Chương 1556: Chen ép (2)
Chương 1556: Chen ép (2)Chương 1556: Chen ép (2)
Chương 1556: Chen ép (2)
Cuối cùng vẫn là Hoàng Bất Giác nghiêm mặt nói:
- Đề nghị của Chu phủ ti không tồi, đợi lát nữa ta sẽ khởi xướng xin với bên châu phủ, để khiến bọn họ chia sẻ hồ sơ điều tra với chúng ta.
Bất kể sau lưng án này có tồn tại vấn đề hay không, Hoàng Bất Giác đều không cho phép gây nguy hại đến an toàn của Cao Tượng Thành.
Mắt Áo công công đảo quanh, nhưng hắn không lên tiếng, hắn cũng là vừa mới biết, thì ra án kiện của tổ chức đeo mặt nạ bị Tổng Phủ lấy đi, bên Lạc Thủy Hương còn bắt một người, sau khi trở về gởi thư tín tới Kính Đô hỏi những đệ đệ đó một chút mới được.
Chuyện thương nghị xong, tất cả giải tán.
Áo công công sau khi mọi người đi cả rồi, hắn tóm lấy Trương công công kéo tới một góc không người, lỗ mũi phun lửa, nói:
- Tiểu Trương Tử ngươi, ngươi làm sao thế? Vừa rồi ta bảo ngươi lên vì sao ngươi không lên?
- Là mắt ngươi không tốt hay là tai điếc?
Trương công công vẻ mặt đau khổ nói:
- Áo đại ca à, ta lên cũng không có tác dụng gì, chỉ khiến người ta chê cười mà thôi, Hoàng Bất Giác là Trấn Đông Sứ, Trấn Bắc Sứ Thẩm Tĩnh và Trấn Nam Sứ Văn Đề hòa thượng đều có quan hệ tốt với hắn, ba người thường xuyên một lòng chèn ép ta, ta lên tiếng tán thành ý kiến của Áo đại ca, ba người bọn họ khẳng định sẽ phản đối...
Ba vị, xin lỗi... Trương công công yên lặng bồi thêm một câu ở trong lòng.
Sắc mặt Áo công công hơi dịu đi, hắn có chút cả giận nói:
- Tiểu Trương Tử ngươi đúng là vô dụng, không ngờ để ba người bọn họ kết thành một nhóm chèn ép ngươi, ngươi không biết kéo bè kết phái à?
- Áo đại ca cũng không phải không biết, ta là hoạn quan, trong lòng bọn họ luôn khinh thường ta, ta muốn kết giao cũng không kết giao được.
Trương công công chua chát nói.
Ba vị, thật sự xin lỗi... Trương công công lại bồi thêm một câu.
- Ài, Tiểu Trương Tử, thật sự làm khó ngươi, chúng ta làm thái giám cũng không dễ dàng gì.
Áo công công vỗ vỗ vai Trương công công, có chút đồng tình nói,
- Cho nên những thái giám chúng ta mới phải đoàn kết lại, đừng có để bị những người đó xem thường.
- Áo đại ca nói đúng. Khóe miệng Trương công công giật giật, cười gượng nói.
Lúc này Áo công công mới buông tha cho Trương công công, hắn và Hoàng Bất Giác vừa cãi nhau trong phòng nghị sự, không muốn ở lại địa bàn của Hoàng Bất Giác, dứt khoát ra khỏi ti phủ, trở vê một trạch ở thượng gió phường Thượng Phong Phường tại ba phường tây bắc nơi thế gia hào phú tụ tập.
Hắn vừa tiến vào trạch để, một tay sai từ Thiên Lương Thành mang tới đi đến nói:
- Trứu gia đã xuất quan, hắn đang ở đại sảnh chờ công công.
Trên mặt Áo công công lộ ra vẻ vui mừng, từ sau khi tới Cao Tượng Thành, hắn ngay lập tức đi tìm Trứu Thâm Thâm, nhưng Trứu Thâm Thâm sớm đã bế quan, hiện tại cuối cùng cũng xuất quan rồi.
Hắn ngay lập tức nhảy vào trong đại sảnh.
Nhưng rất nhanh hắn liên dừng chân, sau đó cởi một chiếc giày của mình ra, ném cho tay Sai.
Tay sai cảm thấy mạc danh kỳ diệu, hắn giật mình.
Nhưng Áo công công không giải thích, hắn lại rút trâm ngọc trên ngoài, khiến tóc tai bù xù, hắn chỉ đi một chiếc giày xông vào đại sảnh.
- Tiểu Trứu.
Thanh âm của Áo công công chói tai bén nhọn, giống như có thứ khủng bố gì đó đang đuổi theo phía sau hắn.
Trứu Thâm Thâm vốn đang tĩnh tọa thấy bộ dạng của Áo công công hoảng loạn như vậy, hắn cũng sợ tới nhảy dựng, cho rằng có kẻ địch ở phía sau đuổi theo Áo công công tới đây.
Hắn nhảy lên, thân thể nhấp nhoáng, đã đến trước cửa sảnh, trường kiếm trong tay rút ra, trâm giọng nói:
- Đại nhân chớ sợ.
Trên mặt Áo công công còn chưa kịp cười, hắn quay đầu ngạc nhiên nhìn Trứu Thâm Thâm ở trước cửa, hỏi:
- Tiểu Trứu, đây là ngươi làm gì thế?
Trứu Thâm Thâm xoay người ngây ra một thoáng nói:
- Đại nhân, không phải có kẻ địch đang đuổi theo ngươi sao?
Áo công công sửng sốt nói:
- Tiểu Trứu, làm gì có kẻ địch nào dám đuổi giết ta? Thế không phải là chán sống à? Vì sao ngươi lại nghĩ như vậy?
Trứu Thâm Thâm cất kiếm vào vỏ, hắn không biết nên làm ra biểu cảm gì, nói:
- Vậy vì sao đại nhân lại chạy vào như vậy? Áo công công cười mia nói:
- Ngươi hiểu lầm rồi, đây không phải ta vừa vào cửa chợt nghe nói ngươi đã đến, cho nên cao hứng, giày mới đi một chiếc đã chạy tới.
Trứu Thâm Thâm:
Trong lòng Áo công công có chút ủy khuất, hắn không ngờ mình hao hết tâm tư bày ra hành động coi trọng tiểu Trứu, lại khiến tiểu Trứu hiểu lầm, hắn thở dài một tiếng, tiểu Trứu đúng là đầu gõ, lãng phí nổi khổ tâm của hắn.
Tay sai ở sảnh trước cửa do do dự dự, không biết là có nên đưa giày và trâm ngọc của Áo công công vào không.
- Còn đứng đực ra đó làm gì, còn không mau mang vào cho ta, đồ vô dụng.
Áo công công liếc tay sai đó một cái, mắng.
Tay sai vội vàng đưa giày và trâm ngọc vào, hầu hạ Áo công công mặc.