Phiên bản Bạch Thiên Cai nói có thêm một Lý Cửu Nguyệt.
- Con của thương nhân Cửu Đạt Lý?
Bạch lão gia tử nhíu mày,
- Hơn nữa còn là chuyện phát sinh buổi sáng hôm nay? Đi điều tra xem ở Cửu Đạt Lý có người này hay không.
Đại quản gia lĩnh mệnh mà đi.
Chỉ là trong nhất thời sợ rằng rất khó điều tra rõ.
Bạch lão gia tử quay đầu nhìn về phía Bạch Thiên Cai:
- Ngươi bảo con của ngươi mau về đây đi.
- Hiện tại trở về ngay á? Nhưng hắn vừa làm An Tây Sứ, hiện tại sợ rằng rất khó xin nghỉ phép.
Bạch Thiên Cai hơi sửng sốt nói.
Bạch Thiên Cai một mực đang bận rộn, lại vẫn mơ mơ màng màng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Dẫu sao ở trong mắt hắn, Bạch Huyền Thạch chính là đã ăn quả đắng ở Thiên Lương Thành.
- Bát đệ, bảo ngươi làm thì ngươi làm đi.
Bạch Thiên Hoa lớn tiếng quát.
Bát đệ này của hắn đúng là đầu óc bị nước vào, hiện tại vẫn nghĩ tới loại việc nhỏ xin nghỉ phép này.
Nếp nhăn trên mặt Bạch lão gia tử co rúm lại, hắn bỗng nhiên cười nói:
- Không thể xin nghỉ thì từ chức đi, Bạch gia đã sắp đổ rồi, còn để ý tới một vị trí An Tây Sứ nho nhỏ à?
Nụ cười này khiến trong lòng Bạch Thiên Cai hốt hoảng, hắn dạ một tiếng rồi vội vàng ra khỏi đình viện, hắn muốn nhi tử của mình mau cút về.
- Nếu không sai, vấn đề có thể là ở trên người Lý Cửu Nguyệt đó, Chu Phàm và Trứu Thâm Thâm thắng Huyền Thạch, sẽ không gửi thư như vậy tới đây.
Bạch lão gia tử chậm rãi nói.
- Phụ thân, ngươi nói đây liệu có thể là giả không?
Bạch Thiên Hoa do dự một chút nói.
Dẫu sao đối với bọn họ mà nói, Thương Diễm Châu không tính là gần, liệu có phải là ai đó muốn mượn danh tiếng của Hắc Mộc thế gia để dọa bọn họ?
Bạch lão gia tử liếc Bạch Thiên Hoa một cái, nói:
- Người đó không sợ Bạch gia chúng ta, nhưng hắn dám mạo hiểm đắc tội với Hắc Mộc gia lại chỉ để đối phó với Bạch gia chúng ta sao?
Mỗi thế gia đều rất quý trọng danh dự của gia tộc của mình, mạo danh thế gia, đó chính là điều tối kỵ, để thế gia biết nhất định sẽ gặp phải công kích nghiêm khắc nhất của thế gia đó.
Thương Diễm Châu ở ngay bên cạnh Lôi Châu, cho dù muốn mạo danh, cũng không nên mạo danh Hắc Mộc gia, mà là chọn một thế gia ở nơi xa hơn mới đúng.
Bạch lão gia tử nhìn giấy viết thư bằng Cương Kim trong tay, không tiếc dùng giấy viết thư bằng Cương Kim để lừa bịp thì có lẽ có, nhưng lá gan lớn đến mạo danh Hắc Mộc gia để lừa bịp thì tuyệt đối sẽ không có.
- Cho dù ta nói sai, bọn họ là giả, hiện tại với loại tình huống này, chúng ta cũng chỉ có thể coi như là thật, nếu giả, chúng ta không cần ra tay, Hắc Mộc gia cũng sẽ không bỏ qua cho bọn họ.
Ánh mắt Bạch lão gia tử lạnh lùng nói.
Trong mắt Bạch Thiên Hoa lộ ra vẻ sợ hãi, nếu thật sự giống như Bạch lão gia tử nói, Bạch gia đã gặp phải kẻ địch không thể trêu chọc nhất, mà tất cả đều bởi vì đứa cháu Bạch Huyền Thạch đó của hắn.
Nghĩ đến đây, Bạch Thiên Hoa tức giận đến nghiến răng, đúng là tên gia hỏa mắt chó, muốn hại chết cả Bạch gia.
Sau khi kiên nhẫn chờ nửa canh giờ, đại quản gia trở lại, hắn nói với Bạch lão gia tử, Lạc Thủy Hương Cửu Đạt Lý đúng là có năm thương nhân họ Lý, nhưng chưa từng nghe qua những thương nhân này có con trai tên là Lý Cửu Nguyệt.
- Vậy thì không sai rồi...
Bạch lão gia tử cười khổ một tiếng, đứa cháu đó của hắn lần này đúng là đụng vào thiết bản rồi.
Lúc này lại có một gia đinh từ bên ngoài bước nhanh vào.
Tất cả mọi người nhìn về phía gia đinh này, gia đinh vội vàng nói:
- Trương cung phụng bảo ta đến nói người truyền tin tới rồi.
- Cuối cùng cũng tới rồi.
Hai mắt Bạch lão gia tử nghiêm lại, nói:
- Đi, chúng ta ra ngoài gặp người truyền tin.
- Phụ thân, người đó thiện ác khó phân biệt, cứ để ta đi là được rồi.
Bạch Thiên Hoa kiên trì nói, lão gia tử không thể gặp chuyện không may, nếu lão gia tử xảy ra chuyện, vậy Bạch gia tương đương với sụp đổ một nửa.
- Ngu xuẩn, hắn là đến truyền tin, vậy đại biểu việc này còn có chỗ trống để cứu vãn, ta mà không đi, ngươi biết ứng phó thế nào à? Ngươi quen thuộc với Hắc Mộc thế gia sao?
Sắc mặt Bạch lão gia tử nghiêm túc quát.
Bạch Thiên Hoa không dám ngăn cản nữa.
Bạch lão gia tử dẫn theo đoàn người ra ngoài, rất nhanh ở đại sảnh nhìn thấy tráng hán mặt đen đó.
Tráng hán mặt đen đang cầm chén trà uống nước, Trương cung phụng ở bên cạnh cẩn thận bồi tiếp.
- Hắc tiên sinh, vị này là Gia chủ của Bạch gia ta.
Trương cung phụng thấy Bạch lão gia tử tới, hắn đứng lên cười giới thiệu.
Trương cung phụng cùng vào với tráng hán mặt đen này, tráng hán mặt đen tự xưng họ Hắc, từ đầu tới cuối cũng chỉ nói một câu như vậy.
Nhưng tráng hán mặt đen không có ý tứ đứng lên, hắn chỉ giương mắt ừ khẽ một tiếng.