Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 820 - Chương 1506: Phuti Sứ

Chương 1506: PhuTi Sứ Chương 1506: PhuTi SứChương 1506: PhuTi Sứ

Chương 1506: Phủ Tỉ Sứ

Trên mặt Hoàng Bất Giác lộ ra nụ cười xảo quyệt:

- Thi vào lớp chữ Giáp chẳng khác nào được mạ lên một lớp vàng, là thiên tài được quan gia ra sức nâng đỡ, ta ở trong nghị sự của Tứ Trấn Sứ đề nghị ngươi làm Phủ Ti Sứ, ba người còn lại cũng không thể đề xuất thanh âm phản đối quá nhiều.

- Cho nên kỳ thật thư viện đẩy ngươi ngồi lên vị trí Phủ Ti Sứ, cũng không cần tốn bao nhiêu khí lực.

Lúc này Chu Phàm mới bừng tỉnh đại ngộ, hắn không ngờ vừa thi vào lớp chữ Giáp, tác dụng của lớp chữ Giáp nhanh như vậy đã được thể hiện ra ở Nghi Loan Ti rồi.

- Cho nên vấn đề hiện tại là ngươi có nguyện ý nhận chức vị Phủ T¡ Sứ này không?

Hoàng Bất Giác lại hỏi:

- Nếu hỏi kiến nghị của hỏi, tất nhiên hi vọng ngươi có thể nhận vị trí này.

- Hoàng đại nhân, trước khi ta tới, vị trí này ở Cao Tượng Huyện là một mực để trống à?

Chu Phàm suy nghĩ một chút lại hỏi.

Hoàng Bất Giác cười nói:

- Vị trí Phủ T¡ Sứ này rất nhiều người muốn ngồi, nhưng không phải ai cũng có tư cách ngồi lên, bình thường có thể ngồi lên vị trí này đều là người có hi vọng tiếp nhận chức vụ Tứ Trấn Sứ, nhưng lại bởi vì nguyên nhân nào đó mà cạnh tranh thất bại, bị người bên trên dành cho vị trí này để an ủi.

- Sau đó mới chậm rãi tìm kiếm cơ hội, cho nên Phủ T¡ Sứ các huyện có một nửa là để trống, trừ khi một huyện việc thật sự quá nhiều, Tứ Trấn Sứ mới cân nhắc xin bên trên một Phủ Ti Sứ.

- Nhưng loại cách làm này rất ít, nguyên nhân thì ta nghĩ ngươi cũng có thể nghĩ thông.

Chu Phàm nhíu mày, rất nhanh liền hiểu được, Phủ T¡ Sứ được gọi là đệ nhất nhân dưới Tứ Trấn Sứ của một huyện, bên trên muốn người tới, bọn họ không thể cự tuyệt, nhưng bảo bọn họ xin người tới, vậy vấn đề sẽ nhiều thêm.

Đâu tiên Tứ Trấn Sứ là mỗt phái hệ chiếm một vị trí, thư viện, Đại Phật Tự, hoàng cung, chỗ còn lại không phải phái Dã Hồ thì chính là thế gia chiếm, nhưng bởi vì Nghi Loan Ti là tay sai của Hoàng đế, thế gia luôn rất rụt rè, không dám tùy tiện chiếm vị trí hạch tâm như Tứ Trấn Sứ, cho nên một ghế còn lại này vẫn là phái Dã Hồ chiếm đa số.

Tứ Trấn Sứ chính là bốn phái hệ, nếu mời một Phủ Ti Sứ, với quyên bính của Phủ Ti Sứ nhất định có thể tham dự vào trong nghị sự quan trọng của Nghi Loan Ti Phủ, nói cách khác Phủ Ti Sứ thuộc về người của một phái hệ, phái hệ này sẽ chiếm ưu thế trong quyết sách.

Không ai muốn để đối phương chiếm ưu thế, vị trí Phủ Ti Sứ này có một nửa để trống chính là chuyện rất bình thường. Chu Phàm hỏi chuyện này là đang đề phòng mình liệu có chiếm đoạt vị trí của một người nào đó không, như vậy tiến vào Cao Tượng Nghi Loan Ti cũng có thể phòng bị sau lưng có người đâm lén, sau khi hỏi rõ, hắn cười cười gật đầu đáp ứng nhận chức Phủ Ti Sứ.

Sau khi Chu Phàm đáp ứng, Hoàng Bất Giác liền mặt mày tươi cười, bởi vì Chu Phàm là cùng trận doanh với hắn, hắn vốn chính là Trấn Đông Sứ, ở Cao Tượng Huyện Nghi Loan Ti khi gặp chuyện phải biểu quyết, phân thắng của hắn sẽ lớn hơn.

- Như vậy rất tốt, việc này vốn chính là ti phủ đã thương nghị xong, chỉ cần ngươi đáp ứng là không có vấn đề, hiện tại ngươi đi làm thủ tục thượng nhiệm trước, lĩnh lệnh bài tương quan, ngày mai có thể đến Nghi Loan Ti¡ thượng nhiệm...

Hoàng Bất Giác dặn dò mấy câu, mở cửa gọi một tiểu lại tới dẫn Chu Phàm đi làm thủ tục.

Trải qua một loạt thủ tục rườm rà, Chu Phàm chính thức trở thành Phủ T¡ Sứ của Cao Tượng Nghi Loan Ti Phủ.

- Chúc mừng Chu đại nhân.

Nghi Loan Ti Chính Tổng Tham Mưu Viên Lập Vĩ đi tới, vẻ mặt nhiệt tình chúc mừng.

Trong mắt hắn có chút cảm khái, lúc trước khi Chu Phàm vừa tới Cao Tượng Thành, vẫn chỉ là Tuân Sát Sứ nho nhỏ của một hương, chỉ qua một đoạn thời gian rất ngắn đã hoả tốc trở thành Phủ T¡ Sứ của Cao Tượng Nghi Loan Ti Phủ, tốc độ tấn thăng như vậy đặt ở toàn bộ Đại Ngụy Nghi Loan Ti Phủ cũng là số một số hai.

Trên mặt Chu Phàm không hề có vẻ kiêu căng, mà là khiêm tốn nói vài câu với Viên Lập Vĩ.

Viên Lập Vĩ là Chính Tổng Tham Mưu của Nghi Loan Ti, cho dù chỉ là văn chức, nhưng tổng quản các loại nội vụ lớn nhỏ trong ti phủ, trong ti phủ có bất kỳ gió thổi cỏ lay gì, hắn đều sẽ lập tức biết ngay.

Nhân vật như vậy giao hảo với hắn, bất kể như thế nào cũng sẽ không thiệt.

Chu Phàm còn phải chạy về thư viện học tập, không tán gau nhiều với Viên Lập Vĩ, Viên Lập Vĩ cười nói muốn tiên Chu Phàm ra cửa.

Chu Phàm liên tục nói không cần, nhưng Viên Lập Vĩ nhất định muốn tiễn, nói Chu Phàm vẫn chưa quen thuộc với nơi này, sợ hắn lạc đường, Chu Phàm chỉ có thể để mặc hắn tiễn.

Hai người đi được mấy bước, ở chỗ hành lang gặp một nam tử trung niên mặt trắng mi chữ bát.

- Thẩm đại nhân.

Viên Lập Vĩ vội vàng chắp tay hành lễ.
Bình Luận (0)
Comment