Chu Phàm cũng không cho rằng Từ Bạch Ngọc đã chết, hắn nghe thấy phía sau có tiếng gió truyền đến, thân thể uốn éo, đao gỉ bay vòng bổ tới.
Keng một tiếng, đao gỉ bổ trúng một tấm gương bạch ngọc.
Hai tay Từ Bạch Ngọc cầm gương bạch ngọc giống như thuẫn bài.
Chu Phàm dùng sức đè xuống, đao gỉ trào ra phù lực, chân khí, Viêm Dương Khí, gương bạch ngọc không chịu nổi áp lực mạnh đột nhiên vỡ tan.
Chỉ là gương bạch ngọc vừa vỡ, Từ Bạch Ngọc đã nhảy ra, hai tay nó hiện lên bạch quang, gương bạch ngọc lại ngưng tụ ra.
Chu Phàm đạp bước xách đao bổ tới.
Một người một quyệt triền đấu trên nóc nhà.
Gương trong tay Từ Bạch Ngọc bị chém vỡ từng khối, lại không ngừng ngưng tụ.
Trong chớp mắt, phù lực trên đao gỉ đã bị tiêu hao một nửa, điều này khiến Chu Phàm nhíu mày.
Võ giả nhân loại khác với quái quyệt, lực lượng của võ giả phần lớn là dựa vào phù lục, cho dù là Chu Phàm, hiện tại cũng có thể nói là có một nửa dựa vào phù lục của đao gỉ.
Nếu đã không còn phù lục, vậy thực lực của võ giả chắc chắn sẽ suy giảm mạnh.
Từ Bạch Ngọc miệng cười lạnh, nó đương nhiên biết nhược điểm của nhân loại, nhưng gương này cũng không chỉ là làm tiêu hao phù lực của Chu Phàm.
Ngay khi gương vỡ vụn đến hai mươi khối, trong miệng Từ Bạch Ngọc thốt ra một từ:
- Kính Chú.
Quang mang trắng nõn từ gương vỡ vụn bay về phía Chu Phàm.
Đây là thiên phú đặc biệt Kính Chú của Từ Bạch Ngọc.
Có thể nguyền rủa kẻ địch đánh vỡ gương, hóa thân thể của kẻ địch thành gương bị đánh nát.
Thân thể của Chu Phàm kéo ra một đạo ảo ảnh, tránh vô số bạch quang đó.
Chỉ là những bạch quang này vòng một cái, vẫn tiếp tục đuổi theo Chu Phàm.
- Vô dụng thôi, chúng sẽ vĩnh viễn đuổi theo ngươi.
Từ Bạch Ngọc lạnh lùng nói, trong tay hắn có thêm một cái gương hình thoi, bắn về phía Chu Phàm.
Gương hình thoi Từ Bạch Ngọc bắn ra này là để hạn chế không gian di động của Chu Phàm.
Hai chân Chu Phàm trầm xuống, mái ngói dưới chân vỡ vụn, cả người rơi vào trong nhà.
Chỉ là bạch quang cũng chìm xuống theo, đuổi sát Chu Phàm.
Chu Phàm không dám đảm bảo Tử Kim Giáp Trụ của mình có thể chống đỡ được loại Kính Chú này, hắn phóng tới tường nhà, ầm một tiếng đập ra một cái lỗ trên tường, hắn lao ra ngoài phòng, chạy vào trong ngõ nhỏ.
Bạch quang tiếp tục đuổi theo.
Trong đường ngõ đã có Ma Cô Yêu xúm lại.
Đàn Ma Cô Yêu hiển nhiên là hạ quyết tâm nhất định phải giết chết Chu Phàm.
Sắc mặt Chu Phàm lạnh lùng, hai chân hắn xoay chuyển, lại nhảy lên nóc nhà.
Từ Bạch Ngọc và Quỷ Tinh Lạp trên nóc nhà đang chạy vội về phía hắn.
Quỷ Tinh Lạp đứng sau lưng Từ Bạch Ngọc, toàn thân nó tỏa ra hắc quang, nó không nhìn Chu Phàm, mà là chuyên chú nhìn hai tay của mình, hai tay nó có chất lỏng màu mực đang chậm rãi ngưng tụ.
Dịch đen trong khe giữa các nếp nhăn trên mặt đang chậm rãi biến mất, đây là Mặc Độc!
Mặc Độc là độc tố rất mạnh, trong năm huynh đệ, độc tố mạnh nhất chính là Quỷ Tinh Lạp gầy trơ xương này.
Mặc Độc như vậy không phải võ giả nhân loại đó có thể chống đỡ.
Chu Phàm không tiếp tục tránh né, mà là đột nhiên phóng tới hai kẻ Từ Bạch Ngọc.
Thân thể hắn giống như ảo ảnh.
Mặc Độc chưa hoàn thành, Từ Bạch Ngọc hét lên một tiếng lui về phía sau, thân thể của Quỷ Tinh Lạp nhanh chóng lui về phía sau.
Từ Bạch Ngọc ngược lại là đạp bước về phía trước, trong tay hắn lại xuất hiện gương bạch ngọc, hắn muốn chặn Chu Phàm lại, về phần bảo Quỷ Tinh Lạp lui về phía sau là vì hiện tại Quỷ Tinh Lạp đang ở thời điểm mấu chốt, nó không thể làm nhiều chuyện một lúc.
Từ Bạch Ngọc cười lạnh trong lòng, chỉ cần nó ngăn cản được người này một thoáng, Kính Chú có thể bắt được người này, giết chết hắn.
Thời gian rất ngắn, Chu Phàm đã đến trước người Từ Bạch Ngọc.
Hắn bổ xuống một đao.
Gương bạch ngọc trong tay Từ Bạch Ngọc hiện ra từng tầng quang hoa, mặt gương không ngừng dày thêm, nó cũng có thể tưởng tượng ra được một đao liều chết như vậy là hung ác cỡ nào.
Chỉ là một đao này không hạ xuống mặt gương bạch ngọc.
Thân thể của Chu Phàm triệt để biến mất trước mặt Từ Bạch Ngọc.
Từ Bạch Ngọc hơi sửng sốt, trên mặt nó lộ ra vẻ sợ hãi, sau đó cấp tốc xoay người.
Thân ảnh của Chu Phàm đã xuất hiện ở trước người Quỷ Tinh Lạp, một đao đó vẫn bảo trì thế hạ xuống.
Một màn này phát sinh với thế sét đánh không kịp bưng tai, Quỷ Tinh Lạp cũng không ngờ Chu Phàm lại đột nhiên xuất hiện ở trước người nó.
Nó ngạc nhiên ngẩng đầu, trơ mắt nhìn một đao đó hạ xuống người, đao mang rực rỡ chợt lóe rồi biến mất, cắt xuống cái đầu của nó.
Mặc Độc ngưng tụ ra ở hai tay Quỷ Tinh Lạp cũng theo đó tiêu tán.
- Ngươi dám...
Từ Bạch Ngọc hét lên như sấm, nhưng đã quá muộn rồi... Quỷ Tinh Lạp đã chết.
Hai đứa chúng không biết thân phận của Chu Phàm là cấp thuấn di.
Thân ảnh của Chu Phàm di động, tránh bạch quang của Kính Chú đang truy đuổi đến.