Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 397 - Chương 397. Thiên Lương Thành (2)

Chương 397. Thiên Lương Thành (2) Chương 397. Thiên Lương Thành (2)

Dẫu sao thế giới này, một mình dám ra vào Thiên Lương Thành trừ một số người thường không thể không rời thành ra, phần lớn là võ giả lại hoặc là người biết một chút thuật phòng thân.

Nam tử thân hình cao lớn đó đi mấy bước mới dừng lại, hắn đứng ở ngoài một trượng sắc mặt bình tĩnh hỏi Chu Phàm:

- Các hạ nhìn rất lạ mặt, lần đầu tiên đến Thiên Lương Thành à?

Thái độ của nam tử không kiêu ngạo không siểm nịnh, hắn thân là võ giả phụ trách trấn thủ cửa thành, rất nhiều lúc đều phải đối mặt với võ giả, võ giả không dễ trêu chọc, hắn không dám cố ý trêu chọc, có điều hắn lưng dựa Thiên Lương Thành cũng sẽ không quá sợ hãi.

Chu Phàm nghe thấy hắn hỏi như vậy mới biết vấn đề là ở đâu, hắn gật đầu lấy ra lộ dẫn đặt trên mặt đất rồi lui về phía sau nói:

- Ta đến từ Phần Cốc Địa Tam Khưu Thôn, đây là lộ dẫn của ta.

Sắc mặt nam tử trấn thủ cửa thành đó hơi dịu đi, hắn sợ nhất chính là võ giả từ vùng khác đến, những võ giả đó vượt qua núi cao nước sâu tới Thiên Lương Thành, một là có thể biết được thực lực của bọn họ rất mạnh, thứ hai bọn họ đến loại địa phương nhỏ chim không đái gà không ỉa này, có khả năng là phạm tội gì mới lẻn đến.

Bất kể có nói như thế nào, để võ giả như vậy đi vào, đều sẽ là là một chuyện rất phiền, hiện tại nghe thấy Chu Phàm là người địa phương, hắn tất nhiên là thầm thở phào.

Nam tử đi tới nhặt lộ dẫn lên đọc kỹ, sau khi xác nhận không có vấn đề, mới lại hỏi:

- Không biết đến Thiên Lương Thành làm gì?

Hỏi như vậy là rất bình thường, Chu Phàm cười nói:

- Đến Nghi Loan Ti làm Lực Sĩ.

Sắc mặt nam tử khẽ biến, có điều rất nhanh lại khôi phục bình thường, hắn lại hỏi Chu Phàm có mang theo Trắc Quyệt Phù không, nếu không thì Thiên Lương Thành có thể cung cấp.

Chu Phàm lấy ra hai đạo Trắc Quyệt Phù, dán một đạo cho Lão Huynh, một đạo thì dán trên người mình.

- Ngươi có thể đi qua rồi.

Nam tử trấn thủ cửa thành xác nhận không có vấn đề mới mở miệng nói.

Chu Phàm mang theo Lão Huynh đi qua,từ trong tay nam tử nhận lấy lộ dẫn của mình, sau khi bước vào ngọc phù lộ, mới chính thức bước vào trong Thiên Lương Thành.

- Miêu đội trưởng, đến Nghi Loan Ti làm Lực Sĩ. . . Đây đúng là dũng sĩ.

Thuộc hạ bên cạnh nam tử dùng ánh mắt đáng thương nhìn bóng lưng của Chu Phàm, nói.

Võ giả dám làm Lực Sĩ đều là dũng sĩ tuyệt đối... Dũng sĩ chịu chết, nói không chừng đây là lần cuối cùng hắn nhìn thấy võ giả thiếu niên này.

Miêu đội trưởng nhìn thuộc hạ, hắn nghiêm mặt quát:

- Lời nói như vậy sau này mà còn dám nói lung tung, ta sẽ đuổi ngươi ra khỏi đội tuần tra, không có Lực Sĩ của Nghi Loan Ti xung phong đi đầu cản ở trước mặt quái quyệt, làm sao có ngày tháng an ổn của ngươi.

- Vâng.

Thuộc hạ đó vội vàng cúi đầu.

Đi qua cổng vòm của thành, tất cả chung quanh đều biến thành sáng tỏ thông suốt.

Trên mặt đường lát đá, từng căn nhà gạch xanh ngói đen mái cong.

Có một số người dắt súc vật đi vào trong thành.

Nơi này là cửa thành bắc, đương nhiên sẽ không quá náo nhiệt, Chu Phàm tiếp tục đi vào bên trong.

Càng vào trong lại càng náo nhiệt, hai bên đường có không ít quán nhỏ cùng với cửa hàng buôn bán các loại đồ vật, thỉnh thoảng sẽ có người dừng chân nói chuyện.

Chu Phàm tò mò nhìn tất cả, hắn dần dần có chút lạc đường, chỉ có thể tìm người hỏi Nghi Loan Ti Phủ ở đâu, một lúc sau hắn mới dẫn theo Lão Huynh đi tới.

Từ vị trí địa lý của thành cho thấy, Thiên Lương Nhai là trung tâm nhất của Thiên Lương Thành, Thiên Lương Lý Nha và Nghi Loan Ti Phủ cùng ở trên con đường này.

Bất kể là tới khu nào, đi qua Thiên Lương Nhai là tiện nhất, cho nên trên đường đều là người đến người đi.

Chu Phàm rất nhanh liền nhìn thấy một tòa phủ đệ trước cửa trồng một gốc cây hòe, hiện tại chính là thời tiết hoa nở, trên thảm cỏ xanh dạng xòe ô nở ra từng đóa hoa hòe vàng nhạt, tỏa ra mùi thơm ngát.

Chu Phàm bước nhanh qua, hắn ngẩng đầu nhìn một cái, mới xác nhận không sai, trên bảng hiệu viết ba chữ Nghi Loan Ti.

Chu Phàm dừng chân ngước nhìn, thủ vệ trước cửa đều nhìn chằm chằm Chu Phàm, có điều bọn họ không nói gì.

Dẫu sao người tò mò tới Nghi Loan Ti cũng không ít, nếu bọn họ là ai cũng muốn quản, vậy sợ rằng kiểu gì cũng mệt chết.

Nhưng Chu Phàm lại nhấc chân bước lên thềm đá, cái này thì khác, một người trong hai thủ vệ đó nói:

- Đứng lại, ngươi là đến làm gì?

Chu Phàm đứng lại, nói:

- Ta tên là Chu Phàm, tìm Yến Quy Lai Yến đại nhân, phiền hai vị đại ca thông báo một tiếng.

Tìm Yến đại nhân?

Thủ vệ nhìn Chu Phàm ăn mặc như võ giả, hai người bọn họ nhìn nhau, một người trong đó lộ ra vẻ khách khí nói:

- Vậy phiền ngươi chờ một chút.

Chu Phàm hơi gật đầu.

Một trong hai thủ vệ bước nhanh vào, một lát sau, hắn dẫn theo một nam tử trung niên ăn mặc như văn sĩ vẻ mặt gầy gò đi ra.

Bình Luận (0)
Comment