Chương 1582: Bắt nguồn từ nơi nào (2)
Chương 1582: Bắt nguồn từ nơi nào (2)Chương 1582: Bắt nguồn từ nơi nào (2)
Chương 1582: Bắt nguon từ nơi nào (2)
Bố trí việc xong, Chu Phàm lại bắt đầu bận rộn nhiệm vụ Tứ Trấn Sứ bố trí cho hắn.
Vất vả lắm mới bố trí tất cả chuyện thỏa đáng, Chu Phàm trở lại trong phòng chưa kịp thở, lại có hai người sớm đã chờ hắn.
- Đại nhân.
Lực Sĩ và Phù Sư cùng chắp tay nói.
Hai người này đều là thuộc hạ thay hắn điều tra án ba mươi hai võ giả.
- Đại nhân, đây là tư liệu Hà gia ta sưu tập được.
Lực Sĩ đưa hồ sơ trên tay cho Chu Phàm.
Hồ sơ này là từ trong phòng hồ sơ của Nghi Loan Ti chép lại, trên cơ bản tư liệu của Nghi Loan Ti vê Hà gia đều ở trong hồ sơ.
- Trừ người trong phòng hồ sơ ra, còn có người khác biết không?
Chu Phàm nhìn hồ sơ, sắc mặt nghiêm túc hỏi.
- Không.
Lực Sĩ lắc đầu:
- Ta trông coi toàn bộ hành trình, việc này chỉ có ta và hai tiểu lại chép hồ sơ biết, người khác thì cũng không thể biết.
- Tốt lắm.
Chu Phàm hài lòng gật đầu, lúc trước hắn đã dặn dò, bởi vì cho dù là Nghi Loan Ti, cũng có khả năng tin tức lộ ra ngoài, người biết càng ít càng tốt.
Hắn không muốn nhanh như vậy đã để Hà gia phát giác, nếu tin tức thật sự bị lộ, vậy chỉ có mấy người biết, điều tra cũng dễ dàng hơn.
Chu Phàm không vội xem hồ sơ, mà là nhìn vê phía Phù Sư.
Lúc này Phù Sư mới chắp tay nói:
- Đại nhân, viên đan dược đó đã được các Đan Dược Sư của chúng ta kiểm nghiệm, hắn nói đây là một loại đan dược mà bọn họ chưa từng thấy, đối với phân tích thành phần cũng chỉ phân tích ra được mấy loại dược tài thường thấy, còn lại thì không thể biết được.
- Có điều nếu có nhiều đan dược hơn cho bọn họ nghiên cứu, có lẽ có thể kiểm tra ra tác dụng của thuốc này.
Một viên đan dược là trải qua vô số loại dược tài dung luyện mà thành, muốn phân tích ra tất cả thành phần của nó, chắc chắn là người si nói mộng.
Chu Phàm bảo cầm đan dược đi kiểm tra, cũng chỉ là muốn biết, Đan Dược Sư trong phủ tỉ có biết đan dược này không?
Về phần cung cấp nhiều đan dược hơn cho Đan Dược Sư của ti phủ nghiên cứu. ... Chu Phàm thở dài một tiếng, trừ khi hắn không cần mạng của Đàm Nguyên nữa.
Trước tiên không nói vấn đề Đàm Nguyên có vô tội hay không, Đàm Nguyên chính là nhân chứng mấu chốt của án kiện, cũng không thể bởi vì không có đan dược mà chết được.
Chu Phàm nghĩ một chút rồi nói:
- Ngươi nói với những Đan Dược Sư đó, không thể cho họ nhiều loại đan dược này hơn, bảo bọn họ nghĩ cách dùng đan dược chỉ kiểm tra độc tính của nó và tác dụng của dược hiệu.
Phù Sư gật đầu đáp ứng.
Chu Phàm lại dặn dò vài câu, sau khi bảo bọn họ đi làm việc, hắn mới ngồi trong phòng, nghiêm túc lật xem hồ sơ, tư liệu của Hà gia.
Tư liệu rất nhiều, Chu Phàm đọc một hồi lâu mới xong.
Trên mặt hắn lộ ra vẻ suy tư.
Trên Tư liệu đề cập Hà gia trong rất nhiều thế gia của Cao Tượng Huyện là ở vào trình độ trung đẳng, không tính là xuất sắc, nhưng cũng không phải thế gia nhỏ bừa bãi vô danh.
Thế gia nhỏ bám vào thế tâm trung để sinh tồn, thế gia tâm trung lại bám vào đại thế gia để sinh tồn.
Chỉ có điều có một số thế gia lập trường rõ ràng, có một số thế gia lập trường mơ hồ không rõ, rất khó nhìn ra nó rốt cuộc là bám vào thế gia nào.
Mà Hà gia chính là như vậy, cho dù là Nghi Loan Ti cũng có chút không thể xác nhận thế gia sau lưng Hà gia là ai.
Hiện tại chỉ biết thế gia sau lưng Hà gia hư hư thực thực là một trong hai nhà Đông Phương gia, Bạch gia.
Chu Phàm cầm lấy một tờ giấy, viết Đông Phương gia, Bạch gia, Hà gia lên trên giấy.
Sau khi viết xuống tên của ba nhà, Chu Phàm nhìn chằm chằm tên của ba nhà trên giấy, tâm mắt của hắn qua lại bất định giữa ba nhà.
Sau đó hắn nhìn tên của Bạch gia lại nghĩ tới một chuyện.
Gần đây một thương đội của Bạch gia lúc trước vừa gặp phải tập kích, chỉ còn lại một người sống sót.
Chu Phàm viết việc này vào chỗ tên của Bạch gia.
Hắn lại nhìn về phía Hà gia, thuận thế viết xuống tên của Nam Tịnh Thôn, viết xong tên của Nam Tịnh Thôn, hắn lại nghĩ tới một án kiện.
Hà gia quản sự từng chết trước mặt hắn!
Chu Phàm lại viết việc này vào, sau đó là cỗ thi thể Phương Hòa An ở trong căn nhà hắn mua và án kiện chết mươi hai võ giả.
Sau khi viết xong những cái này, hắn tạm dừng một chút, lại viết tên của mình vào.
Bởi vì Hà gia quản sự là chết trước mặt hắn, cỗ thi thể đó lại là hắn phát hiện, hắn mới viết tên của mình vào.
Bạch gia, Đông Phương gia, Hà gia, án tử vong của Phương Hòa An, án tử vong của quản sự Hà gia, án tử vong của ba mươi hai võ giả, thương đội Bạch gia gặp tập kích, Nam Tịnh Thôn, Chu Phàm.
Hắn nhìn tổ từ trên giấy, cau mày.
Những tổ từ này chưa chắc đã có liên quan với nhau, hắn viết xuống chỉ là để xem trong đó liệu có liên quan gì hay không, đây là một thói quen của đây là.