Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 461 - Chương 461. Sơn Trang Quỷ Dị

Chương 461. Sơn trang quỷ dị Chương 461. Sơn trang quỷ dị

Vốn khi ở trong phủ ti Yến Quy Lai thương lượng với hắn và Viên Huệ Hòa Thượng, Yến Quy Lai kiến nghị là để hắn lưu thủ Thiên Lương Thành, nhưng hắn là loại người không có lỗ cũng phải chui, công lao dễ như trở bàn tay như vậy, hắn đương nhiên không muốn bỏ qua.

Trải qua một phen tranh luận, Viên Huệ Hòa Thượng nhượng bộ, lưu thủ Thiên Lương Thành, hắn ngược lại có được nhiệm vụ theo Yến Quy Lai vây quét Bích Hồ Sơn Trang.

Thế lực người đeo mặt nạ đó không đơn giản, nói không chừng còn có thể lôi ra được nhiều thứ hơn.

Vậy đến lúc đó công lao càng lớn hơn.

Nghe Áo công công giải thích, mọi người không còn dị nghị.

Bích Hồ Sơn Trang ở chỗ cách phía sau triền núi không xa, hai Thám Quyệt Viên sau khi Áo công công nói xong không lâu đã trở lại.

- Yến đại nhân, Áo công công, phía trước không phát hiện bất kỳ thám tử gì.

Một trong hai Thám Quyệt Viên trả lời.

Không có thám tử cũng không phải chuyện kỳ quái gì, cho dù Bích Hồ Sơn Trang này có liên quan tới người đeo mặt nạ, nhưng đều là âm thầm vụng trộm, nơi này thỉnh thoảng sẽ có võ giả tới đây ngủ lại, nếu để các võ giả phát hiện ở loại cự ly này cũng có thám tử, khẳng định sẽ sinh ra nghi vấn đối với Bích Hồ Sơn Trang.

Để hai Thám Quyệt Viên đi trước điều tra, chỉ là cách làm cẩn thận.

Yến Quy Lai và Áo công công chỉ hơi gật đầu, mang theo mười lăm người Chu Phàm trèo lên triền núi không tính là thấp, bước vào rừng cây.

Đi một lúc trong rừng cây, mới có thể từ trong cây rừng thấp thoáng nhìn thấy trang viên khổng lồ.

Trang viên nửa vòng tròn xây dựng dựa vào một hồ nước xanh biếc.

Nước hồ ở dã ngoại, có thể tùy thời sẽ ẩn tàng quái quyệt, Bích Hồ Sơn Trang dám ở xây dựng sơn trang ở cạnh hồ, hiển nhiên cũng là một loại tượng trưng cho nó có thực lực nhất định.

Chỉ đáng tiếc, đối thủ lần này của nó là Nghi Loan Ti cường đại.

Khi đến cự ly chỉ còn lại trăm bước, Yến Quy Lai làm một thủ thế, bọn Chu Phàm lấy ra binh khí của mình, bắt đầu dán phù lục lên binh khí.

Chu Phàm đã quen với Yến Quy Lai chỉ có tay không, hắn có chút kinh ngạc là Áo công công.

Áo công công dùng là một đôi đại đồng chùy giống như bí đỏ.

Hình thành đối lập rõ ràng với hình tượng luôn âm nhu của hắn.

Nhìn mọi người đã dán xong phù lục, Yến Quy Lai trầm giọng nói:

- Xông vào, tỏ rõ thân phận, người dám cãi lệnh giết không tha.

Dưới sự dẫn dắt của Yến Quy Lai và Áo công công, mọi người trèo qua tường vây của sơn trang.

Chỉ là bọn họ vừa hạ xuống đất, lập tức hơi biến sắc.

Bởi vì sơn trang im lặng tới vô lý, không có một chút tiếng người nào.

Yến Quy Lai và Áo công công nhìn nhau, trong mắt hai người đều lộ ra vẻ cảnh giác.

- Cẩn thận một chút, chúng ta có thể đã bị phát hiện rồi.

Yến Quy Lai hạ giọng nói.

Không thể lui về phía sau vào lúc như thế này được.

Mọi người rụt rè đi vào chính sảnh của trang viên.

Sau đó bọn họ nhìn thấy thi thể khắp nơi.

Máu tươi đã nhuộm đỏ cả trang viên.

- Lui về phía sau.

Sắc mặt Yến Quy Lai khẽ biến nói.

Thế giới này đối với thi thể đều có một loại kiêng kị.

Bọn Chu Phàm lập tức lui đến ngoài cửa sảnh.

Yến Quy Lai bảo một Phù Sư cùng một Thám Quyệt Viên tiến vào điều tra một chút, những người còn lại đều cảnh giác nhìn xung quanh, đề phòng kẻ địch lao ra.

Tình hình này hoàn toàn khác với những gì bọn họ nghĩ.

Hai người đi vào rất nhanh lại lui ra, mặt lộ vẻ kinh hãi:

- Ngời bên trong có một số là bị giết, có một số là tự sát, từ quần áo cho thấy, bị giết đều là võ giả ngủ lại, tự sát thì nhìn hình như đều là người của Bích Hồ Sơn Trang.

- Giết võ giả ngủ lại không có gì kỳ quái, nhưng vì sao phải tự sát?

Áo công công lẩm bẩm nói.

- Không xong rồi.

Trong đám người có mấy người kinh hô thành tiếng.

- Có thể là hiến tế.

Yến Quy Lai phẫn nộ quát,

- Mau lui lại, rời khỏi sơn trang.

Mọi người chạy tới cửa sơn trang.

Chỉ là Cấm Tà Phù bọn họ một mực đeo trên cánh tay tự cháy lên, bọn họ càng tới gần cửa lớn, Cấm Tà Phù lại cháy càng nhanh.

Mắt thấy chỉ còn hơn mười bước là có thể lao ra khỏi trang viên.

- Dừng lại.

Sắc mặt Yến Quy Lai hơi trầm xuống, lại quát lên, chuyện này thật sự quá không thích hợp.

Mười bảy người bao gồm cả Yến Quy Lai và Áo công công đại bộ phận đều ngừng lại.

Chu Phàm một tay quàng lên vai Lý Cửu Nguyệt đang chạy nhanh, giữ hắn lại.

Nhưng có hai Lực Sĩ không biết chạy quá nhanh không phanh được hay là quá sợ hãi.

Chỉ trong chớp mắt, hai Lực Sĩ đó đã chạy ra khỏi sơn trang.

Lao ra khỏi sơn trang bọn họ mới ngừng chân.

Cấm Tà Phù trên cánh tay bọn họ bốc lên hỏa diễm màu lam, lập tức cháy sạch.

Hai Lực Sĩ lao ra khỏi sơn trang nhanh chóng xoay người, trên mặt mang theo vẻ sợ hãi nhìn lại.

Bình Luận (0)
Comment