Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 67 - Chương 67. Ngày Thứ Hai Tuần Tra (2)

Chương 67. Ngày thứ hai tuần tra (2) Chương 67. Ngày thứ hai tuần tra (2)

May mà là, Trịnh Chân Mộc hoàn toàn không biết thực lực của mình đã là Lực Khí Sơ Đoạn, hắn nếu dám chơi mình, mình tuyệt đối sẽ cho hắn một kỷ niệm khó quên.

Thân thể Chu Phàm làm động tác của Tô Tỉnh Tứ Thức, trong đầu lại suy tư chuyện ban ngày, chuyện Khôi Hà Không Gian.

Qua rất lâu, Chu Phàm lại nghe thấy tiếng mẫu thân Quế Phượng gọi hắn.

Cảm giác trời đất quay cuồng truyền đến, Chu Phàm mở mắt ra, lên tiếng với bên ngoài.

Chu Phàm ngồi dậy, hắn nhíu mày, hắn ở trong Khôi Hà Không Gian, chỉ cần có người gọi hắn, hắn có thể đi ra, nhưng cũng không biết có phải là Vụ đang khống chế không.

Ăn xong điểm tâm, mang theo lương khô hôm nay cùng với hoàn thủ trực đao, Chu Phàm cáo từ cha mẹ.

Ngày hôm qua lần đầu tiên tới đội tuần tra, cho nên mới do phụ thân Chu Nhất Mộc đưa hắn tới, sau này đều là một mình Chu Phàm tự đi.

Chu Phàm đi tới nhà Sầu Hầu gọi một tiếng, Sầu Hầu đầu đội vung nồi màu đen, cầm Hàn Cốt Bạch Côn và những thứ khác chạy.

- A Phàm, ta phát hiện khí lực của ta dường như mạnh hơn không ít.

Sầu Hầu tươi cười nói.

Chu Phàm cũng không bất ngờ, hắn muốn biết hơn là, sau khi Sầu Hầu cùng hắn học hết Tô Tỉnh Tứ Thức, có cảm ngộ được thiên địa nguyên khí, từ đó nạp khí nhập thể hay không, đây mới là mấu chốt.

Chu Phàm đi trên đường, lại nhắc nhở Sầu Hầu chuyện phải chú ý khi tuần tra.

Sầu Hầu nghe mơ mơ màng màng, hắn không hiểu lắm, cuối cùng bất đắc dĩ Chu Phàm chỉ có thể bảo hắn nhớ kỹ những việc nào là tuyệt đối không thể làm.

Sầu Hầu gật đầu, tỏ vẻ đã nhớ kỹ.

Nhưng Chu Phàm lại thở dài trong lòng, với loại tính cách này của Sầu Hầu, hắn cũng không dám khẳng định Sầu Hầu có nhớ không, nếu không nhớ, tình cảnh của Sầu Hầu nhất định rất nguy hiểm.

Đối với loại tình huống này, Chu Phàm chỉ có thể tận lực hỗ trợ, hắn cũng không thể từng thời khắc trông coi Sầu Hầu, dẫu sao hai người ở khác tổ nhau, hơn nữa bản thân Chu Phàm còn không tự chiếu cố được.

Con người cuối cùng vẫn phải dựa vào chính mình.

Đến doanh địa tuần tra, đợi một lúc, lục tục có người tới.

Lý Nhị Lư và Hà Tào cũng trước sau tới, bọn họ do dự một chút, vẫn đứng cách Chu Phàm và Sầu Hầu không xa, dẫu sao bọn họ đều là người mới, vẫn đứng cùng nhau theo thói quen.

Hai người Chu Phàm cũng chỉ kịp chào hai người Lý Nhị Lư một tiếng, liền bị cộng sự của mình gọi đi.

Người trực đêm đã sớm trở về, ở lại doanh địa đều là đội viên trực ngày.

Phó đội trưởng Trứu Thâm Thâm đi tới, kiểm kê nhân số, sau khi xác nhận nhân số đã đầy đủ, nghiêm mặt bảo tất cả đội viên tự đi tuần tra địa vực mà mình phụ trách.

- Ngươi cảm thấy Trứu Thâm Thâm này thế nào?

Trên đường tới ruộng lúa, Trịnh Chân Mộc bỗng nhiên mở miệng cười hỏi.

- Ta cảm thấy tính cách của Trứu đội trường có chút lạnh lùng, cái khác thì không biết.

Đối mặt với câu hỏi của Trịnh Chân Mộc, Chu Phàm lựa chọn trả lời cẩn thận.

- Lạnh lùng?

Trên mặt Trịnh Chân Mộc lộ ra vẻ nghiền ngẫm,

- Hắn phụ trách công tác trực ngày, thường xuyên kiểm tra công tác của các tiểu tổ, buổi chiều ngày hôm qua không đến chỗ chúng ta, nhưng ngươi phải cẩn thận một chút, đừng để hắn bắt được ngươi đang ăn bơ làm biếng.

- Nếu bắt được thì sẽ thế nào?

Lông mày Chu Phàm hơi nhướng lên.

- Hắn sẽ đánh gãy một tay hoặc một chân của ngươi.

Trịnh Chân Mộc cười lạnh một tiếng nói,

- Không phải lạnh lùng, ngươi phải nói hắn là lãnh khốc vô tình mới đúng.

Chu Phàm quan sát xung quanh, hỏi:

- Như vậy cũng phù hợp với quy củ của đội tuần tra à?

Trịnh Chân Mộc cười nói:

- Quy củ của đội tuần tra rất lỏng lẻo, kỳ thật nào có quy củ gì đâu, rất nhiều lúc, hai vị Phù Sư đại nhân cũng mặc kệ, La thôn chính không dám nhúng tay bừa, đội tuần tra hoàn toàn là do ba vị đội trưởng thân thủ lợi hại định đoạt, ngươi phạm sai lầm, đánh gãy một tay hoặc một chân của ngươi, không ai có thể nói gì.

Chu Phàm lập tức hiểu rồi, đội tuần tra hoàn toàn là tuân theo một loại quy tắc cường giả vi tôn.

- Có điều Trứu Thâm Thâm xem như cũng không tồi, nếu ngươi lọt vào trong tay Ô Thiên Bát...

Trịnh Chân Mộc nói tới đây tạm dừng một chút.

Chu Phàm biết điều hỏi:

- Sẽ thế nào? Chẳng lẽ thủ đoạn của Ô đội trưởng còn nghiêm khắc hơn Trứu đội trường à?

Là người mới, Chu Phàm đương nhiên nguyện ý sớm thăm dò được tình huống của đội tuần tra, từ trong miệng Trịnh Chân Mộc có thể có được tin tức hữu dụng, Chu Phàm là cầu còn không được.

Đối với Ô Thiên Bát này, tối hôm qua Chu Phàm trở về đã hỏi qua phụ thân Chu Nhất Mộc, Chu Nhất Mộc chỉ nói là rất ít tiếp xúc, không có quá nhiều giao tình với người này, cũng không hiểu gì về hắn.

Kiếp trước cho dù là cục cảnh sát của cơ quan bạo lực, cũng không thiếu hiện tượng lục đục với nhau, ở trong mắt Chu Phàm, bất kể là cảnh đội đời trước hay là đội tuần tra hiện tại, đều là một giới, muốn sống sót trong giới, nhất định phải quen thuộc với quy tắc trong giới.

Bình Luận (0)
Comment