Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 836 - Chương 1522: Nhất Định Phải Thắng

Chương 1522: Nhất định phải thắng Chương 1522: Nhất định phải thắngChương 1522: Nhất định phải thắng

Chuong 1522: Nhat dinh phai thang

Về phần thân thức cuối cùng, bởi vì xúc giác đặc thù có thể kéo dài, có thể vươn xúc giác ra chạm vào vật nào đó ở xa xa, xác nhận có tôn tại cạm bay hoặc nguy hiểm uy hiếp hay không.

Ngũ thức đều có tác dụng đặc biệt của mình, không có cái nào là vô dụng, nếu đơn thuần cho rằng nhãn nhĩ thức hữu dụng, cái khác vô dụng, vậy hoàn toàn là sai rồi.

Chu Phàm không ngừng nhớ lại tri thức đọc được trong sách, hắn hơi nhướng mày, bên thư viện có thể cung cấp công pháp Võ Thức Đoạn không tồi cho hắn, bất kể là công pháp đơn tu khiến một thức đạt được tăng cường cực lớn, hay là công pháp nhị thức, tam thức, tứ thức, ngũ thức ưu tú, thư viện đều sẽ cho hắn.

Những cái này không chỉ là lớp chữ Giáp có thể làm được, cũng bởi vì hắn đã gia nhập phái hệ thư viện mà có thể có được.

Nhưng Chu Phàm không vội làm ra lựa chọn, bởi vì dựa theo kinh nghiệm trước kia của hắn, mỗi một cấp đều phải khiến cơ sở vững chắc, hắn đã tu luyện vậy thì phải là tu công pháp Võ Thức Đoạn đỉnh cao nhất.

Mà hiện tại hắn thậm chí không biết dạng công pháp Võ Thức Đoạn gì xem như xem như là đỉnh cao nhất.

Ai biết được?

Đương nhiên là những người dẫn dắt đã tu luyện đến cảnh giới chí cao, những người dẫn dắt này đứng cao nhìn xa, thời gian tu luyện không biết là dài hơn số tuổi thọ của hắn bao nhiêu lần.

Nhưng vấn đề là người dẫn dắt hiện tại là Chu Tiểu Miêu, Chu Tiểu Miêu từng nói, trừ khi Chu Phàm có thể đánh bại nàng, nếu không nàng sẽ không cung cấp bất kỳ trợ giúp gì cho Chu Phàm

Đương nhiên lúc trước Chu Phàm cũng nghĩ tới hỏi Triệu Nhã Trúc trước, nhưng hắn nghĩ có hỏi cũng vô dụng, hắn vẫn hi vọng người dẫn dắt có thể cung cấp nhiều trợ giúp nhiều hơn, chứ không chỉ là trả lời câu hỏi.

Cho dù hắn hỏi Triệu Nhã Trúc trước, Triệu Nhã Trúc cũng nguyện ý cung cấp công pháp tốt, với trạng thái của hắn lúc ấy cũng không mua nổi. ..

Cho nên hắn mỗi lần đều chỉ có thể khi sắp đột phá thì nhờ người dẫn dắt đương nhiệm cung cấp trợ giúp.

Nhưng vừa nghĩ tới lần này cần đánh bại một người dẫn dắt, cho dù người dẫn dắt này đã áp chế vi cảnh giới ở cùng với hắn, nhưng tim Chu Phàm vẫn thắt lại, bởi vì hắn chưa từng thắng được một lần.

Thậm chí ngay cả một chút cơ hội thắng cũng không nhìn thấy.

Kiến thức kinh nghiệm chiến đấu và trình độ lợi dụng võ kỹ của quả bí đao thật sự quá khủng bố.

Chu Phàm muốn bức ra Tiểu Miêu Tam Thức của nàng cũng rất khó, đánh bại Chu Tiểu Miêu...

Quyền đầu của Chu Phàm đột nhiên nắm chặt lại, không phải không có hi vọng, hi vọng là ở chỗ hắn tiến vào Võ Thế Cao Đoạn, chính là tối nay.

Đây cũng là nguyên nhân hôm nay hắn không tới thư viện.

Hắn định dành ra tâm tư để tu luyện, nếu tối nay không thể đánh bại Chu Tiểu Miêu, vậy sau này muốn tìm được cơ hội sẽ rất khó khăn.

Tĩnh tâm tu luyện trong tiểu viện, thời gian một ngày lập tức trôi qua.

Lúc Đêm dài, Chu Phàm mới nằm xuống giường điều chỉnh hô hấp chìm vào giấc ngủ.

Cảm giác quen thuộc tản đi, Chu Phàm đã xuất hiện ở trên thuyền, hắn đầu tiên là cười với Thực Phù.

Thực Phù không rõ vì sao Chu Phàm phải mỗi ngày khiêu chiến Chu Tiểu Miêu, có điều nàng hiểu khẳng định có lợi ích mới làm, chỉ là mỗi lần nhìn thấy Chu Phàm thua, lại có chút đau lòng.

Chu Phàm chào hỏi Thực Phù xong, hắn mới định thần nhìn về phía Chu Tiểu Miêu.

Chu Tiểu Miêu đang cầm một cây kẹo đường chậm rãi liếm, đường dính lên môi nàng, khiến cho nàng nhìn giống như tiểu hài tử.

Khóe miệng Chu Phàm giật giật, nói:

- Ngươi ăn thứ này, uy nghiêm tiền bối gì cũng không còn.

Khi Chu Tiểu Miêu và Chu Phàm đánh nhau luôn mắng to một trái hậu bối chó một phải xú tiểu tử, hiển nhiên tự cho mình là tiền bối.

Có điều Chu Phàm cũng biết tu vi cảnh giới của Chu Tiểu Miêu cao hơn hắn, tuổi tác khẳng định cũng gấp hắn vô số lần, nói là tiền bối của hắn cũng không có vấn đề gì.

Chu Tiểu Miêu buông cây kẹo đường, kẹo đường đã bị một dòng sương mù bay tới cuốn đi, nàng lau khóe miệng nói với vẻ khinh thường:

- Sự uy nghiêm của con người là ở quyền đầu, quyền đầu ta lớn, ta chính là đạo lý, bình thường làm việc thế nào đương nhiên là tùy tâm.

Chu Phàm nhún vai nói:

- Sao ngươi cái gì cũng nói được, tối nay ta vẫn muốn khiêu chiến ngươi.

Mặt Chu Tiểu Miêu lộ nộ ý nói:

- Bao gồm tối nay, ngươi đã nợ ta sáu mươi lăm ngàn con sâu xám lớn, ngươi vẫn dám khiêu chiến ta sao?

Chu Phàm cười nói: - Cứ nợ trước, nói chung ta khiêu chiến ngươi, ngươi lại không thể cự tuyệt.

- Ngươi đã muốn chết, vậy ta thanh toàn cho ngươi.

Nộ khí bộc phát, Chu Tiểu Miêu đánh một quyên về phía Chu Phàm.

Chu Phàm vung ra đao gỉ nghênh đón, hắn không nhìn quyền đó của Chu Tiểu Miêu, đao gỉ bổ về phía cái đầu nhỏ của Chu Tiểu Miêu.

Quyền đầu của Chu Tiểu Miêu như trâu đất xuống biển, nàng biết Chu Phàm là sử dụng Võ Thế đặc biệt đó.
Bình Luận (0)
Comment