Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 78 - Chương 78. Loại Mồi Câu Thứ Hai

Chương 78. Loại mồi câu thứ hai Chương 78. Loại mồi câu thứ hai

Sắc mặt Vụ hờ hững nói:

- Sao ta biết được?

Chu Phàm trầm mặc, hắn không xác nhận Vụ là thực sự không biết hay là giả vờ không biết, nhưng vấn đề này chỉ có thể dừng ở đây,

- Câu cá một lần cần bao nhiêu thọ mệnh?

Trên mặt Vụ lộ ra nụ cười quỷ dị, hắn buông đũa trong tay, đũa hóa thành sương mù, tay nhẹ nhàng vẫy một cái, lò đất trên bàn vuông cũng biến mất.

Trên bàn vuông sương mù phiêu tán, có thêm bảy cần câu màu sắc khác nhau.

- Câu cá một lần là một năm thọ mệnh, nhưng cần câu xám đậm là ngoại lệ, cần câu xám đậm một năm thọ mệnh có thể câu hai lần, có điều hai lần cơ hội cần ngươi dùng hết trong một đêm

Vụ ngồi xuống giải thích:

- Nếu ngươi muốn dùng thì cứ tùy ý.

Chu Phàm nhìn về phía cần câu xám đậm, hắn nhíu mày hỏi:

- Vì sao cần câu xám đậm có thể câu hai lần, cần câu khác lại chỉ có thể câu một lần?

Vụ cười nói:

- Bởi vì cần câu khác là cố định, ví dụ như cần câu tím nhạt ngươi từng dùng có thể câu được đan dược, ngươi muốn đan dược, dùng cần câu tím nhạt, nhưng cần câu xám đậm lại là tùy cơ.

Trong lòng Chu Phàm khẽ động, hắn từ trong miệng Vụ có được rất nhiều tin tức hữu dụng, hắn lại nói:

- Vậy không biết cần câu màu khác có thể câu được gì?

Trên mặt Vụ lộ ra vẻ mất kiên nhẫn:

- Ngươi muốn biết, tự mình thử một chút là sẽ biết.

Chu Phàm cố ý cười khổ nói:

- Thế thì sợ rằng không được, ta chỉ có bốn năm thọ mệnh, cho dù dùng toàn bộ làm mồi câu cá, cũng không thể thử tất cả cần câu trong một lần, trừ khi có thể sử dụng thứ khác làm mồi câu. . .

Hắn nói đến đây, mắt lại một mực nhìn thẳng Vụ.

Vụ sầm mặt nhìn về phía Chu Phàm hỏi:

- Ngươi là biết từ lúc nào?

Biết gì?

Biết mồi câu cá không chỉ là thọ mệnh.

Đối mặt với câu hỏi của Vụ, trên mặt Chu Phàm chỉ lộ ra nụ cười thản nhiên:

- Mấy đêm ngươi không ở đây, ta lúc ảnh rỗi hay nghĩ, nếu chỉ là vì bốn năm thọ mệnh ít tới đáng thương cho của ta, chưa chắc đã đáng để thuyền này trắc trở đưa ta lên thuyền.

- Ta một mực suy nghĩ người lên thuyền, ở trên thuyền việc duy nhất có thể làm cũng chỉ có câu cá, vậy mồi câu chỉ có thể dùng thọ mệnh sao? Ta cảm thấy không thể, cho nên có suy đoán đó.

Vụ hỏi lại, tương đương với nói với Chu Phàm, câu cá còn có thể dùng thứ khác!

Trên thực tế Chu Phàm đoán được, Vụ cũng không có ý giấu giếm, hắn chỉ nói:

- Ngươi đoán được cũng vô dụng, ngươi vĩnh viễn không biết cần mồi câu gì.

Trên mặt Chu Phàm không lộ ra vẻ sốt ruột, hắn lắc đầu nói:

- Ta đương nhiên không thể đoán được cần mồi câu gì, nhưng ngươi thì khẳng định biết.

Vụ cười nói:

- Ta đương nhiên biết, nhưng ta sẽ không nói với ngươi.

Chu Phàm ngẩng đầu nhìn huyết cầu trên trời, nói:

- Ta cảm thấy Vụ chắc sẽ nói cho ta biết.

Vụ cũng ngẩng đầu nhìn về phía huyết cầu hỏi:

- Ngươi nhìn nó làm gì?

Chu Phàm lắc đầu nói:

- Không có gì, chỉ muốn nhìn thôi.

Vụ trầm mặc, hắn suy nghĩ vì sao Chu Phàm lại nhìn huyết cầu trên trời, có phải Chu Phàm lại đoán được gì đó không? Có một số bí mật hắn vẫn không muốn để Chu Phàm biết quá sớm.

- Vậy vì sao ngươi cảm thấy ta nên nói với ngươi trừ thọ mệnh ra thì mồi câu khác là gì?

Vụ nghĩ nghĩ một chút lại hỏi.

Chu Phàm cười nói:

- Bởi vì Vụ ngươi từng nói ngươi là một người đứng xem, ta nghĩ rất lâu, mới hiểu được ý nghĩa tồn tại của người đứng xem.

Con mắt xám của Vụ co rút lại, hắn hỏi:

- Ý nghĩa gì?

- Ý nghĩa tồn tại của người đứng xem đương nhiên là xem kịch.

Chu Phàm đứng mệt rồi, hắn ngồi xuống giáp bản, chậm rãi nói:

- Ta chính là kịch trong mắt ngươi, ngươi không nói cho ta biết, ta cũng không dùng thọ mệnh câu cá, vở kịch sẽ biến thành rất nhàm chán.

- Cho dù ta bất đắc dĩ phải dùng thọ mệnh, vậy cũng chỉ có ba bốn cơ hội, thọ mệnh dùng hết rồi, ta sẽ chết, vở kịch này sẽ biến thành rất ngắn.

- Kịch vừa chán vừa ngắn, ta nghĩ đối với Vụ mà nói, đây không phải là chuyện thú vị gì.

Vụ mỉm cười, nụ cười này rất chân thành, không giống như lúc trước, bao phủ trong sương mù, cho dù là Chu Phàm cũng nhìn ra hắn là đang vui thật.

Vụ cười nói:

- Trong những người lên thuyền trước kia, có không ít hạng người thông minh tuyệt đỉnh, bọn họ cũng giống như ngươi vậy, đoán được trừ thọ mệnh ra còn có loại mồi câu thay thế thứ hai, nhưng bọn họ có thể lại không biết, phải xem tâm tình của ta thế nào, đương nhiên khi tâm tình ta tốt chưa chắc sẽ nói với bọn họ, khi tâm tình của ta không tốt có lẽ sẽ nói cũng chưa biết chừng.

Chu Phàm yên lặng lắng nghe, hắn cũng không dám khẳng định Vụ nhất định sẽ nói với hắn, những lời đó của hắn chỉ là đang tận lực thử mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment