Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 860 - Chương 1546: Vụ An Khẩn (2)

Chương 1546: Vụ an khẩn (2) Chương 1546: Vụ an khẩn (2)Chương 1546: Vụ an khẩn (2)

Chuong 1546: Vu an khan (2)

Nhân tiện nhắc tới là, người mỗi ngày đến phòng học của lớp chữ Giáp luôn khác, trừ Chu Phàm, Lý Trùng Nương thường xuyên có mặt ra, cũng có người từ sau đại khảo lớp chữ Giáp chưa từng xuất hiện.

Như Trứu Thâm Thâm, Nhất Hành, Chu Phàm chưa từng thấy hai người này xuất hiện ở lớp học.

Thậm chí rất có thể không tới thư viện.

Chắc không phải là bế quan chuẩn bị bước vào Đạo cảnh chứ? Chu Phàm nói thầm trong lòng, bởi vì Trứu Thâm Thâm và Nhất Hành đều đã là Khí Cương Cao Đoạn, muốn làm như vậy cũng không phải chuyện kỳ quái qì.

Le ra, hai người này chắc đều có thể tới Tiêu Lôi Châu Phủ học tập bí pháp bước vào Đạo cảnh, hoàn toàn không cần thiết phải bế quan tự đột phá.

Có điều bọn họ đều có cách tìm được bí pháp cũng chưa biết chừng.

Chu Phàm không nghĩ việc này nữa, mà là vào tàng thư các, bắt đầu việc học tập của mình.

Chỉ là đến giữa trưa, việc học tập của Chu Phàm bị cắt ngang.

Tiểu lại Nghi Loan Ti Phủ phái cho hắn đến thư viện tìm Chu Phàm.

Đương nhiên tiểu lại này có thể đến thư viện tìm hắn, cũng là Chu Phàm đã dặn dò trước, dẫu sao hắn thủy chung là một phần tử của Nghi Loan Ti Phủ, cho dù là chức quan nhàn tản như Phủ T¡ Sứ, nhưng có đôi khi vẫn khó tránh khỏi phải làm việc.

- Chuyện gì thế?

Chu Phàm từ trong viện đi ra nhìn thấy tiểu lại.

Tiểu lại chắp tay nói:

- Đại nhân, Thẩm đại nhân gọi ngươi trở về phụ trách một vụ án khẩn.

Chu Phàm hơi gật đầu, không nhiều lời, cùng tiểu lại tới cửa lớn thư viện, ngồi trên xe ngựa chuyên thuộc của Nghỉ Loan Ti Phủ đã chuẩn bị.

Xe ngựa này có thể phi nước đại trên quan đạo, mà ven đường bất kể là xe ngựa của thế gia nào cũng phải nhường đường cho xe ngựa của Nghi Loan Ti Phủ.

trên xe ngựa, Chu Phàm mới biết là có chuyện gì.

Đầu tiên là Hoàng Bất Giác, Trương công công, Văn Đề đại sư của Nghi Loan Ti Phủ đều có bước việc phải làm, rời khỏi Nghi Loan T¡ Phủ rồi, hiện tại chỉ còn lại một mình Thẩm Tĩnh ở trong ti phủ chủ trì đại cục, nhưng lúc này vừa hay trong thành lại phát sinh một án kiện khiến Ngân Ấn Lực Sĩ của ti phủ đều cảm thấy khó giải quyết.

Thẩm Tĩnh không thể rời khỏi Nghi Loan Ti Phủ, chỉ có thể bảo Chu Phàm đến xử lý. Về phần án kiện là tình huống gì, cấp bậc của tiểu lại quá thấp, hắn cũng không rõ, nói các Lực Sĩ Phù Sư đang chờ Chu Phàm.

Ngân Ấn Lực Sĩ của Cao Tượng Nghi Loan Ti Phủ chính là võ giả trình độ Khí Khiếu Đoạn, về phần thực lực của Kim Ấn Lực Sĩ yêu cầu là Liên Mạch Đoạn, đã có thể so với Tứ Bình Sứ của một hương, Kim Ấn Lực Sĩ cấp bậc như vậy ở trong phủ tỉ là ít ỏi có thể đếm được.

Chắc mấy Kim Ấn Lực Sĩ đó đều có việc cần hoàn thành của mình, không thể hỗ trợ, cho nên mới nói là Ngân Ấn Lực Sĩ cảm thấy khó giải quyết.

Xe ngựa chở Chu Phàm không tiến vào Nghi Loan Ti Phủ, mà là trực tiếp tới nơi án phát, Dã Trùng Phường ở ba phường tây nam trong thành.

Ba phường tây nam là nơi nghèo khó nhất Cao Tượng Thành, nơi đó có vô số người ở, nhà dân cũng nhiều, cho nên ngõ nhỏ chật hẹp xe ngựa không thể đi qua.

Xe ngựa chỉ có thể dừng lại ở cửa ngõ.

Chu Phàm xuống xe, một Lực Sĩ của Nghi Loan Ti Phủ đứng ở cửa ngõ đã vội vàng hành lễ nói:

- Đại nhân, mời đi theo ta.

Chu Phàm không nói gì với Lực Sĩ đó, chạy theo hắn, xuyên qua từng ngõ nhỏ chật chội, một lát sau mới dừng chân, bởi vì phía trước đã bị một Lực Sĩ của ti phủ cản đường.

Lực Sĩ đó không bảo người tránh ra, hắn nói:

- Đại nhân, nóc nhà.

Nói xong Lực Sĩ này một chân giam lên vách tường, nhảy lên nóc nhà ngói.

Hai chân Chu Phàm nhẹ nhàng giậm một cái, cũng thoải mái nhảy lên nóc nhà.

Nóc nhà trừ Lực Sĩ dẫn đường ra còn có ba người nữa.

Hai hán tử trung niên là một lão giả.

Ba người thấy Chu Phàm lên nóc nhà, bọn họ đồng loạt chắp tay hành lễ.

- Không cần khách khí.

Chu Phàm nhìn phía trước, bị các Lực Sĩ bao vây lại là ba căn nhà.

Nhà khác ở xung quanh là một mảng yên tĩnh, hiển nhiên sớm đã rời khỏi nơi này.

Chu Phàm liếc một cái liền nhìn ra ba căn nhà đó có điểm khác với nhà chung quanh, mái ngói trên nóc ba căn nhà này không phải là màu đen dầm mưa dãi nắng, cũng không phải màu đỏ thắm mới xây, mà là mấy trắng xám.

Vách tường cũng không có màu cũ cố hữu của Dã Trùng Phường hoặc là vết vẽ bậy của tiểu hài, cũng trắng tới khiếp người.

Ba căn nhà còn tạo cho người ta một loại cảm giác thỉnh thoảng lại vặn vẹo. Trong lòng Chu Phàm có suy đoán, hắn không vội nói ra, mà là nói:

- Các ngươi nói cho ta nghe một chút là có chuyện gì đi!

Phù Sư duy nhất trong bốn người nhìn ba căn nhà đó, trên mặt hắn mang theo một tia sợ hãi nói:

- Cách đây không lâu, Dã Trùng Phường có người phát hiện sự dị thường của ba căn nhà này, bọn họ báo cho huyện nha, huyện nha phái ra bộ khoái đến quan sát.
Bình Luận (0)
Comment