Hai hàng lông mày Yến Quy Lai nhíu lại:
- Ta đương nhiên biết quỷ thệ có thể tránh né, nhưng loại địa phương như Thiên Lương Lý, ngươi cảm thấy có người lại đi phí tâm làm như vậy à? Cho dù thật sự có, hắn sẽ vì chút chuyện nhỏ này mà tiết lộ tin tức của chúng ta cho Nhân Thối Đạo, người đeo mặt nạ, từ đó khiến cho thân phận của hắn có khả năng bị bại lộ, vậy liệu có phải là quá ngu không?
- Có phải hay không thì điều tra sẽ biết.
Trên mặt Áo công công mang theo lãnh ý,
- Ta kiến nghị, sau khi trở về, trừ ba chúng ta ra thì bắt toàn bộ những người biết chuyện lại, nghiêm hình khảo vấn, rồi sẽ có thể biết là ai làm.
- Không được, làm như vậy sẽ chỉ khiến phủ ti lòng người hoang mang, nếu không phải trong đám người bọn họ, không chỉ đổ oan cho những người này, càng sẽ đả thảo kinh xà, việc này chỉ có thể âm thầm điều tra.
Yến Quy Lai lắc đầu phủ định đề nghị này của Áo công công.
- Lòng dạ đàn bà, không phải bọn họ thì còn ai vào đây nữa?
Áo công công lạnh lùng chất vấn.
- Ta không cãi nhau với ngươi, chờ trở về trong phủ, gọi Viên Huệ tới ba người chúng ta biểu quyết là được.
Nhắc tới biểu quyết, sắc mặt Áo công công càng lạnh hơn, hắn biết Viên Huệ Hòa Thượng khẳng định sẽ đồng ý với cách làm của Yến Quy Lai, biểu quyết là hắn rất ít có lúc thắng, vừa nghĩ đến đây hắn liền cảm thấy uất nghẹn, ở trong mắt hắn, Yến Quy Lai và Viên Huệ Hòa Thượng đều là loại ngu xuẩn ngốc nghếch.
- Ngươi nói Yến đại nhân và Áo công công đang nói gì?
Chu Phàm thuận tay khoác vai Lý Cửu Nguyệt, làm bộ như hảo huynh đệ nói.
- Còn có thể nói gì?
Lý Cửu Nguyệt nhìn hai người Yến Quy Lai đi ở phía trước,
- Đang thảo luận là ai tiết lộ tin tức thôi.
- Ừm, ta cũng nghĩ như vậy.
Chu Phàm cảm thấy đầu vai của Lý Cửu Nguyệt hơi hẹp, đầu vai hẹp như vậy khẳng định là nữ hài tử.
- Loại thời tiết quỷ quái này, sắp nóng tới chết người rồi, ngươi dí sát như vậy làm gì?
Lý Cửu Nguyệt vỗ tay đặt trên vai hắn của Chu Phàm, ánh mắt kỳ quái hỏi.
- Nóng à? Sao ta không thấy nhỉ.
Chu Phàm ngẩng đầu nhìn mặt trời trên trời, nhún vai, dịch ra một chút.
Hắn không dám quá phận, bằng không Lý Cửu Nguyệt thẹn quá hóa giận, vậy thì phiền rồi.
- Kỳ kỳ quái quái.
Lý Cửu Nguyệt lắc đầu.
Kỳ kỳ quái quái là ngươi mới đúng! Chu Phàm lẩm bẩm trong lòng, sau đó lại cười cười,
- Lý huynh, sau này chúng ta nên thân thiết hơn một chút mới đúng.
- Ngươi nói gì thế? Chúng ta vốn chính là cộng sự bằng hữu, ngươi vẫn muốn thân thiết hơn à?
Trên mặt Lý Cửu Nguyệt lộ ra vẻ nghi hoặc hỏi.
Chu Phàm chỉ cười thần bí, làm trò, ta sớm muộn gì cũng sẽ vạch trần ngươi.
- Chu huynh, chắc ngươi không phải là điên rồi chứ? Sao ta cảm thấy ngươi cứ luôn hồ ngôn loạn ngữ, ta một câu cũng nghe không hiểu.
Mặt Lý Cửu Nguyệt lộ vẻ bất đắc dĩ nói.
Một tiếng đồng hồ sau, bọn họ cuối cùng cũng nhìn thấy dòng suối nhỏ chảy qua tường thành đông.
Dòng suối nhỏ trong suốt có thể thấy được đá cuội các màu dưới đáy.
Mọi người bước lên Đông Ngọc Kiều, rất nhanh đã tới trước cửa thành đông, đội viên tuần tra phụ trách thủ vệ thấy là bọn Yến Quy Lai trở về, vội vàng cho đi.
Từ cửa thành đông mà vào, thuận theo Thiên Lương Đại Đạo về tới Nghi Loan Ti Phủ.
Yến Quy Lai bảo bọn Chu Phàm đi nghỉ nửa ngày, sau đó cùng Áo công công vội vàng bước đi.
Chu Phàm trở về, Lão Huynh cũng lắc lắc đuôi đi tới.
- Chu huynh, đằng nào cũng rảnh, không bằng chúng ta tới Mai Hương Viện uống rượu mua vui đi?
Lý Cửu Nguyệt duỗi lưng nói.
Chu Phàm nhìn ngực hơi nhô lên của Lý Cửu Nguyệt, hắn nhìn ra chắc là dùng băng vải quấn lại, đương nhiên cũng không loại trừ khả năng là phẳng lì như gương.
- Đi không?
Trên mặt Lý Cửu Nguyệt lộ ra một nụ cười đáng khinh,
- Ta mời.
Lý Cửu Nguyệt à Lý Cửu Nguyệt, bản chất của ngươi đã bị ta nhìn thấu, loại ngụy trang đi kỹ viện này là vô dụng, vừa nghĩ đến đây Chu Phàm cảm thấy nụ cười đáng khinh đó của Lý Cửu Nguyệt bỗng dưng lộ ra có chút đáng yêu.
Chu Phàm ho khẽ một tiếng,
- Không được, ngươi cũng biết ta chưa bao giờ tới loại địa phương đó.
Chu Phàm lời lẽ nghiêm khắc cự tuyệt, không chỉ là vì bản thân quả thật không thích, còn bởi vì hắn cần tạo dựng một hình tượng nam nhân tốt ở trước mặt Lý Cửu Nguyệt, làm tốt chuẩn bị cho sau này.
Trải qua một đường suy nghĩ, từ sau khi phát hiện thân phận chân thực của Lý Cửu Nguyệt, hắn phát hiện mình chắc là thích Lý Cửu Nguyệt rồi, cho dù thích này tới có chút mạc danh kỳ diệu.
Có điều kiếp trước có câu nói rất hay, tình yêu luôn tới đột nhiên như vậy.
Chu Phàm càng nghĩ càng cảm thấy có lý, hắn thầm cầu nguyện bộ dạng nữ trang của Lý Cửu Nguyệt đừng quá khó coi, hơn nữa những hành động cách nói năng thô lỗ đó tốt nhất chỉ là một tầng ngụy trang của nàng.