- Cho nên ta kiến nghị tốt nhất trì hoãn một năm rưỡi nữa, như vậy đối với cá nhân Chu Phàm, đối với phủ ti mà nói đều là có lợi.
Áo công công thầm nghĩ chỉ cần kéo dài một năm rưỡi, đến lúc đó có thể có nhiều chuyện phát sinh, tiểu Trứu rất nhanh là có thể trở về, Chu Phàm này tuyệt đối sẽ không phải là đối thủ của tiểu Trứu.
Áo công công kiến nghị tạm hoãn chuyện Chu Phàm làm An Tây Sứ, khiến Yến Quy Lai khẽ cau mày:
- Ta cảm thấy với tâm tính trầm ổn của Chu Phàm, cho dù lên làm An Tây Sứ cũng sẽ không đắc chí, với công lao Chu Phàm đã lập, ta nghĩ trong phủ ti cũng sẽ không ai không phục.
Áo công công là hạ quyết tâm kiên quyết phản đối, hắn lại lập tức nói mấy lý do không ổn, tranh luận ngươi tới ta đi với Yến Quy Lai.
Tranh luận một lúc, gân xanh trên trán Yến Quy Lai đã lờ mờ lồi lên, hắn biết Áo công công chỉ là càn quấy, lười chẳng muốn nói nữa, mà là nhìn về phía Viên Huệ Hòa Thượng hỏi:
- Viên Huệ Pháp Sư, ý của ngươi như nào?
Viên Huệ Hòa Thượng một mực không hé răng do dự một chút rồi trầm giọng nói:
- Ta tán thành đề nghị Chu Phàm làm An Tây Sứ.
Áo công công thiếu chút nữa thì phun máu, con lừa ngốc này đọc kinh nhiều quá hỏng cả đầu rồi à, thế là, , cho dù hai người bọn họ liên thủ thì quyền lên tiếng trong phủ ti cũng chưa chắc đã so được với Yến Quy Lai.
Vốn nếu khi ý kiến của Tứ An Sứ giằng co, An Đông Sứ có quyền gõ nhịp quyết định, Chu Phàm gia nhập vào, ở trong lòng Áo công công, sau này Yến Quy Lai bất kể nói gì, Chu Phàm khẳng định sẽ đứng ở bên Yến Quy Lai, cho dù hắn và Viên Huệ cùng phản đối cũng vô dụng.
Viên Huệ đáp ứng là cảm thấy không có nhân tuyển thích hợp hơn Chu Phàm, về phần tranh đấu quyền lực gì đó, cũng chỉ có Áo công công là để ý.
Yến Quy Lai lại nhìn về phía Hoàng Diệp lão đạo cũng không nói gì.
Muốn làm Thiên Lương Lý Nghi Loan Ti An Tây Sứ, trừ thượng cấp cơ cấu phái ra, Thiên Lương Lý Nghi Loan Ti cũng có thể tiến cử người nào đó với Lạc Thủy Hương Nghi Loan Ti, lại do Lạc Thủy Hương Nghi Loan Ti quyết định có thích hợp hay không.
Hoàng Diệp lão đạo là Lạc Thủy Hương Nghi Loan Ti Bình Tây Sứ hiện tại đang ở đây, đương nhiên vẫn phải hỏi ý kiến của hắn một chút.
Nếu Hoàng Diệp lão đạo đồng ý, vậy lực cản của việc này sẽ giảm bớt rất lớn.
Hoàng Diệp lão đạo mỉm cười nói:
- Các ngươi quyết định đề danh Chu Phàm làm An Tây Sứ, ta cũng rất tán thành, việc này chờ thêm mấy ngày, ta thương lượng với ba vị đồng liêu ở Lạc Thủy Hương Tính Phủ một chút, nếu bọn họ không phản đối, vậy việc này chính là thông qua.
Nghi Loan Ti cấp lý là Tứ An Sứ phụ trách, cấp hương thì là Tứ Bình Sứ phụ trách, không giống Thiên Lương Lý Tứ An Sứ cũng không gom đủ, Tứ Bình Sứ của Nghi Loan Ti Lạc Thủy Hương là không khuyết vị trí nào, bình thường tất cả đại sự của Lạc Thủy Hương đều do Tứ Bình Sứ thương lượng quyết định.
Chức An Tây Sứ, chuyện này không tính là nhỏ, tự nhiên cần Tứ Bình Sứ đồng ý mới được.
- Vậy phiền đại nhân.
Yến Quy Lai chắp tay nói.
Yến Quy Lai đề danh Chu Phàm, hắn không có bất kỳ tư tâm gì, dẫu sao bọn họ quen thuộc với Chu Phàm, Chu Phàm lại là võ giả xuất thân bản địa của Thiên Lương Lý, võ giả như vậy là thích hợp làm An Tây Sứ của Thiên Lương Lý Nghi Loan Ti nhất.
Nếu chờ thêm một đoạn thời gian, vạn nhất bên trên phái một võ giả khó ở chung hoặc là con cháu thế gia như Đông Phương Ngọc tới làm An Tây Sứ, đối với Thiên Lương Lý Nghi Loan Ti mà nói cũng không tính là chuyện tốt gì, đây cũng là nguyên nhân Yến Quy Lai sốt ruột đẩy Chu Phàm lên như vậy.
Áo công công thấy chuyện không thể vãn hồi, hắn nghiêm mặt phẩy tay áo bỏ đi.
Viên Huệ Hòa Thượng cũng không ở lâu trong phòng nghị sự, xoay người ra ngoài theo.
Áo công công ra khỏi phòng nghị sự, ngẩng đầu ngước nhìn bầu trời, mặt lộ vẻ căm giận, sau đó nhìn thấy Viên Huệ Hòa Thượng đi ra, hắn không nhịn được mà trách mắng:
- Con lừa ngốc ngươi đúng là một con lợn, lợn còn thông minh hơn ngươi, nếu bên Lạc Thủy Hương đồng ý, Thiên Lương Lý Nghi Loan Ti không còn chỗ cho ngươi và ta sống yên...
Khóe mắt Viên Huệ Hòa Thượng giật giật, cúi đầu ngâm tụng kinh văn bước nhanh rời đi, từ sau khi hắn trở thành đồng liêu với Áo công công, Phật pháp tu tâm dưỡng tính có thể nói là từ từ đi lên.
Áo công công thấy Viên Huệ Hòa Thượng không để ý đến hắn, tức giận đến trong lòng càng mắng hăng hơn.
Tiếng mắng thậm chí lờ mờ truyền phòng nghị sự đã đóng chặt cửa.
Hoàng Diệp lão đạo nâng chung trà lên uống một ngụm trà cười nói:
- Vị Áo công công này của các ngươi vẫn ngay thẳng hơn vị Trần Công Công chỗ chúng ta rất nhiều.
Yến Quy Lai cười trừ một tiếng, Áo công công là đồng liêu của hắn, về phần Trần Công Công thì là thủ trưởng của hắn, hắn thật sự không biết nên tiếp lời thế nào.