- Ta đương nhiên biết.
Vẻ mặt Chu Phàm rất thản nhiên,
- Có điều ta vẫn muốn tận lực thử một chút.
- Vậy thì cứ thử.
Lý Cửu Nguyệt hơi sửng sốt, cười nói,
- Không biết vì sao, ta bỗng nhiên cảm thấy Chu huynh có thể thi vào được lớp chữ Giáp.
- Cám ơn lời may mắn của ngươi.
- Chu huynh, thời tiết tốt như vậy, không bằng chúng ta tới Mai Hương Viện tìm hoan mua vui đi, ngươi thấy sao?
Lý Cửu Nguyệt lại đổi đề tài, nói.
- Lý huynh, chúng ta vẫn đang ở trong thời gian trực đó.
Chu Phàm có chút bất đắc dĩ nói.
- Vậy ý của Chu huynh là tan trực thì được à?
Lý Cửu Nguyệt dùng đầu vai của mình huých vào vai Chu Phàm, cười nói.
Chu Phàm lại ngửi được mùi thơm đó, đúng là làm bậy, trong lòng thở dài, hắn liếc Lý Cửu Nguyệt một cái, nói:
- Ngươi không sợ những nữ tử của Mai Hương Viện phát hiện Lý huynh là loại ẻo lả có ngực à?
- Ẻo lả? Chu huynh!
Lý Cửu Nguyệt giả bộ tức giận,
- Ngươi còn thích loại ẻo lả như ta mà, có muốn ta tuyên dương một chút ở trong phủ cho ngươi không?
Chu Phàm ôm trán:
- Giết địch tám trăm tự tổn thất một ngàn, Lý huynh, là ta sai rồi.
- Vậy còn được.
Lý Cửu Nguyệt hừ một tiếng, nói:
- Còn nữa, sau này đừng nói ta là cơ ngực nhỏ, bằng không ta sẽ thực sự giận ngươi đó, vả lại, ngươi thấy thế này là nhỏ à?
Lý Cửu Nguyệt ưỡn ưỡn ngực lên,
- Ta biết ngươi còn từng mê luyến chỗ này của ta.
- Ọe... Lý huynh, xin ngươi đừng nói nữa, ta thực sự sai rồi.
…
Ở khu chợ của Thiên Lương Thành có một Vạn Thảo Đại Dược Phòng, vị trí của dược phòng không tính là đoạn phồn hoa nhất, nhưng cũng không hẻo lánh, người của Thiên Lương Thành đều có nghe qua về dược phòng này.
Chưởng quỹ của Vạn Thảo Đại Dược Phòng họ Cao, là một nam tử trung niên mặt mày hiền lành, hắn luôn vẻ mặt tươi cười nghênh đón khách.
Thiên Lương Thành trong đoạn thời gian này trải qua tập kích của các quái quyệt như U Minh Nha, Ma Cô Yêu, phân thân của Âm Quy Ma, trong thành vì thế mà chết rất nhiều người, nhưng Cao chưởng quỹ của dược phòng lại một mực bình an vô sự.
Trên thực tế nếu trong thành thường xuyên có thương hành ra ngoài đến hương lý khác làm ăn, đều sẽ biết Vạn Thảo Đại Dược Phòng không chỉ có một nhà ở Thiên Lương Thành, ở thành thị huyện lý khác cũng đều có Vạn Thảo Đại Dược Phòng.
Có thể làm sinh ý tới các thành thị, bởi vậy cũng biết bối cảnh của Vạn Thảo Đại Dược Phòng không đơn giản, chỉ là trong Thiên Lương Thành cũng chỉ có lưa thưa mấy người là thực sự biết chủ gia sau lưng Vạn Thảo Đại Dược Phòng là ai.
Hôm nay Vạn Thảo Đại Dược Phòng nghênh đón một vị khách nhân khá là đặc thù.
Cao chưởng quỹ tự mình đưa vị khách nhân đó vào trong nhà, dặn dò cố công (người làm thuê) trong cửa hàng trông coi cửa hàng, có người tới tìm hắn thì cứ nói hắn không có nhà.
Trong lòng cố công rất kỳ quái, hắn chưa bao giờ thấy Cao chưởng quỹ thận trọng như vậy, hắn đang nghĩ vị khách nhân đó rốt cuộc là thân phận gì?
Trong phòng, Cao chưởng quỹ mời thanh niên mặc áo trắng tay cầm quạt xếp trắng ngồi lên chủ tọa, sau đó sắc mặt nghiêm túc muốn quỳ xuống hành lễ.
- Cao thúc, không cần khách khí như vậy.
Thanh niên áo trắng ôn hòa cười nói.
Cao chưởng quỹ cũng không kiên trì thêm, ân cần rót một ly trà cho thanh niên áo trắng, nói:
- Ta vừa nhận được tin tức trong nhà gửi tới bao lâu, không ngờ công tử lại tới nhanh như vậy, ngay cả chén trà cũng chưa kịp chuẩn bị, mong công tử đừng trách.
- Là ta tới đường đột.
Thanh niên áo trắng tiếp nhận chén trà uống một ngụm, lại khen một tiếng trà ngon.
Cao chưởng quỹ cười cười, lại khiêm tốn vài câu.
Hai người nói chuyện phiếm một lúc, Cao chưởng quỹ bỗng nhiên có chút cảm khái nói:
- Lần này nhìn thấy công tử, thật sự có một loại cảm giác dường như đã qua mấy đời, ta thiếu chút nữa thì không được nhìn thấy công tử nữa.
Sắc mặt thanh niên áo trắng hơi nghiêm lại:
- Ta cũng có nghe nói, không ngờ ở Thiên Lương Thành này lại xuất hiện phân thân của Âm Quy Ma, nếu lúc ấy ta ở đây...
Trong mắt thanh niên áo trắng lộ ra một tia sợ hãi, chỉ sợ cũng khó có thể may mắn thoát khỏi nguyền rủa.
Khi Ma Cô Yêu tập kích, Cao chưởng quỹ còn chưa cảm thấy sợ, chỉ cần trốn tốt một chút, với bản sự của hắn tuyệt không sao, mấu chốt là lần phân thân của Âm Quy Ma xuất hiện, lúc ấy hắn ở trong thành cũng bị chế thành diều người.
Nếu không phải về sau phân thân của Âm Quy Ma đột nhiên biến mất, có lẽ hắn đã chết rồi.
- Có điều những cái này đều trôi qua rồi.
Cao chưởng quỹ cười khổ một tiếng, không nói về đề tài này nữa, mà là cười nói:
- Ta vẫn chưa chúc mừng công tử tiếp nhận chức vụ Thiên Lương Thành An Tây Sứ.
Trên mặt thanh niên áo trắng lộ ra nụ cười, vẻ mặt khiêm tốn nói:
- Đây cũng là nhờ có trong nhà hỗ trợ, lần này ta tới đây vẫn phải dưa vào Cao thúc nhiều, dựa vào một mình ta thì không thể thành sự được.