Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 574 - Chương 574. Khuẩn Tuyến

Chương 574. Khuẩn tuyến Chương 574. Khuẩn tuyến

- Không chỉ là ba cửa thành, ngay cả cửa nhỏ ở núi tây cũng nấm xanh to lớn chặn lại, theo chúng ta nghiên cứu, đó là Thanh Thủ Cô hiếm thấy.

- Thanh Thủ Cô là một loại nấm kịch độc, chỉ là chạm tay vào cũng lập tức biến thành màu xanh, trúng độc tử vong, một khi gặp công kích, nó cũng sẽ phun ra độc khí công kích kẻ địch.

- Muốn dọn dẹp sẽ rất phiền, hơn nữa mỗi cửa thành đều có Ma Cô Yêu trông chừng...

Võ giả trong sân nhao nhao kể lại tình huống trong thành cho Chu Phàm.

- Phù Sư nào hiểu biết về Ma Cô Yêu nhất? Nói một chút về đặc tính của chúng cho chúng ta.

Chu Phàm nghĩ nghĩ một chút lại cấp tốc nói.

Lập tức có mấy vị Phù Sư nói ra hiểu biết của mình đối với Ma Cô Yêu.

Những người còn lại trầm mặc lắng nghe, sắc mặt không ít người biến thành càng lúc càng khó coi, đàn Ma Cô Yêu cấp bậc không đồng nhất còn đáng sợ hơn bọn họ nghĩ.

Bởi vì thời gian khẩn trương, Chu Phàm lại thương thảo với và bọn họ vài câu, sau đó mới xua tay, ý bảo tất cả mọi người im lặng.

Toàn trường đều im lặng, bọn họ nhìn Chu Phàm, biết Chu Phàm muốn phân bố nhiệm vụ cho họ.

- Mệnh lệnh của bọn Yến đại nhân chính là bảo chúng ta tận hết mọi khả năng kéo dài thời gian, không cho chúng có cơ hội nhân tế, vậy chúng ta cũng chỉ có nghĩ cách kéo dài thôi.

- Hiện tại chúng ta cần chia làm năm tổ, bốn tổ phân tán ra quấy nhiễu đàn Ma Cô Yêu, tổ cuối cùng thì nghĩ cách rải tin tức cho các võ giả không phải người của Nghi Loan Ti Phủ ở trong thành.

Chu Phàm không nhanh không chậm nói.

Trong thành vẫn có không ít võ giả không phải người của Nghi Loan Ti, chỉ là những võ giả đó không phải độc hành hiệp thì chính là bảo tiêu thương nhân mời đến tới.

Dưới loại tình hình này, những võ giả đó không thể nghe bọn họ chỉ huy, Chu Phàm chỉ có thể hi vọng sau khi rải ra tin tức những võ giả đó sẽ biết mình phải đối mặt với dạng kẻ địch gì, tranh thủ một chút thời gian cho Nghi Loan Ti.

- Nhớ kỹ, nhiệm vụ của chúng ta là dùng hình thức du kích quấy rối làm chủ, đừng làm chuyện dư thừa, nếu thấy tình hình không đúng, vậy mau rút lui.

Chu Phàm lại nói thêm vài câu nên làm như thế nào, võ giả đều là lão điểu, rất nhanh đã hiểu được ý của Chu Phàm.

Không cần Chu Phàm nhiều lời, nhân viên bắt đầu phân tổ, phần lớn là phối hợp bình thường của Nghi Loan Ti, tức là trong đội có cả Lực Sĩ, Phù Sư, Thám Quyệt Viên.

Lý Cửu Nguyệt nghĩ nghĩ một chút, bước nhanh tới thấp giọng nói vài câu với Chu Phàm.

Chu Phàm gật đầu đồng ý, hắn không phân Lý Cửu Nguyệt vào bất kỳ tổ nào.

Võ giả cũng không hỏi nhiều, sau khi chia làm tổ năm, bọn họ hơi khom người với Chu Phàm, sau đó nhanh chóng rời đi.

Lần này bọn họ không có trợ giúp vật tư của Nghi Loan Ti Phủ, đối mặt lại là đàn Ma Cô Yêu cường đại, có thể nói nhiệm vụ lần này vô cùng gian nan.

Nhưng đã ăn lộc vua thì phải làm việc nước, bọn họ không có quá nhiều lựa chọn, chỉ có thể tận lực hoàn thành nhiệm vụ mà Nghi Loan Ti tuyên bố.

Viện lạc có chút lộn xộn lập tức im lặng, chỉ còn lại hai người Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt.

Chu Phàm có kế hoạch của mình, mà Lý Cửu Nguyệt vừa rồi thấp giọng nói với Chu Phàm là hắn muốn đi tìm thúc phụ Lý Lương Thái của mình, hắn khẳng định có thể mang ra một đội võ giả để làm chiến thuật du kích quấy rối.

Như vậy cũng có thể làm giảm bớt áp lực cho bọn Chu Phàm.

- Chu huynh, ta cũng đi đây, thúc phụ hắn chắc ở nhà chờ ta.

Lý Cửu Nguyệt cười khẽ một tiếng nói,

Có điều ngươi phải cẩn thận một chút, nếu chuyện không thể thành, vậy giữ mạng quan trọng hơn.

- Ngươi cũng cẩn thận một chút.

Chu Phàm gật đầu, hắn không quá lo lắng cho an toàn của Lý Cửu Nguyệt, với pháp khí phù lục nhiều vô kể đó của Lý Cửu Nguyệt, chỉ cần không chạm phải trình độ như Ma Tổ, chắc cũng sẽ không có quá nhiều vấn đề.

Lý Cửu Nguyệt ừ một tiếng, rời khỏi nơi này.

Chu Phàm nhìn Lão Huynh đứng bên chân hắn, hắn bỗng nhiên nhớ ra đuổi theo, Lão Huynh vội vàng đi cùng.

Lý Cửu Nguyệt đi tới mép tường, hắn nghe thấy tiếng bước chân của Chu Phàm liền xoay người lại, mặt lộ vẻ nghi hoặc hỏi:

- Chu huynh còn có việc gì à?

Chu Phàm nhìn Lý Cửu Nguyệt cười nói:

- Chuyện lần này có chút nguy hiểm, có một số lời nếu không nói thì không kịp mất, nếu có thể, ta hi vọng sau chuyện lần này, ngươi cũng nguyện ý thì đời sau chỉ giáo nhiều hơn.

Lý Cửu Nguyệt ngẩn người.

Sau khi Chu Phàm nói ra, trong lòng hắn cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, sau đó cười cười xoay người dẫn theo Lão Huynh bước nhanh rời khỏi.

- Chu huynh...

Sau khi Lý Cửu Nguyệt có phản ứng liền gọi khẽ một tiếng, chỉ là Chu Phàm sớm đã đi xa rồi.

Lý Cửu Nguyệt đứng một lúc, hắn nghe thấy ở một bên khác có thanh âm quái dị truyền đến, hắn liền chạy vội về phía Lý phủ.

Bình Luận (0)
Comment