Thân ảnh cao lớn có chút không thể tin nổi, nói,
- Chúng ta mất bao nhiêu tâm huyết mới đứng vững ở Thiên Lương Thành, ngươi thật sự định rời khỏi?
- Hiện tại bất kể là Nghi Loan Ti hay là những người đeo mặt nạ đó đều đang tìm chúng ta, thịt người có ngon tới mấy, cũng phải có mạng để hưởng mới được.
Cái bóng chiếu dưới đất của tiểu cô nương lay động.
- Rời khỏi rồi sau này cũng chưa chắc đã không thể quay lại, nếu ngươi nguyện ý cùng ta rời khỏi Thiên Lương Thành, ta cũng có một ý tưởng lớn mật.
- Ý tưởng gì.
Thân ảnh cao lớn hơi sửng sốt nói.
- Không phải Ma Tổ một mực muốn mật đạo trong tay chúng ta à?
Tiểu cô nương do dự một chút nói.
- Ngươi muốn Ma Tổ tiến vào Thiên Lương Thành?
Thân ảnh cao lớn run giọng nói.
Bọn họ có thể một mực nắm giữ mật đạo của Thiên Lương Thành, là bởi vì bọn họ một mực ở trong thành, rất ít đến hoang dã bên ngoài.
Quái quyệt ngoài thành muốn thông qua mật đạo tiến vào, đều cần phải dựa theo biện pháp của bọn họ.
Có phù tường, cho dù là Ma Tổ một mực ngấp nghé Thiên Lương Thành Tổ cũng không làm gì được bốn quái quyệt trong thành bọn họ.
Quái quyệt xưng là Ma Tổ, chính là rất cường đại, ít nhất không phải bốn bọn họ có thể đối phó.
- Ừ.
Tiểu cô nương nhẹ nhàng gật đầu,
- Có điều chúng ta từng có ước định, nếu ngươi không đồng ý, cứ coi như ta chưa nói gì.
Cái bóng cao lớn hơi rung rung, thanh âm trầm thấp nói:
- Dẫn Ma Tổ vào thành, ngươi biết là hậu quả gì không? Dùng lời của nhân loại mà nói, đây là ngươi muốn xua hổ nuốt sói.
- Nhưng ngươi có nghĩ tới không, một khi Ma Tổ khi tiến vào Thiên Lương Thành, đừng nói người đeo mặt nạ, cho dù là Nghi Loan Ti cũng rất có thể không ứng phó được.
- Với tính cách của Ma Tổ, nơi này sẽ trở thành một tòa phế thành.
Tiểu cô nương hừ lạnh một tiếng:
- Ta cũng từng nghĩ tới hậu quả này, nhưng vậy thì sao? Chúng ta bị những nhân loại này bức cho không có đường để đi rồi, chỉ có thể chạy trốn để giữ mạng.
- Có Ma Tổ ở đây, chúng ta còn có một chút cơ hội có thể trở lại Thiên Lương Thành, sống những ngày khoái hoạt trước kia.
- Nếu không dẫn Ma Tổ vào, vậy chính là một chút cơ hội cũng không có, cho dù xuất hiện tình huống ác liệt nhất mà ngươi nói, chẳng qua cũng chỉ là hủy tòa thành này, thứ ta không chiếm được, dựa vào cái gì mà phải để lại cho những người này?
Thân ảnh cao lớn trầm mặc.
- Ngươi nghĩ cho kỹ đi, bất kể ngươi có đồng ý hay không, tối nay ta đều sẽ rời khỏi Thiên Lương Thành.
Tiểu cô nương thở dài nói.
Bốn bọn họ tồn tại chế ước lẫn nhau, không thể phản bội đối phương, trừ khi thân ảnh cao lớn bị giết chết, chỉ còn lại một mình nàng, nàng mới có thể giao mật đạo cho Ma Tổ.
- Không cần nghĩ nữa, ta đồng ý.
Thân ảnh cao lớn bỗng nhiên mở miệng nói.
Bọn họ đã không còn đường lui, chỉ có thể đi nước cờ hiểm.
- Vậy đi thôi.
Tiểu cô nương hóa thành một cái bóng, dung nhập vào trong bóng tối vô biên của phòng tạp vật.
Thân ảnh cao lớn cũng tiêu tán trong bóng tối.
Hai thân ảnh một cao một thấp rời khỏi khách sạn, lặng lẽ chạy đi, bọn họ tiến vào một tòa trạch viện trung đẳng ở tây phường.
Tòa trạch viện này vốn thuộc về một thương hành không phải của Thiên Lương Lý.
Thương hành đó thỉnh thoảng sẽ bởi vì sinh ý ở Thiên Lương Thành mà tới đây ở vài ngày.
Thương hành đó không phải là quái quyệt gì, mà là con người thực sự, có thân phận quang minh chính đại.
Trên thực tế trạch viện là bốn quái quyệt bốn thông qua thủ đoạn xảo diệu khiến thương hành mua lại, ngay cả thương hành đó cũng không biết phía sau là quái quyệt xui khiến.
Tất nhiên càng sẽ không biết được tòa trạch viện này có huyền cơ gì.
Cũng bởi vậy càng kín đáo và an toàn hơn.
Hai thân ảnh một cao một thấp không tiến vào trong phòng ở của trạch viện, mà là đứng ở trong sân, nhìn về phía cây táo trồng trong sân.
Cây táo có ngụ ý cho cuộc sống náo nhiệt, ở trong trạch viện tây phường này cũng rất thường thấy.
Nhìn thì là cây táo đơn giản, nhưng lại chính là mật đạo của bọn họ.
Thiên Lương Thành không chỉ là phù tường tứ phía, dưới lòng đất không tính là sâu lại trải phù chuyên, đây là để phòng ngừa có quái quyệt đào đia đạo lẻn vào Thiên Lương Thành.
trừ lỗ châu mai trên tường thành có người phụ trách canh chừng bầu trời, chỗ bạc nhược nhất của Thiên Lương Thành chính là mương máng trong thành.
Chỉ là cho dù là mương máng, Nghi Loan Ti cũng bố trí không ít cạm bẫy trong đây, cũng có kiểm tu định kỳ đối với cạm bẫy.
Trừ khi là một số quái quyệt có năng lực khá đặc thù, quái quyệt bình thường rất khó vượt qua được mương máng của Thiên Lương Thành.
Cho nên không phải nói dưới cây táo trong sân này có một mật đạo.
Mà là bản thân cây táo chính là mật đạo.
Đây là một cây trong cây, nội bộ cây táo ký sinh một linh thực Thông Mộc đặc thù.
Thông Mộc vừa sinh ra chính là hai cây, còn được gọi là Song Sinh Thông Mộc.