuối cùng vẫn vẻ mặt bất mãn miễn cưỡng gật đầu.

- Chu Bái, ngươi lên.

Trương Nhất An do dự một chút nói, trận đầu ở trong mắt hắn, là thử chất lượng của đối thủ đã.

-Vâng.

Một nam tử hơn ba mươi tuổi ở bên cạnh Thôi Vũ nhếch miệng cười nói, hắn là một người dáng người khôi ngô nhất trong đám người.

- Đừng lơ là, toàn lực ứng phó cho ta.

Trương Nhất An nhìn Chu Bái nói,

- Mỗi một trận đối với chúng ta mà nói đều là rất quan trọng, nếu ngươi lơ là mà thua... Thôn lý không tha cho ngươi đâu.

Chu Bái vội vàng ngừng cười, sắc mặt nghiêm túc gật đầu, đi ra.

Bình Luận (0)
Comment