- Ta muốn biết điều kiện tu luyện của nó.
Trứu Thâm Thâm nhắc lại, công pháp lợi hại như vậy, khẳng định có điều kiện khắc nghiệt, nói không chừng còn phải trả giá cực kỳ thảm trọng.
- Nó là một môn công pháp nguyện lực, trước khi tu luyện, ngươi phải dùng một bộ vị nào đó của thân thể để phát xuống ba chí nguyện to lớn, từ đó ngươi sẽ mất đi bộ vị thân thể.
Áo công công ấp úng nói.
- Bộ vị gì?
Trứu Thâm Thâm cau mày hỏi.
- Gốc rễ con cháu của ngươi.
Áo công công biết chung quy vẫn phải nói, hắn vẫn chậm rãi nói ra.
Sắc mặt Trứu Thâm Thâm lập tức lạnh xuống, vậy hắn chẳng phải là sẽ biến thành thái giám giống như Áo công công à, hắn tuyệt không thể chấp nhận.
-Ấy ấy ấy, ngươi đừng lo lắng, môn công pháp này nghe nói là do một vị tiền bối thái giám và đại đức Phật gia liên thủ sáng tạo, không phải công pháp ác độc gì, đây chỉ là muốn ngươi tạm thời không có bảo bối mà thôi, chỉ cần có thể thực hiện chí nguyện to lớn của mình, bảo bối của ngươi vẫn có thể mọc lại, phù hợp với tư chất tu luyện là phúc khí của ngươi, cũng không biết có bao nhiêu võ giả muốn luyện cũng không luyện được...
Áo công công vội vàng khuyên bảo.
- Thật sự có thể mọc lại à?
Trứu Thâm Thâm hơi sửng sốt, nếu có thể mọc lại, vậy cũng có thể cân nhắc.
- Đương nhiên có thể.
Áo công công nói một cách khẳng định,
- Chỉ cần ngươi xem qua công pháp là biết, chỉ cần ngươi thực hiện được chí nguyện to lớn của mình, nó có thể mọc lại.
- Có điều chỗ thần kỳ của môn công pháp này là ở thề nguyện càng lớn, tu luyện lại càng nhanh, cho nên ba chí nguyện to lớn này ngươi phải nghĩ kỹ một chút, không thể lập quá thấp, nếu không ngươi vẫn chưa đạt tới cảnh giới cao thâm đã phải trả chí nguyện to lớn của mình, vậy công pháp này là luyện vô ích.
Áo công công lại bổ sung,
- Công pháp này cả đời chỉ có thể luyện một lần, không thể luyện lại.
Trứu Thâm Thâm trầm mặc không nói gì, hắn đang cân nhắc có nên tu luyện công pháp như vậy không, vạn nhất không trả được chí nguyện to lớn, vậy đời này của hắn chính là bị hủy rồi.
- Ngươi có thể suy nghĩ thật kỹ, ta sẽ lại tới, nếu ngươi muốn tu luyện môn công pháp này, vậy lập quỷ thệ, vĩnh viễn không thể phản bội ta, làm thuộc hạ trung thành nhất của ta, ta mới truyền cho ngươi.
Áo công công nghiêm túc nói.
Hắn không muốn mình trả một cái giá lớn như vậy lại không có được gì, Trứu Thâm Thâm muốn không làm mà hưởng là không có khả năng.
- Không cần, ta luyện, có điều ngươi cũng phải lập quỷ thệ, bảo đảm những gì ngươi nói là thật, cho dù ta trở thành thuộc hạ của ngươi, cũng không thể bắt ta làm chuyện trái với lương tâm.
Trứu Thâm Thâm lạnh lùng nói.
Hắn chưa bao giờ là người do dự, nên đoạn thì đoạn.
- Cái này không có vấn đề, ta cũng không phải người xấu.
Mặt Áo công công lộ ra nụ cười nói, hắn có thể tưởng tượng ra, Trứu Thâm Thâm tu luyện môn công pháp thần kỳ này sẽ trở nên lớn mạnh vượt bậc, nói không chừng rất nhanh có thể vượt qua hắn.
Đến lúc đó có Trứu Thâm Thâm giúp đỡ, có thể ở Nghi Loan Ti Phủ đả bại Yến Quy Lai, thậm chí rất nhanh có thể trở lại hoàng cung, hơn nữa là mang theo cao thủ siêu cấp trong tương lai Trứu Thâm Thâm này mà đi.
Đến lúc đó cha nuôi khẳng định sẽ cảm thấy cao hứng vì hắn đã tìm được một viện trợ cường lực.
- Về chí nguyện to lớn thứ nhất, ngươi có suy nghĩ gì không?
Áo công công lại hỏi, môn công pháp độc nhất vô nhị thiên hạ này, mấu chốt nhất là ở phát xuống chí nguyện to lớn.
Sự to của chí nguyện sẽ quyết định người tu luyện có thể đi đến loại cảnh giới nào.
Đương nhiên chí nguyện càng lớn, lại càng khó thực hiện, nói không chừng bảo bối cả đời cũng không mọc lại được.
Trong đây rất khó cân bằng, Áo công công chỉ mong Trứu Thâm Thâm lập hạ chí nguyện to lớn như trở thành võ giả mạnh nhất thiên hạ gì đó, mới phù hợp với lợi ích của hắn.
- Ta nghĩ rồi, tâm nguyện đời này của ta chính là đường đường chính chính toàn lực đại chiến với hắn một hồi, đả bại hắn.
Ánh mắt Trứu Thâm Thâm lộ ra chấp niệm sôi sục nhất.
Ầm một tiếng, phòng sập xuống, bụi bặm bắn ra.
Một quái quyệt giống như tinh tinh từ trong phòng sập lao ra, nó lưng sắt lông bạc bỏ chạy vào trong thành.
Bốp một cái, thân ảnh cao lớn của Chu Phàm từ trong khói bụi hiện ra, hắn bổ tới một đao, bức cho quái quyệt đó phải trở về.
Lý Cửu Nguyệt và một đám bộ khoái ở cách đó không xa đứng đề phòng quái quyệt chạy trốn cười hô:
- Chu huynh, ngươi rốt cuộc có được không đó? Không được thì để ta.
Chu Phàm sau khi bạo phát toàn thân giống như than đỏ sắc mặt lạnh lùng, sao nam nhân lại có thể nói mình không được?
Khoái đao trong tay Chu Phàm giống như ảo ảnh bổ tới quái quyệt, quái quyệt bị nhốt ở một góc thành này, nó liên tục rít gào, không ngừng tránh né khoái đao hung hiểm.