Có đôi khi chính là như vậy, càng không thám thính được gì, lại càng thấp thỏm lo âu, thực lực của Vương Hải Đông sợ rằng là còn hơn xa tưởng tượng của hắn.
Nhưng may mà, trừ hàng năm phải chia tài vật và lợi nhuận nên có ra, Vương Hải Đông đối với hắn rất tốt, chưa từng yêu cầu hắn làm gì ngoài ngạch.
Nhưng trong lòng Lý Lương Thái vẫn bất an, chia một chút tài vật có thể có một chỗ dựa lớn như vậy, Lý Lương Thái cũng sẽ không thiển cận đến mức tiếc những tài vật này.
Hắn là không tin Vương Hải Đông hao hết tâm tư khiến hắn lên làm hào phú số một của Thiên Lương Lý lại chỉ là vì chút tiền tài, hắn là sợ, sợ có một ngày Vương Hải Đông đề xuất yêu cầu khiến hắn rất khó xử, đến lúc đó hắn nên làm như thế nào?
Nhưng hắn không ngờ một ngày này lại đến nhanh như vậy.
Ngay mấy ngày trước, nghĩa huynh Vương Hải Đông thông qua truyền âm phù nói một chuyện, nói là một đứa cháu của bằng hữu hắn sắp tới Thiên Lương Lý, bảo Lý Lương Thái tận hết khả năng thỏa mãn tất cả yêu cầu của hắn.
Lúc ấy Lý Lương Thái nhận được truyền âm này cảm thấy không ổn, sau đó cấp tốc nhớ lại có phải mình đã làm chuyện gì khiến Vương Hải Đông không vui không, cho nên Vương Hải Đông chuẩn bị phái người đoạt lấy tài sản của hắn, đánh ngã hắn từ chỗ cao xuống.
Có điều hắn nghĩ đi nghĩ lại, đều xác nhận mình không đắc tội gì với vị nghĩa huynh này.
Chỉ là vì sao lại đột nhiên phái người tới đây?
Lý Lương Thái thật sự khó hiểu, nhưng đây là chuyện đầu tiên Vương Hải Đông yêu cầu hắn làm, hắn không thể cự tuyệt, cũng không dám cự tuyệt.
Trên thực tế với thực lực Vương Hải Đông thể hiện ra, nếu thực sự có ý đồ gì đối với hắn, hắn cũng chỉ là thịt cá trên thớt, để mặc người ta giày xéo mà thôi.
Lý Lương Thái chỉ muốn làm rõ việc này, thế là hắn trải qua một phen châm chước cẩn thận, phát đi hỏi dò uyển chuyển cho Vương Hải Đông, đại ý là hắn nên chiếu cố cháu của bằng hữu Vương Hải Đông đến mức nào?
Truyền Âm Phù là cao cấp hơn Tiêu Tức Phù, cũng đắt đỏ hắn, có điều đối với loại người như Lý Lương Thái mà nói, cũng không quá để ý tới tiêu hao của loại phù lục này, lúc ấy hắn chỉ lo lắng sốt ruột chờ tin tức của Vương Hải Đông.
Chỉ đợi một hiểu, hắn liền nhận được truyền âm của Vương Hải Đông.
- Lương Thái, ngươi làm việc ổn trọng, câu hỏi của ngươi khiến ta rất hài lòng, nếu ngươi không hỏi, ta vẫn do dự không biết không nên giao đem chuyện này cho ngươi đi làm hay không, hiện tại ngươi hỏi, vậy ta an tâm rồi.
- Ngươi hỏi phải làm đến trình độ nào? Nếu hắn muốn ngươi giết Điền Cơ, vậy ngươi cứ giết, nếu hắn muốn ngươi chặt bỏ đầu mình, ngươi cũng đừng do dự, nếu hơi có chút do dự, nhất định sẽ là họa diệt môn, nhớ lấy nhớ lấy.
Thanh âm của Vương Hải Đông vẫn bình tĩnh không có một chút tình cảm dư thừa nào, hai câu truyền âm này khiến Lý Lương Thái lạnh từ đầu đến chân.
Điền Cơ là thị thiếp hắn sủng ái nhất, thị thiếp này còn là hắn và Vương Hải Đông tới Dạ Phong Lâu trứ danh nhất Lạc Thủy Hương, lúc ấy hắn vừa nhìn thấy đã yêu Điền Cơ thân là Thanh Quan Nhân, sau đó Vương Hải Đông liền mua cho hắn.
Muốn mua Thanh Quan Nhân của Dạ Phong Lâu, cái cần không chỉ là tiền, Lý Lương Thái dẫu sao chỉ là tới từ khu vực hẻo lánh, nếu dựa vào bản thân hắn, cũng không biết phải mất bao công mới có thể mua được Điền Cơ.
Mà Vương Hải Đông vô cùng đơn giản đã làm được, hắn rất yêu Điền Cơ, hiện tại Vương Hải Đông lại còn nói nếu người đó bảo hắn giết Điền Cơ, hắn phải giết, nếu muốn hắn chết, vậy hắn cũng phải chết.
Người đến rốt cuộc là ai?
Đây tuyệt đối không thể là một người cháu của bằng hữu Vương Hải Đông.
Lúc trước hắn từng hoài nghi sau lưng Vương Hải Đông có thế lực cường đại chống đỡ, mà Vương Hải Đông có thể chỉ là một khách khanh phụ trách sự vụ của thế lực đó, nếu đúng như hắn nghĩ, vậy sợ rằng người đến chính là người thế lực đó phái ra.
Nói không khách khí thì là, hắn là một con chó trên tay Vương Hải Đông, Vương Hải Đông cũng là một con chó của thế lực đó.
Hiện tại chủ nhân của chủ nhân của hắn sắp tới, điều này không khỏi khiến Lý Lương Thái sợ hãi.
Khi hắn đang nghĩ ngợi lung tung, xe kéo bốn thớt ngựa trắng như tuyết chậm rãi dừng lại trước cổng lớn.
Lý Lương Thái thu liễm tâm tư, hắn nắm tài lực đứng đầu Thiên Lương Lý lại chậm rãi quỳ xuống, đầu hắn dí sát lên sàn, thái độ cung kính vạn phần.
Xa phu chỉ nhìn Lý Lương Thái một cái, không nói gì, hắn chỉ hơi nghiêng người, vén màn che, người bên trong liền xuống xe.
Bóng râm của chiếc xe vừa hay bao phủ lấy thân thể hắn.
Lý Lương Thái không dám ngẩng đầu nhìn, hắn lờ mờ cảm thấy có tầm mắt đang dừng ở trên người hắn.
- Ngươi chính là Lý Lương Thái à?
Thanh âm của người đó thô ráp như chiêng vỡ, rất là khó nghe.