Chương 1574: Án mạng xuất hiện (2)
Chương 1574: Án mạng xuất hiện (2)Chương 1574: Án mạng xuất hiện (2)
Chương 1574: Án mạng xuất hiện (2)
Chu Phàm và bốn vị Tứ Trấn Sứ lại tụ trong phòng nghị sự, bọn họ nhìn tư liệu người dưới tổng kết ra.
Nước trà trên bàn đã lạnh, không phải người dưới quên thêm trà, mà là vào lúc thế này không cho phép bất kỳ ai tiến vào quấy ray.
Bọn họ đã ngồi trầm mặc một hồi lâu.
Trình độ khó giải quyết của sự việc đã vượt quá trình độ tưởng tượng của bốn người.
Số người chết trong một đêm đã được thống kê ra, tổng cộng chết một trăm năm mươi bảy người.
Một trăm năm mươi bảy người này có dân thường bình thường, có võ giả, có thương nhân, đều là cả nhà, người chết ít nhất là ba phường đông bắc.
Bởi vì ba phường đông bắc lấy thế gia chiếm đa số, thực lực cường đại, kẻ giết người tránh thế gia.
Đã trên cơ bản xác nhận là quái quyệt làm.
Nhưng Phù Sư trong phủ ti tra cứu, quái quyệt phù hợp với phạm vi phát ra ác mộng lớn như bao phủ cả Cao Tượng Thành có mười bảy loại, chỉ là mười bảy loại quái quyệt này đều không phải quái quyệt thích cắn nuốt tuỷ não.
Cho nên hoặc là mười bảy loại quái quyệt Phù Sư tra cứu được đều không phải là quái quyệt phát ra ác mộng đó, hoặc là quái quyệt phát ra ác mộng và quái quyệt thích cắn nuốt tuỷ não không phải cùng loại.
Chỉ là tiết điểm thời gian xuất hiện tiếp cận như vậy, mà Cao Tượng Thành không phải là hoang dã quái quyệt khắp nơi, khả năng hai loại quái quyệt này không phải cùng loại quái quyệt là không cao.
Một đêm chết một trăm năm mươi bảy người, đối với Nghi Loan Ti mà nói là một loại áp lực khôn kể.
Rầm cửa bị đẩy ra, Áo công công nghênh ngang bước vào.
Trương công công nhìn thấy, Áo công công, trong lòng cảm thấy có chút chột dạ, hắn di dời tầm mắt.
Hoàng Bất Giác liếc Áo công công một cái, vẫn hướng tâm mắt xuống hồ sơ.
Áo công công nhìn năm người xung quanh một chút, hắn the thé nói:
- Đêm qua là có chuyện gì? Toàn thành gặp ác mộng, còn có hơn một trăm người bị hút tuỷ não mà chết, đã bắt được hung thủ chưa?
Không ai trả lời Áo công công. Áo công công tiếp tục rải uy phong nói:
- Các ngươi không nói gì, vậy chính là chưa bắt được hung thủ, có ai nói với ta, lúc nào có thể phá án không? Nếu không thể phá án, ta khẳng định sẽ bẩm báo Thánh Thượng, cách chức toàn bộ đem các ngươi.
- Áo công công, thế nhân đều biết, Thánh Thượng đã sớm không để ý tới triều chính, ngươi muốn tới đấu thì tới.
Hoàng Bất Giác bình tĩnh nói.
- Hoàng Bất Giác Lớn mật, Thánh Thượng đâu phải là ngươi có thể phi nghị? Ngươi chờ bị chém cả nhà đi!
Áo công công kêu gào
- Được, ta sẽ chờ.
Hoàng Bất Giác lạnh lùng nói,
- Nhưng ngươi chỉ là đặc sứ giám sát, thích thì ở bên cạnh mà nghe, không thích thì cút đi, ta không muốn nghe thấy thanh âm của ngươi.
Áo công công tức đến toàn thân run rẩy, hắn vung tay áo nói:
- Vậy chờ xem, trong vòng ba ngày không thể phá án, ta sẽ cho Hoàng Thập Di ngươi biết tay!
Áo công công nói xong lời này liền đi ra, hắn ra khỏi ti phủ lên xe ngựa, vẫn ở đó lớn tiếng mắng Hoàng Bất Giác.
Tay sai ở bên cạnh cười nịnh nói:
- Đại nhân đừng nóng giận, không đáng tức giận vì loại tiểu nhân này, chờ sau khi trở về tố hắn lên trên, khiến hắn mất chức, xem hắn còn dám nghênh ngang không.
Áo công công tát một cái lên mặt tay sai:
- Tên ngu xuẩn này, ta chỉ là hù dọa Hoàng thập di một chút mà thôi, loại chuyện này thượng tấu thì có lợi gì cho ta? Cha nuôi từng nói chuyện tổn nhân bất lợi kỷ chỉ có kẻ ngu xuẩn mới làm.
Tay sai ôm mặt cảm thấy có chút ủy khuất, rõ ràng chính là Áo công công luôn miệng nói muốn vạch tội Hoàng Bất Giác, vì sao hắn phụ họa lại là kết quả như vậy.
Làm tay sai đúng là mời.
Áo công công không để ý đến tay sai bên cạnh, trên mặt hắn lộ ra một tia sợ hãi:
- Ác mộng tối hôm qua quá đáng sợ, nhưng ác mộng thì cũng thôi, những người chết đó là thế nào?
- Không được, nơi này không nên ở lâu, ta ra bên ngoài tránh, may mà ta đã không phải một thành viên của Nghỉ Loan Ti, bằng không lại phải bịt mũi ở lại trong thành. Tay sai không nhịn được nói:
- Đại nhân, ngươi chính là đặc sứ hoàng cung, đi như vậy liệu có...
Bốp!
Áo công công lại cho tay sai một cái tát.
- Công công, ta lại nói sai gì à?
Tay sai ôm hai bên mặt khóc.
- Ngươi nói không sai.
Sắc mặt Áo công công có chút khó coi:
- Nếu ta không đến Cao Tượng Thành, vậy khẳng định là không có vấn đề gì, hiện tại mà đi, nếu truyền về hoàng cung, để cha nuôi biết, hắn nhất định sẽ bắt ta cho tiểu Man của hắn ăn...
Áo công công tới rồi lại đi, vẫn phá được sự trầm mặc trong phòng nghị sự.
Đương nhiên bọn họ không phải thảo luận về Áo công công, chuyện Áo công công không đáng để thảo luận, mà là trên án kiện đêm qua.
Thảo luận một lúc, Hoàng Bất Giác sầm mặt nói:
- Bất kể là một loại quái quyệt hay là hai loại quái quyệt gây nên, chúng ta cũng đừng ở đây suy đoán phải, sai người dưới mau chóng điều tra, chúng không thể một chút dấu vết cũng không lưu lại.