Lý Cửu Nguyệt và Lão Huynh đi theo bên cạnh hắn, Lý Cửu Nguyệt nhìn Chu Phàm không giấu được nụ cười, sắc mặt hắn quái dị trêu chọc:
- Chu huynh ngươi đúng là võ giả thích giết quái quyệt nhất mà ta từng thấy, võ giả bình thường cho dù không sợ quái quyệt, nhưng nhìn thấy đều tránh còn không kịp, ngược lại ngươi lại hận không thể tiến tới phía trước chúng.
- Đây là chúng có thù bao lớn với ngươi vậy?
- Ngươi không hiểu đâu, thù này là không đội trời chung.
Vẻ mặt Chu Phàm trở nên nghiêm túc,
- Ngươi sớm biết rồi mà, một ngày nếu ta không giết mấy quái quyệt, buổi tối sẽ không ngủ được.
- Chờ ta làm thịt những Thổ Thi Trùng này rồi, khẳng định có thể ngủ mười giấc thật ngon.
- Ngươi đúng là một quái nhân.
Lý Cửu Nguyệt có chút không biết phải nói gì cười lắc đầu.
Đường phố khu chợ chỗ lương hành bị đội tuần tra phòng thủ, hai con đường ở gần lương hành tạm thời cũng bị dọn trống.
Sau khi Chu Phàm tới lương hành, hắn tìm người phụ trách đội tuần tra nơi này, người phụ trách này rõ ràng là Miêu đội trường Chu Phàm lần đầu tiên vào thành đã gặp.
Sau khi Chu Phàm tới Thiên Lương Thành, bởi vì phụ trách xử lý sự kiện quái quyệt, cũng từng tiếp xúc với các vị chính phó đội trưởng của đội tuần tra, vị Miêu đội trường này cũng không ngoại lệ.
- Chu lực sĩ, Lý lực sĩ, sao là hai người các ngươi tới đây?
Miêu đội trường có chút kinh ngạc hỏi, hắn biết, dựa theo an bài dựa theo, nên là Nghi Loan Ti Phủ toàn thể xuất động mới đúng.
- Bọn Yến đại nhân để ta tới phụ trách xử lý những Thổ Thi Trùng này.
Chu Phàm cười nói, đưa công văn Nghi Loan Ti Phủ phát cho Miêu đội trường.
Miêu đội trường ngẩn người, hắn tiếp nhận công văn cấp tốc đọc, trên công văn quả nhiên nói do tổ Lực Sĩ Chu Phàm này phụ trách.
- Chỉ có hai người Chu lực sĩ...
Trên mặt Miêu đội trường lộ ra có chút không dám tin, tuy trong lương hành chỉ là Thổ Thi Trùng, nhưng lại có tới vài vạn, chỉ dựa vào hai Lực Sĩ, sợ là sẽ mệt chết.
- Không phải hai, là một mình ta.
Chu Phàm nhìn về phía đường phố tĩnh lặng,
- Miêu đội trường, thời gian cấp bách, bảo người của ngươi tránh ra, ta muốn đi vào.
- Cho vào.
Trên mặt Miêu đội trường cũng không biết là biểu cảm gì, hắn vẫy vẫy tay nói.
Đội viên tuần tra tránh ra một con đường, Chu Phàm chuẩn bị bước vào.
- Như vậy thật sự không có vấn đề gì chứ?
Miêu đội trường nhìn bóng lưng của Chu Phàm biến mất trên đường phố, hắn vẫn cảm thấy việc này có chút mộng ảo, một người chống lại nhiều Thổ Thi Trùng như vậy, phải đánh bao lâu?
- Có thể có vấn đề gì?
Lý Cửu Nguyệt ngồi xổm xuống xoa đầu Lão Huynh, trên mặt có chút tùy ý,
- Nếu không được, hắn sẽ ra.
- Nói cũng đúng, với thực lực Tốc Độ Đoạn của Chu lực sĩ, không đánh lại cũng có thể rời khỏi.
Miêu đội trường gật đầu nói, trong lòng hắn nghĩ rằng Chu Phàm chắc rất nhanh sẽ ra.
Trong nháy mắt tiến vào lương hành, Chu Phàm lấy cự đao trên lưng xuống, bắt đầu dán lên một đạo Tiểu Diễm Phù, phù văn của Tiểu Diễm Phù lan ra trên thân đao rộng lớn, phù lực lộ ra rất mỏng.
Có điều ở đây là Thổ Thi Trùng, một lần một đạo Tiểu Diễm Phù là đủ rồi.
Lương hành đã người đi nhà trống, trên đường phố có một loại cảm giác hoang vắng, nhưng chỉ cần nghiêm túc lắng nghe, sẽ có thể nghe thấy một loại tiếng xào xạc rất nhỏ giống như trùng tử cắn lá cây.
Chu Phàm dừng chân nghe một chút, hắn bước vào trong một cửa hàng, hắn chỉ quan sát một chút, sau đó đá một cước vào quầy hàng.
Rắc một tiếng, quầy đổ xuống, không phải dùng sức đá mà dẫn tới, mà là quầy hàng này đã mục rữa, hóa thành bột phấn, bên trong quầy toàn là trùng tử dài bằng đốt ngón tay màu đỏ sậm mãnh liệt ùa ra.
Thân thể trùng tử tròn tròn, có chân nhỏ, phần đầu là xúc tu kiểu ống hút đen đỏ, trên thân thể phủ một tầng lông cứng đen đỏ.
Lông cứng có kịch độc, khi gặp địch còn có thể bắn ra.
Trong nháy mắt phát hiện Thổ Thi Trùng, thân thể của Chu Phàm tuôn ra tử kim quang mang, ngưng tụ ra Tử Kim Khinh Giáp hoàn toàn bao phủ bản thân lại.
Hắn không chút do dự dùng sống đao mà đập, bốp một tiếng, lập tức có mười con Thổ Thi Trùng bị hắn đập chết.
Đây là Chu Phàm sớm đã nghĩ tới, nếu dùng lưỡi đao mà chém, cũng không biết phải chém bao lâu, vẫn là dùng sống đao đập thì nhanh hơn.
Nếu không phải cân nhắc tới xác suất bao phủ của Tiểu Diễm Phù có cực hạn của nó, hắn đã tìm một tấm cửa sắt đến, chắc còn nhanh hơn.
Nếu không cần phù lục, chỉ dùng ván cửa dựa vào cự lực mà nghiền ép, đừng nói ván cửa có thể chịu được hay không, chờ hắn giết hết những Thổ Thi Trùng này, toàn bộ lương hành cũng sẽ bị hắn dùng ván cửa đập cho tan nát.
Về phần Tinh Sương Đao... Giết Thổ Thi Trùng chắc có thể làm bớt gỉ, nhưng thân đao dài nhỏ hiệu suất quá thấp.