Cho dù trên điển tịch nói sau khi diều người xuất hiện, phân thân của Âm Quy Ma sẽ không có bất kỳ hành vi công kích gì nữa.
Nhưng dẫu sao đây cũng là quái quyệt không thể biết cấp, không ai có thể bảo đảm nó liệu có đột nhiên làm ra một số chuyện khó có thể dự đoán không.
Chỉ có ở gần rồi, mới có thể thấy rõ mỗi một tua cuốn của phân thân Âm Quy Ma còn to hơn người.
Chu Phàm đứng trên lưng diều người cuối cùng, nơi này cách phân thân của Âm Quy Ma chỉ có cự ly khoảng mười thước.
Hắn không dám tới gần hơn nữa, dựa vào khí lực tốc độ của hắn, chỉ cần nhảy một cái khẳng định là có thể nhảy đến bên cạnh Âm Quy Ma, nhưng hắn không dám làm như vậy.
Đây đã là cự ly cực hạn hắn có thể thừa nhận.
Hắn giơ Vân Âm Đinh lên, rót chân khí của chín khí điền trong cơ thể vào trong Vân Âm Đinh, hắn không dùng phù lục, bởi vì Vân Âm Đinh quá nhỏ, không có phù lục nào thích hợp.
Hắn rót chân khí vào chỉ là muốn làm như vậy mà thôi, trên thực tế có thể có tác dụng hay không, vẫn phải xem quỷ khí bậc năm đặc thù này.
Vân Âm Đinh bởi vì được một lượng lớn chân khí rót vào, lại mang theo quang mang trắng thuần.
Thân thể của Chu Phàm triệt để bạo phát bành trướng, cánh tay sau khi bạo phát gấp bảy dùng sức vung ra.
Xoẹt một tiếng, Vân Âm Đinh bay nhanh ra, nhanh tới không nhìn thấy bất kỳ bóng dáng gì, trong chớp mắt đã tới phía trước bóng râm to lớn đó.
Trong nháy mắt Vân Âm Đinh được ném ra, Chu Phàm đã thi triển thân pháp cấp thuấn di, giẫm lên diều người thuấn di lui lại phía sau, mắt hắn lại nhìn chằm chằm Vân Âm Đinh trước bóng râm to lớn.
Nếu là chân thân củaÂm Quy Ma ở đây, Chu Phàm sẽ không chút do dự, có thể trốn được bao xa thì trốn bấy nhiêu xa, không cần thử, Vân Âm Đinh tuyệt đối không thể giết được tồn tại không thể biết cấp.
Nhưng đây chỉ là một phân thân của Âm Quy Ma, lại có điển tịch tư liệu ghi chép nó sẽ không phát ra công kích gì nữa, vậy cũng đáng để mạo hiểm cược một chút.
Trong mắt Chu Phàm đang nhanh chóng lui về phía sau, Vân Âm Đinh không gặp trở ngại bay vào trong bóng râm to lớn.
Xoẹt một tiếng động chói tai vang lên, phân thân to lớn của Âm Quy Ma lắc lư.
Thân thể bị Vân Âm Đinh xuyên qua của nó xuất hiện cái lỗ to bằng cái bát ô tô, miệng lỗ thủng đối với thân thể khổng lồ của nó mà nói là không đáng nhắc tới, nhưng từ trong lỗ thủng đó có quang mang trắng ởn chảy ra, quang mang xuất hiện lập tức dùng tốc độ khó có thể tưởng tượng lan ra.
Rất nhanh đã triệt để bao phủ phân thân của Âm Quy Ma, bóng râm to lớn bị phủ lên một tầng quang mang trắng ởn.
Thân thể của nó hơi rung rung, dần dần biến thành mơ hồ, cuối cùng biến mất.
Lý Cửu Nguyệt vốn đang cắn răng chạy như điên về phía Âm Quy Ma ngừng chân, hắn ngẩn người.
Phân thân của Âm Quy Ma không ngờ biến mất rồi.
Sắc mặt Chu Phàm bình tĩnh, mắt lộ vẻ cảnh giác nhìn nhìn, vẫn chưa thể xác nhận phân thân của Âm Quy Ma có thật sự bị Vân Âm Đinh giết chết hay chưa, hắn không thể buông lỏng cảnh giác.
Có điều rất nhanh hắn biết phân thân của Âm Quy Ma là chết thật rồi, diều người bồng bềnh trên bầu trời bắt đầu chậm rãi xì hơi rơi xuống.
Dây cuốn màu máu móc lấy trong thân thể của mọi người biến thành mỏng đi.
Lúc này Chu Phàm mới thở phào như trút được gánh nặng, kỳ thật nếu không vì nguyên nhân mưa, có thể nhìn ra cả người hắn đã toàn là mồ hôi.
Chu Phàm giẫm lên lưng diều người, theo những diều người chậm rãi hạ xuống.
Cho đến khi sắp rơi xuống đất, Chu Phàm nhẹ nhàng nhảy lên, rời khỏi diều người đó.
Nam tử bình phàm đã khôi phục bình thường đó, hắn vẫn ngẩng đầu nhìn lên trời, hắn sờ sờ gáy, khi ở trên trời, hắn lờ mờ cảm thấy dường như có thứ gì đó giẫm trên lưng hắn, chẳng lẽ là ảo giác sao?
Vừa rơi xuống đất, ba người Hoàng Diệp lão đạo, Yến Quy Lai và Áo công công ngay lập tức tụ lại cùng nhau.
- Thế này là sao? Vì saoÂm Quy Ma lại biến mất?
Yến Quy Lai gấp giọng hỏi.
- Đừng nói nữa, chúng ta trước tiên rời khỏi Thiên Lương Thành đã rồi tính.
Trên mặt Áo công công vẫn còn sót lại vẻ sợ hãi, vừa rồi bị làm thành con diều bồng bềnh trong không trung, chỉ có ý thức là tỉnh táo, thân thể lại không thể nhúc nhích, chỉ có thể chậm rãi chờ chết, loại cảm giác đó quá đáng sợ.
- Đừng khẩn trương.
Hoàng Diệp lão đạo nhìn về phía phù tường phía đông bắc đã bị phá một góc, hắn nhíu mày.
Phân thân củaÂm Quy Ma đã biến mất, vậy chắc sẽ không xuất hiện nữa.
Người trong thành được cứu, nhưng dưới tình huống không biết gì, khủng hoảng trong lòng khiến tất cả mọi người biến thành hỗn loạn.
Mưa dầm vẫn rơi lả tả, không có ý dừng lại.
- Ngươi chắc chứ? Cái này không thể nói đùa đâu.
Áo công công rít lên, chuyện này liên quan đến cái mạng nhỏ của hắn, hắn không thể không khẩn trương.