- Yến đại nhân, ta cảm thấy Áo công công gọi ngươi tới xem, có thể là trận so đấu này có chút đặc thù.
Lục Bá Viễn cúi đầu suy nghĩ một chút nói.
- Có gì mà đặc thù, thắng thua giữa võ giả là chuyện thường, cho dù ta quen biết Chu Phàm, cũng không có hứng thú đi xem bọn họ thi đấu.
Yến Quy Lai lại cầm lấy bút xử lý chính vụ.
Là An Đông Sứ, không chỉ phải đi chung quanh thu thập quái quyệt, một đống việc vặt trong phủ cũng cần hắn phê chuẩn.
- Ngân Ấn Lực Sĩ Trứu Thâm Thâm mới tới đó ta đã xem qua tư liệu của hắn, hắn và Chu Phàm đến từ cùng thôn...
Lục Bá Viễn nhắc nhở.
- Trứu Thâm Thâm?
Yến Quy Lai ngẩng đầu lên, trong mắt hắn lộ ra một tia kinh ngạc,
- Người này ta đã gặp mấy lần, ngươi nói hắn thành Ngân Ấn Lực Sĩ, vậy chính là đã Tốc Độ Đoạn? Lúc trước hắn cũng không có loại thực lực này.
- Ta cũng không rõ tu vi cảnh giới của hắn lúc trước, có điều hắn là Áo công công dẫn tiến.
Lục Bá Viễn nói.
- Áo công công lần này cũng làm được một chuyện tốt, không ngờ thay Nghi Loan Ti hấp thu được một cao thủ như vậy.
Yến Quy Lai không giận mà mừng, trên mặt hắn cũng lộ ra một tia hứng thú,
- Hai người này muốn so đấu, vậy ta cũng đi xem.
Ở bên trái doanh địa tuần tra phía đông nam nhai có một lôi đài luận võ.
Lôi đài này xây dựng lên không chỉ là cho đội tuần tra chuyên dụng, trong thành bất kể là võ giả nào cũng có thể tới đây luận võ luận bàn, thậm chí ác hơn một số, có thể ký giấy sinh tử làm một hồi chiến đấu sinh tử.
Ở bãi đất trống cách lôi đài không xa lại có không ít hán tử dáng người khỏe mạnh đang vung tạ đá hoặc nâng cột đá để rèn luyện thân thể, mồ hôi như mưa.
Những người này phần lớn là đội viên của đội tuần tra hoặc là hộ vệ của thương nhân, trong đó không thiếu võ giả Lực Khí Đoạn.
Trên lôi đài cũng có hai người đang so đấu, một số người vây ở bên cạnh quan sát, thỉnh thoảng hò hét vỗ tay.
Bốn người Chu Phàm đã tới bên cạnh lôi đài, nhìn hai người trên đài đang đánh nhau.
Một phó đội trưởng của đội tuần tra thấy là Áo công công tới, vội vàng chạy đến hành lễ:
- Đại nhân, có phải ngươi muốn dùng lôi đài không, để ta bảo bọn họ xuống ngay.
Nếu Nghi Loan Ti nếu muốn trưng dụng lôi đài, vậy bất kể là ai đang so đấu trên lôi đài đều phải xuống.
Áo công công ngược lại là vẻ mặt hiền lành lắc đầu nói:
- Không gấp, chờ bọn họ đánh xong chúng ta lại dùng.
Hắn là đang đợi Yến Quy Lai, bắt đầu chậm một chút cũng không sao.
- Vâng.
Phó đội trưởng đó lại cười cười ca tụng vài câu Áo công công bình dị gần gũi vân vân.
Đáng tiếc là thực lực của phó đội trưởng này quá kém, Áo công công cũng chướng mắt, hắn chỉ bực mình phất phất tay, phó đội trưởng đó thức thời ngậm miệng lại đi sang bên.
Hai võ giả trên đài thấy đứng dưới lôi đài là một đại nhân vật của Thiên Lương Thành, bọn họ cũng không dám so đấu trên đài nữa, chỉ đánh cho có lệ mấy chiêu là dừng tay xuống lôi đài.
Thấy võ giả trên lôi đài đi xuống, Trứu Thâm Thâm nhẹ nhàng nhảy lên trên lôi đài rộng lớn, hắn nhìn về phía Chu Phàm.
Chu Phàm cũng nhảy lên lôi đài.
Những võ giả và không phải võ giả đang rèn luyện thân thể cũng ngừng lại, tới gần lôi đài, thậm chí ở doanh địa tuần tra còn có không ít người chạy ra xem.
Người nhận được tin tức đều biết, đây là võ giả của Nghi Loan Ti so đấu, võ giả dám gia nhập Nghi Loan Ti, thực lực có thế nào cũng không kém được.
Lý Cửu Nguyệt cũng vẻ mặt hứng thú nhìn lôi đài, có điều hắn không cho rằng Chu Phàm sẽ thua, dẫu sao Chu Phàm chính là ngay cả Lâm Kiệt tu vi Thể Lực Đoạn cũng giết được.
- Lý Cửu Nguyệt à, ngươi là ta dẫn vào, ta nghe người ta nói quan hệ của ngươi và Chu Phàm rất tốt.
Áo công công liếc Lý Cửu Nguyệt một chút, có chút bất mãn nói.
- Công công, Chu Phàm là cộng sự của ta, ta không thể kéo giãn cự ly quá xa với hắn được.
Lý Cửu Nguyệt mỉm cười,
- Có điều ta một mực đứng ở bên công công.
- Vậy thì tốt, ngươi phải nhớ kỹ lời mình nói.
Lúc này Áo công công mới hài lòng gật đầu.
- Ngươi bớt kéo bè kết phái ở Nghi Loan Ti thì chết à?
Thanh âm của Yến Quy Lai vang lên sau lưng Áo công công.
Áo công công quay đầu thấy khuôn mặt hơi trầm xuống đó của Yến Quy Lai, sắc mặt hắn vẫn không thay đổi chậm rãi nói:
- Yến đại nhân, ngươi đừng nói xấu ta, ta chưa từng làm việc kéo bè kết phái gì cả, nói xấu đồng liêu không phải là tội nhỏ đâu.
Yến Quy Lai lười chẳng muốn nói nữa, hắn chỉ ngẩng đầu nhìn về phía Chu Phàm và Trứu Thâm Thâm trên lôi đài.
Áo công công thấy vậy vẻ mặt tự tin cười cười, Yến Quy Lai có thể đến tham quan trận so đấu này, đối với hắn mà nói chính là một loại thắng lợi.