Chu Phàm nghiêm túc đọc mấy trang, sắc mặt của hắn âm trầm bất định, Xích Cực Cửu Quỷ Kinh quả thật có phiêu lưu bị khí quỷ phản phệ như Yên Chi nói, chỉ là phiêu lưu này không phải là không thể chấp nhận được.
Cân nhắc một lúc, Chu Phàm vẫn quyết định tu luyện Xích Cực Cửu Quỷ Kinh, dẫu sao hắn đã câu lên một bộ công pháp Cửu Điền Cửu Hang, muốn câu lên bộ thứ hai, sẽ rất khó.
Phiêu lưu này ở trong phạm vi có thể chấp nhận của hắn.
Sau khi hạ quyết tâm, Chu Phàm cũng không ngờ vận khí của mình lại tốt như vậy, thế là, hắn vẫn còn ba trăm chín mươi mốt con sâu xám lớn.
Còn có ba cơ hội câu cá nữa.
Vậy có tiếp tục câu không?
Chu Phàm nghĩ nghĩ một chút, quyết định giữ lại hai lần cơ hội, lại dùng một lần cơ hội.
Chỉ là câu gì đây?
Chu Phàm do dự một chút, hắn cầm lấy cần câu xám đậm, trước mắt hắn nhìn thì không thiếu gì, lại cái gì cũng thiếu, đã vậy thì cứ để tùy cơ đi.
Cần câu tùy cơ có thể câu lên hai thứ, ở mặt sông này phải tiêu hao một trăm hai mươi tám con sâu xám làm mồi câu, bất kể câu lên gì, đều không kém được.
Chu Phàm vung cần câu xám đậm, câu lên.
Lần thứ nhất Chu Phàm câu lên một cái túi màu đen, túi rất nhẹ, bên trong dường như không có gì.
Có điều Chu Phàm không nhìn kỹ, mà là vung lần hai.
Kết quả lần thứ hai dây câu kéo lên một hộp gỗ lim đỏ tinh tế, hộp gỗ chỉ to bằng hai ngón tay, rộng ba ngón tay.
Chu Phàm ôm lòng chờ mong, trước tiên mở dây túi, thò đầu nhìn.
Rất nhanh hắn liền ngẩn người, bên trong túi là một thứ tương tự như tơ lụa màu vàng sậm.
Hắn vươn tay lấy ra mở, mới phát hiện là một tấm da người, bên trên giống như dùng thuốc màu vẽ mặt nữ oa.
Gương mặt của nữ oa này trông rất sống động, lại tái nhợt không máu, hai má đầy nếp nhăn, nhìn thì rất già nua, một đôi mắt trong suốt đen xì, đang sáng ngời nhìn hắn.
Lộ ra vô cùng tà dị.
Da người mỏng như tơ lụa, giống như mặt nữ oa dùng thuốc màu vẽ lên, cặp mắt đó lại tạo cho người ta một loại cảm giác chân thực.
Chu Phàm nhìn da người trong tay, hơi ngây ra, hắn không nhìn ra được đây là cái này.
Yên Chi liếc tấm da người đó một cái, lông mày dài nhỏ nhíu lại, không lên tiếng.
Trước kia câu lên cũng không thiếu vật kỳ quái, nhưng chưa từng thấy da người như vậy, chỉ là nhìn mặt người được vẽ trên da người, Chu Phàm đã có một loại cảm giác không rét mà run.
Chu Phàm lại mở hộp gỗ lim, bên trong hộp gỗ là một cái đinh trắng ởn, đinh dài hai tấc, nếu nhìn kỹ, có thể nhìn thấy trên đinh nhỏ có hoa văn mây màu xám mờ mờ.
Ngoài ra, cái đinh lộ ra rất bình thường không có gì đặc biệt.
Yên Chi cũng nhìn thấy cái đinh trong hộp gỗ, tầm mắt của nàng chuyển qua cần câu xám đậm, rất nhanh lại dời đi.
Hai thứ này Chu Phàm đều không nhìn ra rốt cuộc có công dụng gì, hắn lại nhìn về phía Yên Chi,
- Giúp ta giám định hai thứ này.
- Phí giám định tăng, một kiện một con sâu xám lớn.
Yên Chi thản nhiên nói.
Mặt Chu Phàm lộ ra vẻ tức giận:
- Trước kia một con sâu xám nhỏ ba thứ, hiện tại lại một con sâu xám lớn một thứ, giá này của ngươi chẳng phải là muốn lên trời à?
- Chính là giá này, không thích giám định thì thôi.
Yên Chi nghiêm mặt nói,
- Hiện tại ngươi có nhiều sâu xám rồi, thứ câu lên cũng không giống như trước kia, phí giám định đương nhiên cũng phải tăng theo.
Sắc mặt Chu Phàm cứng lại, nữ nhân này trở mặt còn nhanh hơn lật sách, hơn nữa còn là loại không có bất kỳ chỗ trống nào để thương lượng.
Chu Phàm nhíu mày, có chút bất đắc dĩ nói:
- Cho ngươi là được.
Nếu không biết công dụng của những vật phẩm này, chung quy cũng là một chuyện rất phiền.
Nghe thấy Chu Phàm đồng ý, trên mặt Yên Chi lại khôi phục nụ cười,
- Thế mới đúng? Ngươi đã thành tài chủ rồi, có nhiều sâu xám như vậy, dù sao cũng phải cho ta kiếm một chút chứ, ngươi muốn nghe về da người hay là cái đinh đó trước?
Khi Lúc Yên Chi nói chuyện, quả cầu lưu ly đã bay tới trước người nàng, nàng vươn tay ra, lướt qua quả cầu lưu ly lấy ra hai con sâu xám lớn.
- Nói về da người trước đi.
Chu Phàm thấy mình cứ như vậy đã mất hai con sâu xám lớn, khóe mắt hắn giật giật, có chút tùy ý nói.
Nói chung hai thứ này cuối cùng đều phải làm rõ, trước sau căn bản không có khác biệt quá lớn.
- Tấm da người đó là quỷ khí bậc năm tên là Thế Tử Kiểm, tên sao nghĩa vậy, nó có thể ở dưới tình huống chết chắc chết thay ngươi một lần.
Yên Chi chậm rãi nói.
- Quỷ khí là gì?
Chu Phàm giật mình, hắn chỉ nghe qua pháp khí, ở Nghi Loan Ti cũng chỉ có pháp khí có thể đổi.
- Trên pháp khí chính là quỷ khí, quỷ khí phân làm chín bậc, bậc một là thấp nhất, bậc chín là cao nhất, có điều quỷ khí chỉ là biểu thị khí cụ có phẩm cấp lợi hại hơn pháp khí, không phải là chỉ khí cụ tà dị đặc thù, những cái này ngươi chỉ cần biết qua một chút là được rồi.
Yên Chi nói.