Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 62 - Chương 62. Hợp Tác (2)

Chương 62. Hợp tác (2) Chương 62. Hợp tác (2)

Trịnh Chân Mộc cười khẽ một tiếng, nói với vẻ khinh thường:

- Điều lệ trong đội đúng là nói như vậy, nhưng trên thực tế thao tác lại rất khó, hai người một tổ, nếu có một người chết, là rất khó xác nhận người còn lại có lâm trận bỏ chạy hay không, vả lại đã chết rồi, người còn lại có bị phạt hay không cũng có liên quan gì tới người chết?

Chu Phàm trầm mặc một chút, hắn xem như đã hiểu rồi, trong lòng cũng minh bạch, không phải tất cả đội viên dạy người mới đều thẳng thắn thành khẩn giống như Trịnh Chân Mộc, Trịnh Chân Mộc thẳng thắn như vậy, có một bộ phận nguyên nhân là vì Lỗ Khôi.

- Đương nhiên, hại chết những người mới các ngươi cũng không có lợi ích quá lớn, chúng ta cũng sẽ không làm chuyện như vậy, sau khi các ngươi chết, trong thôn sẽ tiến hành điều tra đối với người sống sót, đối với chúng ta mà nói cũng là một loại phiền phức.

Trịnh Chân Mộc lại chậm rãi nói,

- Hơn nữa cộng sự cũng không dễ tìm.

- Nếu ngươi chết, ta có thể sẽ phải một mình tuần tra rất lâu mới có cộng sự mới.

- Cộng sự trước của ngài chết rồi à?

Chu Phàm bỗng nhiên mở miệng hỏi.

Trịnh Chân Mộc hơi sửng sốt, có điều hắn vẫn lắc đầu nói:

- Không, vị cộng sự trước của ta bị Lỗ đội trưởng tách ra, cũng là một trong ba người vừa rồi.

Chu Phàm nhíu mày hỏi:

- Không phải ngươi nói cộng sự là vĩnh cửu à? Vì sao Lỗ đội trưởng muốn tách các ngươi ra?

Trịnh Chân Mộc cười lạnh nói:

- Đó là vì nhân thủ không đủ, Lỗ đội trưởng chỉ có thể dỡ tổ ra để dẫn dắt những người mới các ngươi, đương nhiên chúng ta cũng đồng ý, dẫn người mới tuy nguy hiểm một chút, nhưng cũng có thể có được một số lợi ích.

- Đi thôi, chúng ta vừa đi vừa nói, khu vực chúng ta tuần tra không phải nơi này.

Trịnh Chân Mộc bước vào trong tiểu đạo trước.

Chu Phàm cất bước đi theo, Lão Huynh bên cạnh hắn thì lười biếng đi theo cạnh chân hắn.

Chu Phàm vừa bước một bước vào tiểu đạo, tim hắn lại đập mạnh một cái.

Sắc mặt Chu Phàm rất quái dị, dã ngoại và trong thôn quả nhiên khác nhau, đó là một loại cảm giác không thoải mái rất kỳ lạ.

Vẻ mặt lười biếng của Lão Huynh cũng thay đổi, nó phát ra tiếng gừ gừ, cặp mắt vô thần đó biến thành có chút sắc bén.

Trịnh Chân Mộc giống như không phát hiện, tiếp tục tiến về phía trước.

Chu Phàm chỉ có thể đuổi theo.

- Muốn sống sót khi tuần tra, có ba nguyên tắc lớn.

Trịnh Chân Mộc đang đi, bỗng nhiên dừng bước xoay người nhìn Chu Phàm,

- Nguyên tắc thứ nhất là tập trung tinh thần, hiện tại ngươi đừng quay đầu, nói cho ta biết, vừa rồi ngươi đi qua một cây đại thụ vỏ trắng đúng không?

Chu Phàm không quay đầu, hắn chỉ nhắm mắt lại một chút, nói:

- Không quá đúng, vỏ cây đó là dưới trắng trên xám.

Trịnh Chân Mộc hờ hững hỏi:

- Vậy cây cao bao nhiêu? Lá cây màu gì hình gì?

- Cây cao khoảng ba trượng, lá cây hình quạt to bằng bàn tay, có một bộ phận là màu xanh nhạt, có bộ phận là màu tím sẫm, màu tím sẫm là lá già, bởi vì lá rụng trên mặt đất đều là màu tím sẫm.

Chu Phàm thản nhiên nói.

Lần này trên mặt Trịnh Chân Mộc đã lộ ra vẻ kinh ngạc, nói:

- Ngươi là làm sao mà biết được?

Câu hỏi là hắn lâm thời chuẩn bị, ở trong mắt hắn, Chu Phàm không thể chuẩn bị trước đáp án, chẳng lẽ người này có năng lực đã nhìn qua là không quên được à?

Chu Phàm nói:

- Ngươi nói nơi này là dã ngoại, ở nơi nguy hiểm như vậy, ta một mực phải lưu tâm hoàn cảnh chung quanh, cây đó có chút đặc biệt, cho nên ta nhìn thêm mấy lần.

Trịnh Chân Mộc trầm mặc một chút, khóe miệng lộ ra một nét cười:

- Không tồi, ngươi làm rất tốt, loại người như ngươi, mới có thể sống lâu hơn đội tuần tra đội tuần tra.

Trên thực tế Trịnh Chân Mộc không biết kiếp trước khi Chu Phàm làm hình cảnh, cố ý tiến hành huấn luyện năng lực ghi nhớ hoàn cảnh, nhớ kỹ đặc trưng của hoàn cảnh chung quanh, đối với hắn mà nói chỉ là thao tác cơ bản.

Một đường đi tới ở 'Mạch Khuyên', thỉnh thoảng sẽ đụng phải đội viên tuần tra của mấy tổ, nhưng Trịnh Chân Mộc chỉ đứng ở ngoài một trượng chào hỏi bọn họ từ xa, hai bên không có ý nói chuyện ở cự ly gần.

Sau mấy lần, Chu Phàm lại nhìn ra đây là một loại quy tắc của đội tuần tra.

- Tin rằng ngươi cũng nhìn ra một số chỗ khác biệt.

Trịnh Chân Mộc nhìn Chu Phàm ở bên cạnh, chậm rãi nói,

- Đây là nguyên tắc thứ hai ta muốn nói với ngươi, ở dã ngoại đừng tiếp xúc quá gần với đội viên của tổ khác, cho dù bọn họ có quan hệ rất tốt với ngươi ở trong thôn.

- Là vì nguyên nhân quái quyệt sẽ phụ thân hoặc là nguyền rủa à?

Chu Phàm nhìn kỹ xung quanh, mở miệng hỏi, cái này hắn đã nghe Lỗ Khôi từng nói rồi.

- Quái quyệt là nguyên nhân chủ yếu, nhưng còn có một nguyên nhân nữa, đây vốn là quy củ để giảm bớt thương vong cho đội tuần tra, ở dã ngoại, mỗi một tiểu tổ đều sẽ ghi nhớ quy củ này, nếu ngươi quên quy củ tùy tiện tới gần, đối phương rất có thể sẽ hoài nghi ngươi bị quái quyệt phụ thân mà dùng vũ khí công kích ngươi.

Bình Luận (0)
Comment