Chương 1529: Lục Đạo Ngọc (2)
Chương 1529: Lục Đạo Ngọc (2)Chương 1529: Lục Đạo Ngọc (2)
Chuong 1529: Luc Dao Ngoc (2)
Mười bảy vạn con sâu xám lớn. .. Mắt Thực Phù trợn trừng lên, nàng đang lặng lẽ tính mình phải đi liệp sát bao nhiêu quái quyệt mới có thể trả được chỗ tiên nợ này cho Chu Phàm.
- Đương nhiên, nếu ngươi cảm thấy công pháp Võ Thức Đoạn của ta đắt, cũng có thể đi câu cá đánh cuộc vận khí đánh cuộc một phen, nhưng ngươi phải biết rằng, tiền đê ngươi muốn câu cá là cần trả sâu xám lớn đã nợ ta.
Chu Tiểu Miêu lại bổ sung.
Da mặt Chu Phàm run lên, bởi vì hắn nợ Chu Tiểu Miêu sâu xám lớn, cho nên Chu Tiểu Miêu có thể không cần hỏi hắn mà lấy đi sâu xám lớn trong quả cầu lưu ly của hắn.
Đây là quy củ thuyền định ra, không bởi vì Chu Phàm mà sửa đổi.
- Ngươi đừng nói nữa.
Chu Phàm cảm thấy rất đau đầu, hắn lại hỏi một số vấn đề của Võ Thức Đoạn.
Chu Tiểu Miêu vẫn nghiêm túc trả lời.
Cho đến khi Chu Phàm xác nhận mình không còn gì để hỏi, hắn mới nói:
- Ngươi muốn biết chuyện hạt châu lưu ly đó đúng không? Nếu ngươi không muốn biết, có thể đổi một vấn đề khác, ta cảm thấy thích hợp sẽ trả lời ngươi.
Chu Tiểu Miêu nói với vẻ khinh thường:
- Trừ hạt châu đó ra, ngươi không có gì đáng để ta hỏi, mau nói cho ta biết di.
Chu Phàm trầm mặc một chút vẫn trả lời:
- Kỳ thật suy đoán của ngươi là chính xác, thuyên ngươi với ta hạt châu đó tên là Lục Đạo Ngọc, nó có thể khiến ta từ trong đối chiến học được một môn võ kỹ của ngươi, bất kể là võ kỹ lợi hại cỡ nào cũng được.
Mắt Chu Tiểu Miêu cố nén nộ khí nói:
- Vô sỉ, không ngờ quả nhiên là như vậy, vì sao lão thất phu thuyền lại giúp ngươi như vậy?
- Đây là một vấn đề khác.
Kỳ thật trong lòng Chu Phàm cũng không biết, nhưng hắn không thể cái gì cũng nói với Chu Tiểu Miêu.
Hiện tại có được chứng thực, trong mắt Chu Tiểu Miêu lộ vẻ kiêng kị nói:
- Ngươi muốn lợi dụng Lục Đạo Ngọc đó để học khẳng định là Tiểu Miêu Tam Thức của ta, ta chỉ từng dùng thức thứ nhất, tiến triển của ngươi tới đâu rồi?
Chu Phàm cười nói:
- Cái này thì không thể nói với ngươi, ta đã thực hiện lời hứa nói với ngươi tác dụng của hạt châu đó.
- Ngươi nói cho ta biết, ngươi cũng có thể hỏi thêm ta một vấn đề.
Chu Tiểu Miêu rất bức thiết muốn biết Chu Phàm rốt cuộc đã đến trình độ gì.
Tiểu Miêu Tam Thức là thứ quan trọng nhất của nàng, nàng không cho phép bất kỳ ai học trộm nó.
- Nhưng ta đã không còn vấn đề gì muốn hỏi ngươi.
Chu Phàm lắc đầu nói:
- Trừ khi ngươi lấy một quyển công pháp Võ Thức Đoạn đỉnh cấp của ngươi ra đổi với ta, vậy ta sẽ không chút do dự trả lời ngươi vấn đề này, thậm chí là nhiều vấn đề hơn cũng được.
Chu Tiểu Miêu cười lạnh nói:
- Ngươi cũng biết ra giá nhỉ, đừng nói là một quyển công pháp Võ Thức Đoạn đỉnh cấp, cho dù là một vạn quyển cũng không bằng Tiểu Miêu Tam Thức của ta, nhưng lại không phải lấy công pháp Võ Thức Đoạn đổi Tiểu Miêu Tam Thức, ngươi cho rằng ta sẽ đáp ứng ngươi sao?
- Không biết ngươi đến trình độ gì thì thôi, ta cũng không bận tâm, nói chung cho dù là cái gọi là Lục Đạo Ngọc này, chắc cũng không thể phục chế thức thứ nhất trong Tiểu Miêu Tam Thức của ta nhanh như vậy.
- Sau này bồi luyện với ngươi cùng lắm thì ta không dùng Tiểu Miêu Tam Thức nữa, như vậy ngươi vĩnh viễn sẽ không học trộm được Tiểu Miêu Tam Thức của ta.
Chu Phàm nghe thấy những lời này liền bật cười ha ha.
- Ngươi cười gì?
Sắc mặt Chu Tiểu Miêu hơi trâm xuống, nàng rất ghét tiếng cười của thằng hậu bối chó này.
Ngươi đang cười gì?
Đối mặt với câu hỏi của Chu Tiểu Miêu, nụ cười trên mặt Chu Phàm biến mất:
- Đây là dương mưu.
- Dương mưu gì?
Chu Tiểu Miêu hỏi.
- Ngươi nói sau này ngươi không dùng Tiểu Miêu Tam Thức, nhưng không phải ngươi muốn không dùng là có thể không dùng.
Chu Phàm chỉ ra:
- Lúc trước không phải ngươi cũng không muốn dùng Tiểu Miêu Tam Thức sao? Nhưng vẫn bị ta bức cho không thể không dùng Tiểu Miêu Tam Thức.
- Sau khi ta tiến vào Võ Thế Cao Đoạn, ta lại có thêm một loại Võ Thế mới, nói cách khác ta đã khó đối phó hơn trước kia, ngươi vẫn sẽ bị ta bức cho không thể không dùng Tiểu Miêu Tam Thức, bằng không ngươi vẫn sẽ giống như tối nay bị ta giết chết.
Sở dĩ Chu Phàm nguyện ý nói ra tác dụng của hạt châu, một là vì Chu Tiểu Miêu đã đoán được, hắn có nói hay không Chu Tiểu Miêu đều sẽ không từ bỏ loại suy đoán này, thứ hai là hắn có thể dựa vào bản sự bức Chu Tiểu Miêu không ngừng sử dụng Tiểu Miêu Tam Thức, cho nên có nói hay không thì kết quả vẫn vậy.
Cho nên Chu Phàm mới nói đây là dương mưu đường đường chính chính.
Sắc mặt Chu Tiểu Miêu lạnh lùng, bởi vì Chu Phàm nói là sự thực, muốn áp chế ở cùng cảnh giới thắng Chu Phàm quả thật rất không dễ dàng, lúc trước mỗi lần nàng không dùng Tiểu Miêu Tam Thức, đều mất một phen tâm tư mới thủ thắng.