Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 693 - Chương 693. Kẻ Nghèo Hèn

Chương 693. Kẻ nghèo hèn Chương 693. Kẻ nghèo hèn

Trong mắt Tiểu Liễu lộ ra vẻ nóng lòng muốn thử, A Phàm nói ngày mai hắn phải rời khỏi, cho nên dẫn nàng đến dã ngoại lịch luyện, gia tăng kinh nghiệm thực chiến của nàng.

Dẫn Tiểu Liễu đi lịch luyện là một mục đích, còn có một mục đích khác là Chu Phàm muốn giết một số quái quyệt để đạt được sâu xám.

Có Chu Phàm mang theo Tiểu Liễu, chỉ báo một tiếng, đội tuần tra của thôn lý lập tức cho đi.

Người của đội tuần tra đều biết thực lực của Chu Phàm rất cao siêu, đã trở thành Lạc Thủy Hương Tuần Sát Sứ, loại địa phương Phần Cốc Địa này vẫn chưa có quái quyệt nào có thể gây tổn hại tới Chu Phàm.

Rời khỏi thôn, sau khi tới dã ngoại, Chu Phàm bắt đầu dạy Tiểu Liễu một số thường thức dã ngoại, đồng thời bảo nàng từ trong phù đại lấy ra phù lục, chuẩn bị tùy thời dán lên chiếc phóng lợn tổ truyền của nhà nàng.

Dẫu sao phù lục có thể dán lên trên quyền đầu không nhiều lắm, cho nên khi Chu Phàm dạy Tiểu Liễu, lại dạy nàng một số đao pháp cơ bản.

Tiểu Liễu học rất nghiêm túc, Chu Phàm sớm đã từ trong miệng đội tuần tra biết được, khu vực nào có thể sẽ xuất hiện quái quyệt, hắn cố ý đi tới phương hướng đó.

Hai người rất nhanh liền gặp một con Hắc Du Quái Quyệt.

Quái quyệt này giống như quái hầu tử bị cắt thành một nửa, chỉ có một tay một chân, là Quỷ Bán Hầu cấp Hắc Du.

Trong nháy mắt nó phát hiện hai người Chu Phàm, lập tức đánh tới.

- Đi.

Chu Phàm hô lên với Tiểu Liễu.

Trong mắt Tiểu Liễu lộ ra một tia khiếp sợ, có điều nàng hét lớn một tiếng, vẫn chạy ra, phóng lợn trong tay vung lên.

Phóng lợn đụng phải hầu trảo sắc bén phát ra một tiếng keng, Quỷ Bán Hầu bị khí lực tăng trưởng nhanh chóng của Tiểu Liễu một đao chém bay, rơi xuống trên mặt cỏ cách đó không xa.

Chu Phàm thấy vậy nghiêm mặt quát:

- Phù lục của ngươi đâu? Nếu không phải khí lực của ngươi đủ lớn, vừa rồi ngươi đã bị thương.

Lúc này Tiểu Liễu mới nhớ ra, nàng chưa dán phù lên phóng lợn, thế là liền vội vàng dán lên trên lưỡi dao nhọn.

Quỷ Bán Hầu bị Kích phát hung tính từ dưới đất bò lên, lại đánh tới Tiểu Liễu.

Tiểu Liễu vung đao bổ tới Quỷ Bán Hầu, dưới một phen tay chân luống cuống mới giết chết được Quỷ Bán Hầu.

Chu Phàm đứng bên cạnh nhìn lúc này mới yên tâm, thân là người mới mà có thể hoàn thành như vậy cũng là không tồi.

Có điều Chu Phàm không cổ vũ, mà là sầm mặt chỉ ra mấy sai lầm Tiểu Liễu vừa rồi phạm phải.

Tiểu Liễu vội vàng nhớ kỹ, để tránh tái phạm.

Sau đó lại nhìn thấy mấy Bạch Du hoặc Hắc Du Quái Quyệt, Tiểu Liễu ứng đối cũng càng lúc càng thuần thục.

Đợi sau khi Tiểu Liễu đã quen thuộc với chiến đấu cơ bản, Chu Phàm không bảo nàng ra tay nữa, mà là rút ra đao gỉ bắt đầu trảm sát từng quái quyệt cấp Hắc Du.

Hắn không dùng phù lục, chỉ đơn thuần kèm Không Âm Quỷ Lôi lên trên đao gỉ, lôi hồ đen xì của Không Âm Quỷ Lôi bắn ra từng dòng từ đao gỉ, thậm chí đao chưa đánh xuống, quái quyệt cấp Hắc Du đã bị giết chết rồi.

Một buổi sáng trôi qua, Chu Phàm và Tiểu Liễu mới quay về thôn, quái quyệt ở phụ cận thôn phần lớn đã bị một mình hắn dọn sạch.

Quái quyệt May mắn chưa chết cũng trốn tới dã ngoại xa hơn.

Khiến Chu Phàm cảm thấy có chút tiếc nuối là, không gặp được đàn Bạch Du Quái Quyệt số lượng lớn, chỉ gặp một đám hơn hai mươi Bạch Du Quái Quyệt, bị hắn hai ba chiêu là thu thập.

Giết chết phần lớn là Hắc Du, mà Huyết Du thì một con cũng không phát hiện. . .

Mà Tiểu Liễu cũng thực sự được kiến thức chênh lệch giữa nàng và Chu Phàm, Chu Phàm đã nói với nàng rất rõ ràng, trừ khi nàng có thực lực cường đại như hắn, nếu không thì không thể tùy ý đến dã ngoại mạo hiểm.

Buổi tối Chu Phàm ngủ say, lại xuất hiện ở trên thuyền.

Hắc long được sương mù bao phủ đang ôm một cây tỳ bà to lớn, chân trước bên trái của nó ấn dây, năm móng vuốt chân trước bên phải thì gảy đàn, nhạc khúc nhẹ nhàng uyển chuyển, mang theo cảm giác bi thương ai oán của thiếu nữ vang lên trên thuyền.

Chu Phàm lẳng lặng lắng nghe, hắn cảm thấy Yên Chi đúng là thất bại, chơi nhạc khí còn không bằng một con hắc long. . . Không đúng phải nói hắc long này đánh đàn tỳ bà có thể bỏ xa loại phế vật nhạc khí như Yên Chi cả trăm con phố.

Một khúc kết thúc, đàn cao tương đương với hắc long hóa thành sương mù màu xám tản đi.

- Ngươi không cần thương tâm như vậy, tất cả đều sẽ tốt lên.

Chu Phàm nhẹ giọng an ủi.

Hắn cân nhắc đã lâu, vẫn cảm thấy nên làm tốt quan hệ với con rồng này, dẫu sao đều cùng ở trên một chiếc thuyền, làm tốt quan hệ luôn không tồi.

- Ai nói bổn tọa thương tâm?

Hắc long cười khẩy nói.

- Vừa rồi ta nghe nhạc khúc vô danh ngươi đánh, rõ ràng ẩn chứa bi thương khôn kể...

Bình Luận (0)
Comment